FULL Review- Nắng và Tình Yêu

  • last year
Transcript
00:00 Này Khương Thập Thất, chị họ à, thôi em đừng mổ cá nữa, đi xem mắt với chị đi.
00:04 Sao em phải đi? Tại sao á? Vì một đứa bán cá như em mới có thể làm tôn lên sự cao quý của chị.
00:10 Nếu chị không biết nói chuyện thì có thể không nói.
00:12 Chị cũng muốn đưa em đi ra ngoài mở mang tầm mắt, nếu không cả đời này của em chắc là cũng không bao giờ được ăn ở nhà hàng cao cấp mỗi người một nghìn tệ đâu.
00:20 Có đồ ăn kìa.
00:22 Em đi.
00:23 Lần đầu gặp mặt đã mời chị ăn ở nhà hàng xịn như vậy.
00:27 Đương nhiên rồi, một người tầm thường sao xứng với chị được.
00:30 Sao ngân hàng lại rục trả tiền rồi, cậu nói với họ cho thêm vài ngày nữa không được à? Là anh ta.
00:35 Không nói nữa, giờ tôi đang bận. Mời tôi ăn nhà hàng cao cấp, tôi còn tưởng anh giàu thế nào cơ.
00:40 Đi con xe điện rách, lại còn nợ ngân hàng cả đống tiền, anh còn giả vờ giả vì cái gì chứ?
00:44 Lãng phí cả thời gian của tôi, tức chết đi được.
00:46 Chú à, thật ngại quá, con người chị họ tôi là như vậy đấy, tôi cũng hay bị chị ấy coi thường.
00:54 Sao vào lúc này thì lại? Thật ngại quá, mất công cô đến đây rồi.
00:57 Không đâu, hay là tôi mời cô ăn nhé. Chỗ này đắt đỏ quá, chúng ta tới chỗ nào rẻ hơn đi.
01:02 Vậy tôi đưa cô đi, lên xe thôi.
01:05 Chìa khóa xe điện của anh cũng đặc biệt đấy.
01:08 Nhưng mà gần đây thôi, đi bộ là được rồi, đi thôi.
01:11 Đây là món mì lạnh nướng huyền thoại đó sao? Tôi chưa ăn bao giờ.
01:18 Đáng thương thật đấy, nợ cả đống tiền đã đành, vậy mà ngay cả mì lạnh nướng cũng không có tiền ăn.
01:22 Bữa này tôi mời, chú can thoải mái, ăn no thì thôi.
01:26 Ông chủ, cho thêm 2 quả trứng, chuyển tiền rồi đấy nhé.
01:29 Được, quản lý đô thị đến rồi, quản lý đô thị đến rồi.
01:32 Quản lý đô thị đến rồi, chạy mau, chạy mau.
01:35 Trả tiền rồi thì gặp ở ngã tư tiếp theo nhé.
01:37 Chuyện gì thế này, mau đuổi theo.
01:40 Thơm thật đấy, không buồn công chúng ta chạy hàng 1km.
01:48 Cô sao thế? Vé con sất của Châu Kiệt luôn lại không dành được rồi.
01:52 Cô muốn vé đó à?
01:54 Tôi tặng cô.
01:56 Chú à, vé rẻ nhất cũng hơn 2.000 tệ rồi.
01:59 Cô đợi tôi chút.
02:00 Alo Tiểu Trương, cậu liên hệ với quản lý của Châu Kiệt luôn,
02:03 để cậu ấy làm người đại diện phát ngôn của chúng ta.
02:05 Phí hợp đồng dưới 100 triệu tệ thì không cần phải xin lại ý kiến tôi đâu.
02:08 Nhớ lấy 2 vé VIP con sất của cậu ấy.
02:11 Ok rồi, cuối tuần này chúng ta đi xem con sất nhé.
02:16 Việc này mà chú cũng làm được hả?
02:17 Chẳng lẽ chú là...
02:20 Người bán lại vé.
02:23 Tuyệt vời, buổi con sất hôm nay chắc tôi sẽ nhớ đến già mất.
02:29 Cảm ơn chú nhé.
02:31 Nếu như không có chú thì tôi không được xem buổi con sất này rồi,
02:34 như vậy chắc tôi hối hận cả đời mất.
02:36 Khương Thập Thất
02:38 Chị họ, một đứa bán ca ở bên một tên đi xe điện,
02:41 đúng là nồi nào úp vùng nấy, chơi xinh một cặp.
02:44 Ôi đau đầu thật đấy, lại có thêm một người họ hàng nghèo kiết sắc nữa rồi.
02:47 Chị họ, trưa nay chị ăn cơm trong nhà vệ sinh à?
02:50 Sao miệng thối thế?
02:51 Những lời thật lòng đương nhiên khó nghe rồi.
02:53 Chị họ em gần đây có đối tượng mới rồi,
02:55 anh ấy là giám đốc chăm sóc khách hàng của ngân hàng đấy,
02:57 cũng đến lúc em phải nịnh chị họ em rồi.
02:59 Mà bạn trai của em không phải đang nợ ngân hàng sao,
03:02 nếu đến lúc đó không trả nổi thì em phải đến cầu xin chị bỏ bạn trai chị giúp gia hạn cho vài ngày đấy.
03:07 Anh yêu, lại đây, lại đây, giới thiệu với anh chút nhé,
03:11 đây là cô em họ nghèo kiết sắc của em và bạn trai nghèo rất mồng tơi của nó.
03:17 Lệ Tổng, tôi đã gọi cho anh rất nhiều lần rồi mà anh lại bận quá,
03:20 không có thời gian, hôm nay có thể gặp anh ở đây, tôi cảm thấy rất vinh hạnh.
03:24 Anh có thể cất nhắc gửi ít tiền vào ngân hàng chúng tôi không?
03:27 Anh nhầm người à, tên nghèo này vẫn đang nợ ngân hàng một đống tiền kia kìa.
03:31 Người nhầm là cô đấy, là ngân hàng muốn vay tiền tôi.
03:34 Em họ em không phải là bạn gái Lệ Tổng sao,
03:36 em xin cô ấy giúp anh đi, nếu anh ấy cho ngân hàng chúng ta vay tiền thì ngân hàng sẽ không bị phá sản nữa.
03:41 Anh bị dở người à, một mình anh ta thì có thể cho ngân hàng vay bao nhiêu chứ, làm vậy có đáng không hả?
03:46 Không nhiều, một tỷ tệ thôi.
03:49 Tôi giao cá đến ngay đây, yên tâm đi ông chủ.
03:53 Anh lái xe sang thì oai lắm hả, xuống xe cho tôi.
04:01 Cá của tôi, cá của tôi rơi hết ra đường rồi. Cô không sao chứ?
04:07 Chú, sao lại là chú? Lệ Tổng, xe bị hỏng rồi, sợ là không kịp đến cuộc họp mất. Tôi đưa chú đi.
04:14 Đi thôi, cậu về trước đi.
04:19 Cảm ơn cô nhé.
04:21 Không có gì, chú mau vào đi, sắp muộn rồi.
04:24 Lâu rồi không gặp, khương thập thất. Cậu làm cái gì vậy?
04:27 Tôi quay video đăng lên mạng để các bạn học cũ còn xem.
04:30 Trước đây đi học đứng nhất lớp thì có sao chứ, bây giờ không phải vẫn đi bán cá đấy sao?
04:34 Bán cá thì làm sao, tôi kiếm tiền bằng sức lao động của tôi. Vẫn còn cứng miệng, khắp người toàn là mùi cá.
04:40 Này, mà loại người như cậu, lễ tình nhân ngày mai chắc là vẫn cô đơn chứ gì.
04:44 Khiến cậu phải thất vọng rồi, tôi có bạn trai rồi.
04:47 Được, ngày mai vừa hay là tiệc đính hôn của tôi, các bạn học cũ đều đến dự, cậu cũng đưa bạn trai đến để mọi người làm quen nhé.
04:53 Được thôi, đến thì đến, tôi sợ ngày mai tôi đến sẽ dọa sợ các cậu thôi.
04:59 Vì vừa rồi tôi đưa chú đến đây, chú nhìn xem, cá của tôi chết hết rồi.
05:08 Mười nghìn tệ này coi như là tiền cảm ơn, cô cầm lấy đi. Tôi không cần tiền của chú.
05:13 Vậy cô cần gì? Chú đóng giả làm bạn trai tôi một ngày đi.
05:16 Thật ngại quá cô gì ơi, chủ tịch của chúng tôi một phút cũng có thể kiếm được mấy trăm triệu tệ.
05:20 Ê là không có thời gian đóng giả làm bạn trai cô được đâu.
05:23 Vài trăm triệu á, xin lỗi.
05:25 Thật ngại quá, chúng tôi đến muộn rồi. Thập thất à, cậu ấy thật sự là bạn trai của cậu à.
05:31 Thế nào, đừng có ngỡ ngộ tôi quá đấy nhé.
05:33 Mình đã nói rồi, chắc chắn Khương thập thất sẽ tin mà.
05:36 Cậu mở to mắt ra mà nhìn, đây là bạn trai của tôi.
05:39 Hôm nay là tiệc đính hôn của tôi và anh ấy.
05:42 Anh yêu à, khổ cho anh rồi.
05:44 Nào, mau xịt cái này đi, đừng để mùi cá hôi tanh của cậu ta ám vào người anh.
05:47 Một đứa bán cá như cậu thật sự nghĩ rằng có thể xứng với một người có địa vị như chồng chưa cưới của tôi sao?
05:52 Loại người như chồng chưa cưới của cô, thập thất không thèm đâu.
05:56 Em đừng vì cãi nhau với anh mà tìm loại người tạp nham như vậy để chọc tức anh chứ.
06:02 Thập thất, bạn trai của cậu đẹp trai thật đấy.
06:04 Đẹp trai có thể mài gian được à, bạn trai của Khương thập thất thì địa vị cao được đến đâu cơ chứ.
06:09 Lần đầu gặp mặt, tôi thay thập thất tặng mọi người một chút quà nhưng quà hơi nặng nên phiền mọi người đi lấy với tôi.
06:14 Rượu mau đài này là quà tặng cho mọi người.
06:17 Ô, hào phóng thật đấy. Thập thất, không phải em thích màu đỏ sao, bộ rưỡng da ca INS này tặng em đó.
06:23 Cảm ơn anh. Còn cả chiếc vòng tay đá quý màu đỏ này nữa, cũng rất hợp với em đấy.
06:28 Thập thất, bạn trai của cậu giàu thật đấy. Con mẹ này cũng phải 2 triệu tệ đấy nhỉ.
06:32 Chờ đã, tôi biết ký hiệu này, đây là xe của tập đoàn ức đạt mà, không phải của anh.
06:37 Thật không vậy? Em đã nói mà, Thí Gia chỉ là một tên tài xế nghèo lái trộn xe của công ty à.
06:42 Xe này đúng là xe của công ty, nhưng công ty là của tôi.
06:45 Vẫn giàu mồm à, chém gió y như Khương Thập Thất vậy.
06:48 Nhưng lần này anh gặp rắc rối lớn rồi vì anh yêu của tôi vừa được nhận vào làm ở tập đoàn ức đạt.
06:52 Bây giờ anh ấy sẽ tố cáo anh lấy xe công ty đi làm việc riêng.
06:55 Em đợi anh một lát. Khương Thập Thất, nhìn thấy chưa, bạn trai của cậu chạy rồi. Xét anh gọi.
07:01 Chủ tịch bảo tôi nói lại với cậu rằng, người gặp rắc rồi là cậu đấy. Cậu bị đuổi việc rồi.
07:10 Được, anh là chủ tịch tập đoàn ức đạt thật sao? Tôi còn là bạn trai của Khương Thập Thất nữa.
07:15 Cảm ơn chú nhé, làm phiền chú rồi. Mỗi một phút của chú đều đáng ra mấy trăm triệu tệ lận.
07:23 Có một số người, một số việc còn quan trọng hơn vài trăm triệu đó.
07:28 Lại sắp giao cá muộn rồi.
07:32 Này, đừng bám lấy tôi nữa, tôi có bạn gái rồi. Em không tin đâu.
07:37 Này, anh lái xe kiểu gì đấy, đem tiền quần áo cho tôi.
07:40 Cô đã tin chưa? Em không để tâm đâu. Nũ hôn đầu của tôi. Thật ra xe này của tôi là đi thuê đấy.
07:50 Sao không lấy sớm, không có tiền mà còn mày đặt.
07:52 Vừa rồi cảm ơn cô nhé. Cha Nam, tôi là người bán cá chân chính đấy.
07:57 Thú vị đấy.
08:01 Hôm nay cá bán được phép đấy.
08:05 Sao lại gặp người yêu cũ ở đây chứ?
08:07 Thật ngại quá, cho tôi trốn vào một lát.
08:16 Tôi chỉ hôn cô một cái, không đến mức bắt tôi phải chịu trách nhiệm đấy chứ.
08:21 Sao lại là anh, cái tên thuê xe này?
08:24 Khưng thập thất, tôi sớm đã nhìn thấy cô rồi, có cần phải đến mức trốn tôi vậy không?
08:28 Không lẽ cô vẫn chưa quên được tôi à?
08:30 Bây giờ tôi đã có bạn gái rồi. Anh hiểu nhầm rồi, tôi là bạn trai của cô ấy.
08:34 Cô ấy là bạn gái của tôi.
08:36 Người yêu cũ gặp người yêu mới, hay là tìm chỗ nào đó nói chuyện đi.
08:39 Anh làm cái gì đấy hả? Tôi lấy lại thể diện cho cô thôi.
08:42 Anh điên à? Thập thất, em thích chiếc vòng này à?
08:45 Lát nữa anh bảo trợ lý đấu giá cho em.
08:47 Chá em gió giỏi thật đấy, không có tài sản hơn một tỷ tệ thì không được vào buổi đấu giá này đâu.
08:51 Cậu nghĩ cậu là ai chứ?
08:53 Trùng hợp thật đấy, trong thẻ của tôi vừa hay có hơn một tỷ, vẫn còn mười căn nhà ở Bắc Kinh.
08:58 Tôi còn là chủ tịch của một tập đoàn nữa đấy.
09:00 Anh nói xem tôi có đủ tư cách tham gia không?
09:02 Diễn được đấy, bố phép vài câu nữa đi.
09:04 Cậu bị ngộ phiên ngôn tình ả, có dám tiết lộ tên tập đoàn của cậu không?
09:08 Tập đoàn Thiên Hào.
09:10 Trùng hợp thật đấy, công ty mỹ phẩm của tôi cũng vừa được tập đoàn Thiên Hào đầu tư.
09:14 Mà tôi nói này khưng thập thất, cô bán cá cũng kiếm được không ít tiền nhỉ.
09:18 Ừ, vậy thì đừng để tên bám váy phụ nữ này lừa đấy nhé.
09:21 Nói về độ ăn bám thì ai bằng được anh chứ hả?
09:24 Tiền anh khởi nghiệp là tiền của tôi đấy, sản phẩm cốt lõi cũng là do tôi nghiên cứu ra.
09:28 Sao anh còn có mặt mũi lấy thành quả của tôi để đi lừa đầu tư chứ?
09:31 Anh không sợ tôi tố cáo anh à?
09:33 Cho dù trước đây cô là sinh viên xuất sắc khoa hóa học đi nữa,
09:36 thì bây giờ cô cũng đã thôi học rồi.
09:38 Bây giờ cô chỉ là con nhỏ bán cá hôi thôi mà thôi.
09:40 Ai tin cô hiểu về mỹ phẩm, hiểu về sản phẩm chăm sóc gia trữ.
09:43 Ngày mai tôi mà ký được hợp đồng với tập đoàn Thiên Hào, tôi sẽ bước lên đỉnh cao cuộc đời.
09:47 Còn cô thì cứ sống cả đời ở dưới đáy xã hội đi.
09:50 Chúng ta đi, anh đứng lại. Đối phó với loại người này không cần dùng nắm đấm đâu.
09:54 Không dùng nắm đấy, vậy thì dùng rìu, dùng mua.
09:58 Này, hay là cô để cơm tù vào đó luôn đi. Tặng cô đấy.
10:02 Túi sách, quần áo, còn có cả KNS tôi thích nữa.
10:05 Không phải chứ, anh không có tiền mà còn tiêu xài hoang phí thế.
10:08 Cô chỉ cần nhớ là ngày mai ăn mặc thật xinh đẹp, còn đâu cứ giao cho tôi.
10:12 Đợi ngày mai sẽ được xem kịch hay.
10:17 Không phải bảo mình đến xem kịch hay sao? Sao anh ta còn chưa đến?
10:21 Đây không phải là khương thập thất sao? Tên bạn trai bám vai phụ nữ đó của cô đâu rồi?
10:25 Không dám đến à?
10:26 Buổi ký hợp đồng hôm nay, Chủ tịch tập đoàn Thiên Hào sẽ đích thân đến đấy.
10:30 Chuyện tên bạn trai bám vai đó của cô giả mạo Chủ tịch sẽ bị vạch trần ngay thôi.
10:33 Chắc cũng chỉ có người ngu như cô mới thinh cậu ta.
10:36 Buổi lễ ký kết chính thức bắt đầu.
10:39 Sau đây, xin mời Lưu Tổng Chủ tịch tập đoàn Thiên Hào lên sân khấu phát biểu.
10:43 Tôi tuyên bố, hợp đồng ký kết ngày hôm nay, thủy bỏ.
10:51 Qua điều tra, tôi phát hiện người phụ trách công ty này ăn cắp kế hoạch của người khác, giờ cho bị bậm.
11:02 Loại người như vậy nên bị phong sát vĩnh viễn.
11:04 Cậu thật sự là Hạo Quần Tổng à?
11:06 Hạo Quần Tổng, chắc là có hiểu nhầm gì đó rồi.
11:08 Xin cậu hãy cho tôi thêm một cơ hội đi Hạo Quần Tổng.
11:12 Hôm nay cô xinh đẹp thật đấy.
11:14 Lần trước tôi có hứa tặng cô chiếc dây chuyển, tôi đã đâu giá được nó rồi.
11:18 Món quà giá trị thế này, tôi không nhận được đâu.
11:23 Sao vậy, cô có người mình thích rồi à?
11:25 Thật thất.
11:26 Sao em lại ở đây?
11:28 Chú, anh, giới thiệu với anh, đây là bạn gái của em.
11:32 Muộn mất rồi, muộn mất rồi.
11:36 Tuần này là tuần quan trọng nhất.
11:38 Hy vọng mọi người có thể có thể làm việc tích cực, đặc biệt.
11:41 Không thật thất, ngày đầu đi làm đã đến muộn, phạt 800 tệ.
11:44 Chúng ta tiếp tục.
11:45 Quản lý, vẫn chưa muộn, vẫn còn 3 phút nữa.
11:48 Họp sáng phải đến trước 10 phút.
11:50 Nhưng trong quy định không có mục này.
11:52 Tôi là quản lý, tôi chính là quy định.
11:55 Khủy bỏ họp sáng, mọi người đi làm việc đi.
11:58 Không thật thất.
12:00 Thật thất, cô đừng làm ở công ty anh tôi nữa.
12:03 Đến công ty tôi làm đi, tôi bảo kê cho cô.
12:05 Người của anh không mượn em phải phiền lòng.
12:07 Sau này tôi sẽ lái xe đưa đón em.
12:09 Hai vị chủ tịch, đến giờ họp rồi.
12:14 Tôi đã nói mà, không thật thất chỉ là con nhỏ bán cá.
12:19 Sao có thể đến làm ở công ty chúng ta được?
12:21 Lại còn làm ở bộ phận cốt lõi như nghiên cứu mỹ phẩm nữa chứ.
12:24 Hóa ra là nhờ cầu dẫn đàn ông.
12:26 Tôi nói sao không khí ở đây lại tám như vậy?
12:28 Thì ra là có người miệng thối à, cô.
12:31 Ai để ở đây thế hả?
12:33 Rốt cuộc có làm được việc không hả?
12:35 Là cô đá vào nó mà.
12:37 Còn cãi à, tháng lương này của cô trừ một nửa cho tôi.
12:40 Cô còn trả đũ à, cô là chư bắt giới à.
12:42 Cô ra mặt thay cô ta, được thôi, không trừ lương cũng được.
12:45 Vậy thì cô với cô ta lau dọn sạch sẽ cả cái tòa nhà này cho tôi.
12:48 Nếu không sạch thì tiền lương tháng này của hai người không còn đồng nào đâu.
12:51 Dọn thì dọn.
12:53 Cuối cùng cũng lau dọn xong rồi.
12:55 May là có em giúp chị đấy.
12:57 Nào, uống nước đi.
12:58 Chị uống nước bằng cái này à?
13:00 Đây là chén gà đấy.
13:01 Chén gà?
13:02 Em chưa nghe đến bao giờ.
13:03 Tên gì mà lỗi thế?
13:05 Nhìn là biết không giữ nhiệt được rồi.
13:07 Chị đừng dùng nữa.
13:08 Lần sau em tặng chị một cái giống với cái cốc giữ nhiệt của em.
13:10 Em chú đáo thật đấy.
13:12 Không giống hai thằng em vô dụng của chị.
13:14 Hóa ra chị ấy còn phải lo cho hai người em nữa.
13:16 Khổ thật đấy.
13:17 Chị, chúng ta cũng coi như chị em tất cùng nhau vượt qua khó khăn rồi.
13:20 Cái này em tặng chị.
13:21 Chị đừng chỉ nghĩ đến hai người em của chị.
13:23 Chị phải đối xử với bản thân tốt một chút.
13:25 Tối nay, chúng ta sẽ tổ chức buổi họp báo của KNS về thành phần quan trọng trong mỹ phẩm của Trung Quốc.
13:30 Các đại cổ đông cũng sẽ đến.
13:31 Mọi người ai muốn đi đón tiếp không?
13:33 Đúng là một cơ hội tốt.
13:34 Ở đây tôi có chức vụ cao nhất.
13:36 Việc cực khổ như đón tiếp đại cổ đông này cứ để tôi làm thay mọi người.
13:39 Khoan đã.
13:40 Đại cổ đông có nhắn lại là chỉ thích một người vừa đẹp người vừa đẹp nét như Khương Thập Thất thôi.
13:44 Còn bảo cô ấy đi luôn bây giờ.
13:46 Thập Thất à?
13:47 Đừng nói là tôi không cho cô cơ hội đấy nhé.
13:49 Lần này tôi nhường cơ hội đón tiếp đại cổ đông cho cô đấy.
13:51 Cô mau thay bộ đồ này vào đi.
13:53 Bộ váy này hở như vậy.
13:57 Sao tôi mặc đi được?
13:59 Hoặc là cô mặc bộ đồ này đi gặp khách hàng.
14:01 Hoặc là cô ở luôn trong đó đi.
14:03 Khương Thập Thất.
14:11 Đi lại đây với chị.
14:12 Lệ Tổng, Hạo Quần Tổng.
14:14 Tôi nghe nói hôm nay cô Thập Thất đó mặc bộ váy ngắn vô cùng gợi cảm để đi đón tiếp đại cổ đông.
14:18 Cô ta đúng là câu dẫn ve vã những người có địa vị cao thành thói quen rồi.
14:22 Không phải hôm nay cô ta cũng muốn quyến rũ đại cổ đông đấy chứ?
14:25 Ai nói thế?
14:26 Oh, Thập Thất xinh thật đấy.
14:31 Thật ngại quá, khiến cô thất vọng rồi.
14:33 Thập Thất, cô trang điểm xinh đẹp như vậy còn không phải là để đi quyến rũ đại cổ đông à?
14:37 Em ấy không cần quyến rũ tôi.
14:39 Tôi đã thích em ấy rồi.
14:44 Cô Thập Thất, Cô Thập Thất.
14:46 Một bà cô dọn vệ sinh chỉ thay có bộ quần áo mà cũng có thể đến dự tiệc rồi sao?
14:50 Cô không tự xem xem mình là ai đi?
14:52 Cơm miệng, cô có tư cách gì mà dám ăn nói với đại cổ đông như vậy?
14:56 Cô là đại cổ đông.
14:57 Lệ Tổng, nếu không phải chị bí mật đến tập đoàn thì chắc chị vẫn không biết tập đoàn còn có loại trà xanh như cô ta đâu.
15:03 Loại người không muốn làm mà đòi có ăn.
15:05 Suốt ngày bày mưu nghĩ kế vu an hãm hại người khác như cô không có tư cách tham gia vào dự án quan trọng của KINF.
15:10 Từ bây giờ trở đi, tất cả nhà vệ sinh trong công ty đều sẽ do cô dọn dẹp.
15:14 Nếu không dọn sạch, trừ một nửa tháng lương.
15:16 Còn nữa, cô cũng không thể từ trước đâu.
15:18 Nếu không tôi sẽ khiến cô bị luyệt vào danh sách đen trong cái ngành này.
15:21 Lệ Tổng, Lệ Tổng, chị nghe em nói đi.
15:24 Lệ Tổng, chị là đại cổ đông.
15:26 Vậy hai người em trai vô dụng lần trước chị nói.
15:28 Chị, giới thiệu với chị, đây là bạn gái em.
15:31 Em ấy vẫn chưa đồng ý mà.
15:35 Thật thật à?
15:36 Hai thằng em này của chị.
15:37 Dù em chọn ai đi chăng nữa, chị cũng chuẩn bị xong tiền xính lễ rồi.
15:40 Thật thật, mẹ mang cho con món xúc xích con thích ăn nhất này.
15:45 Con ngửi thử xem, thơm lắm đó.
15:47 Tôi không có người mẹ như bà.
15:50 Bất hiếu thật đấy.
15:51 Sao có thể đối xử với mẹ mình như vậy?
15:53 Thật thật, có chuyện gì thế?
15:58 Cô đâu phải loại người như vậy.
15:59 Đối với mẹ tôi mà nói, tôi mãi mãi chỉ là đồ đi kèm với người em trai song sinh của tôi thôi.
16:06 Ai cho mày xúc xích?
16:07 Hôm nay là sinh nhật em trai mày.
16:09 Đây là món thằng bé thích.
16:10 Nhưng hôm nay cũng là sinh nhật của con mà.
16:12 Nào, con trai của mẹ.
16:14 Tại sao con chỉ có thể ăn cơm thừa của em ấy, người thổi nến sinh nhật cũng luôn là em ấy?
16:22 Vì mày là chị đấy, mày lớn hơn thì phải nhường em mày chứ.
16:24 Sao mày lại không hiểu chuyện như vậy hả?
16:26 Người nhà cô khốn nạn thật đấy.
16:28 Thật thật, ngày kia là sinh nhật của cô đúng không?
16:30 Hai vị chủ tịch, ngày kia có buổi họp báo về dự án ở nước ngoài.
16:34 Vậy thì thật thật, cô đợi chúng tôi đi công tác về.
16:37 Chúng tôi nhất định sẽ tổ chức bù cho cô một bữa tiệc sinh nhật hoàn hảo nhất, đúng không anh?
16:41 Alo, cái gì? Mẹ bị tai nạn xe á?
16:47 Mẹ sao rồi?
16:48 Chị, mẹ thấy chưa? Con đã nói rồi, chị con không tuyệt tình vậy đâu.
16:52 Thật thật, cuối cùng con cũng về rồi.
16:54 Nào ngồi xuống, mẹ chỉ muốn tổ chức sinh nhật cho con thôi.
16:57 Mẹ chỉ muốn con biết là chúng ta mãi mãi là người một nhà.
17:01 Nào, ước nguyện đi con.
17:04 Chuyện qua rồi thì cứ để nó qua đi.
17:07 Con hy vọng cả nhà mình sẽ bắt đầu lại từ đầu.
17:17 Nếu chúng ta đã là người một nhà, rắc rối lần này của em trai con, con nhất định phải giúp đỡ đây nhé.
17:22 Con không biết đâu, thằng ngóc thối này làm con gái nhà người ta có bầu rồi, bây giờ phải cưới luôn.
17:28 Căn nhà đó của con có thể để lại cho em trai con làm phòng tân hôn được không?
17:33 Vậy là những cái này chỉ là mọi người đang diễn kịch thôi à?
17:35 Vì để gài bẫy con?
17:37 Cái gì mà gài bẫy? Chị đừng nói khó nghe thế chứ.
17:39 Con là chị, con giúp em trai con thì có làm sao?
17:42 Từ nhỏ đến lớn con nhường nó vẫn còn ít à?
17:44 Vì để nuôi nó học đại học, con phải bỏ học giữa trường để đi bán cả để kiếm tiền.
17:48 Tiền đặt cọc nhà cũng là do con trả, khoản vây đó cũng là con trả.
17:51 Bây giờ chỉ vì nó là em con thì con phải nhường nói.
17:54 Sao mày lại không hiểu chuyện như vậy hả?
17:55 Hùng công năm đó mày sinh sau nhưng tao vẫn cho mày làm chị.
17:58 Tao mong mày có thể học được cách nhường nhịn và quan tâm người khác.
18:00 Ai ngờ mày lại phụ lòng tao như vậy.
18:02 Đúng là nuôi mày chỉ tổ tốn cơm tốn gạo.
18:04 Bà từng nói, lớn thì phải biết nhường nhỏ, nhưng hóa ra tôi mới là đứa nhỏ hơn.
18:08 Vậy là kể từ ngày đầu tiên tôi sinh ra đó, bà vẫn luôn tính toán với tôi.
18:12 Chỉ vì muốn tôi nhường nó cả đời này, bà không xứng làm một người mẹ.
18:15 Tôi muốn cắt hết quan hệ với bà.
18:17 Mày quay lại cho tao, mày đứng lại cho tao.
18:19 Tao nói cho mày biết, căn nhà đó mày không đưa cũng phải đưa.
18:22 Con trai, lục giấy tờ nhà trong túi nó đi.
18:25 Làm gì vậy? Trả tôi, bỏ tôi ra. Dừng tay.
18:29 Mấy người còn dám động vào Khương Thập Thất, tôi sẽ khiến nửa đời còn lại của mấy người phải sống như người thực vật đấy.
18:34 Đây là chuyện gia đình chúng tôi, cậu quản được chắc.
18:36 Chuyện của Khương Thập Thất chính là chuyện của tôi, loại người chỉ biết tính toán với con gái như bà không xứng làm người nhà của em ấy.
18:42 Tôi cảnh cáo mấy người, đừng bao giờ làm phiền em ấy nữa.
18:45 Nếu không đội ngũ pháp lý của tập đoàn ức đạt sẽ tiếp mấy người cho đến khi mấy người táng ra bại sản thì thôi.
18:54 Không phải chú đang học sao, sao đột nhiên lại đến đây vậy?
18:57 Khương Thập Thất, đối với tôi, em luôn là ưu tiên hàng đầu.
19:01 Lúc em cần tôi, tôi sẽ luôn có mặt.
19:03 Hóa ra anh ấy không chỉ đến sớm hơn mình 5 phút, mà là anh ấy yêu cô ấy sâu đậm hơn mình.
19:16 Trận đấu này, em thua tâm phục khẩu phục.
19:18 Mọi người làm việc vất vả rồi, tôi mời mọi người uống trà chiều.
19:23 Cảm ơn chị.
19:24 Của cô này, tổng cộng 135 tệ.
19:26 Quản lý tiền, chị trả tiền mặt hay chuyển khoản?
19:29 Trả gì chứ?
19:30 Đây là tôi đang cho cô cơ hội thể hiện đấy, để cô có quan hệ tốt với mọi người hơn.
19:34 Cười chết tôi rồi, chị dùng tiền của tôi để thể hiện bản thân chị.
19:37 Tôi nói này nếu chị không có tiền thì có thể xuống gầm cầu vật ăn xin.
19:40 Muốn chơi tôi à?
19:41 Không có cờ đâu.
19:42 Tôi cứ không trả đấy.
19:43 Cô làm gì được tôi?
19:44 Thông báo với phòng tài vụ, tiền trà sữa trừ vào lương của quản lý tiền.
19:47 Sau đó chuyển cho Khương Thập Thất.
19:49 Tôi, Lệ Tổng.
19:50 Khương Thập Thất cô đừng vội đắc ý, chắc cô vẫn chưa biết nhỉ.
19:53 Lệ Tổng có bạn gái rồi, anh ấy sẽ không nhìn trúng cô đâu.
19:56 Này, nhà chị ở gần biển à?
19:58 Sao mà quản lắm chuyện thế?
19:59 Để anh giúp em.
20:08 Cảm ơn anh nhé.
20:10 Lại còn dám quên rũ chủ tịch, để tôi dùng cà phê nóng hát chết cô.
20:14 Cô!
20:15 Cô!
20:18 Là cô ép tôi phải dùng chiêu này đấy nhé.
20:22 Lệ Tổng, người ta lạnh quá đi mất.
20:24 Trời lạnh thật đấy, cô mau mặc vòi đi.
20:26 Cái áo bông rách này có mùi gì vậy?
20:31 À, tôi vừa nhặt từ trong thùng rác ra đấy, rất hợp với cô luôn.
20:34 Anh đi trước đây.
20:35 Khương Thập Thất, cô dám phá hòng chuyện tốt của tôi.
20:40 Không phải chị nói là Lệ Tổng có bạn gái rồi sao?
20:42 Chị đừng tốn công tốn sức làm gì.
20:44 Nếu chị có bản lĩnh thì chúng ta dùng thực lực để nói chuyện đi.
20:47 Được, vậy chúng ta cực đi.
20:48 Phương án của KINF lần này, ai thua thì người đó nghỉ việc.
20:51 Vậy chị cứ chuẩn bị thu dọn đồ đạc đi.
20:53 Không làm được thì nhận thua đi.
20:57 Không thể nói là không làm được, chỉ có thể nói là làm vô cùng hoàn hảo.
21:01 Vậy còn không mau xuống dưới đón tiếp khách hàng đi.
21:03 Báo cáo quan sát chống lão hóa của KINF.
21:07 Cô ta còn làm hay hơn cả mình.
21:09 Là cô ép tôi lấy cắp đấy nhé.
21:12 Thập thất, khách hàng đến lâu rồi mà.
21:14 Sao cô vẫn đứng đây thế?
21:16 Vãi trưởng!
21:17 Sao chỉ có mình cô?
21:18 Dự án này không phải cô và Khương Thập Thất cùng phụ trách sao?
21:21 Lệ Tổng, Khương Thập Thất đó không đáng tin chút nào.
21:24 Đề tài chọn cũng chẳng ra làm sao.
21:26 Không biết bây giờ chạy đi đâu rồi.
21:28 Để em trình bày phương án với mọi người vậy.
21:30 Sao lại thế này?
21:32 Thế này là sao?
21:36 Chơi chúng tôi à?
21:37 Anh có muốn hợp tác không vậy?
21:40 Cô làm gì vậy hả?
21:41 Lệ Tổng, cái đó, em.
21:43 Xin lỗi, tôi đến muộn rồi.
21:47 Video vừa rồi chỉ để mọi người xem cho vui,
21:49 làm nóng bầu không khí chút thôi ạ.
21:51 Mọi người có thể xem phương án tôi đã in ra này.
21:53 Chủ đề phương án này là thành phần quan trọng trong mỹ phẩm Trung Quốc.
21:56 Chúng tôi rất hài lòng với phương án này.
21:58 Hợp tác vui vẻ.
21:59 Đó không phải em làm đâu, là Khương Thập Thất, cô ta hãm hại em.
22:05 Trong file đó có virus, suýt nữa thì phá hóc hợp tác.
22:08 Cô ta có virus, suýt nữa thì phá hóc hợp tác của chúng ta với KINS rồi.
22:12 Chị đúng là cái đồ vừa ăn cướp vừa la làng.
22:14 Nếu chị không trộm phương án của tôi thì sao dính virus được?
22:17 KINS giao cho chúng ta dự án quan trọng như vậy là vì họ tin tưởng chúng ta.
22:21 Còn cô thì chỉ biết dời trò thôi.
22:23 Cô không xứng tham gia vào dự án này, cô bị đuổi việc rồi.
22:26 Lệ Tổng là Khương Thập Thất cố tình hãm hại em.
22:28 Cô ta còn mưu mô hơn em, cô ta phải bị đuổi việc mới đúng chứ.
22:31 Cô dở trò là vì muốn hại người khác, còn em ấy là tự bảo vệ mình.
22:35 Lệ Tổng, anh bao che cho Khương Thập Thất rất nhiều lần rồi.
22:37 Anh không sợ em nói với bạn gái anh à?
22:39 Chị muốn nói gì?
22:40 Tôi đang nghe đây này, em ấy chính là bạn gái tôi.
22:43 Gì cơ? Tình yêu như ngọn lửa bùng cháy.
22:46 Đây, cá của anh xong rồi đây.
22:49 Cậu không đi gặp phụ huynh đi, chạy đến chỗ mình bán cá làm gì?
22:52 Nhà của Lệ đông giàu như vậy, còn mình chỉ là con của một gia đình bình thường.
22:56 Khoảng cách giữa hai bọn mình lớn quá.
22:58 Cậu nói xem, nếu mình đi gặp bố mẹ anh ấy, lỡ bố mẹ anh ấy không thích mình thì chắc chắn phải chia tay rồi.
23:03 Có chết mình cũng không đồng ý đi gặp bố mẹ anh ấy đâu.
23:06 Ô, Hoa Hoa đáng yêu quá.
23:08 Em có muốn đến thành đô xem gấu chúc không?
23:10 Kỳ nghỉ lễ nhiều người đi lắm nên sẽ phải xếp hàng rất lâu, em không đi đâu.
23:14 À lo, Tiểu Vương, cậu nhận nuôi một con gấu chúc cho tôi.
23:17 Như vậy không phải xếp hàng nữa rồi.
23:19 Vậy cũng được sao? Như vậy phải tốn nhiều tiền lắm.
23:24 Không nhiều, một triệu tệ thôi.
23:26 Thuận tiện đón bố mẹ anh, chúng ta sẽ đi xem gấu chúc cùng nhau, một chiếc máy bay riêng là vừa đủ ngồi.
23:31 Thật ra em bị say máy bay, không đi được đâu.
23:34 Ô, lâu đài này to thật đấy, em nằm mơ cũng muốn được ở đó một lần.
23:38 Đơn giản thôi, lúc quay phim đoàn phim này từng thuê nhà anh để quay, ý anh là toàn lâu đài này là của nhà anh à?
23:44 Không chỉ vậy, vườn nho và vườn hoa hoải hương bên cạnh cũng là của nhà anh.
23:48 Em muốn đến đó chơi không?
23:52 Chuyến bay mấy giờ đấy anh? Em đem 10 cái váy chắc là đủ mặc với nhỉ?
23:56 Đủ. Vừa hay bố mẹ anh cũng muốn đến đó, chúng ta đi du lịch cùng nhau luôn.
24:00 Em vừa tính rồi, em và toàn lâu đài đó bác tự không hợp, em không đi nữa đâu.
24:04 Lệ tổng đâu? Lệ tổng đang học ở bên trong ạ, đã học xuyên đêm luôn rồi.
24:10 Lúc công ty đơn giản cũng không đến mức như vậy. Chắc là đang bàn chuyện gì đó, quan trọng lắm.
24:15 Hôm nay buộc phải cho tôi một đáp án tại sao Khương thập thất không đồng ý đi gặp bố mẹ với tôi.
24:19 Cô ấy bị um thư rồi. Nói vỡ vẩn gì thế?
24:22 Chúng ta đã mất 8 tiếng để chứng minh cô ấy không mắc um thư rồi còn gì.
24:25 Lệ tổng, vậy chỉ còn một lý do thôi.
24:28 Cô ấy không yêu cậu, không gặp phụ huynh là vì không muốn kết hôn với cậu.
24:33 Không phải vậy đâu.
24:36 Em yêu anh, em không đi gặp bố mẹ anh là do em quá lo lắng.
24:40 Em chỉ là con của một gia đình bình thường, em sợ bố mẹ anh sẽ không thích em.
24:44 Sao có thể chứ? Em là người anh thích, bố mẹ anh rất mong được gặp em.
24:49 Em lo lắng, bố mẹ anh còn lo lắng hơn em nữa kìa.
24:52 Bố đừng nhìn nữa, thập thất đâu, chỉ có mình con thôi.
24:57 Còn treo cả băng rôn chào mừng luôn à, bố mẹ khoa chưng quá rồi đấy.
25:03 Đến vượng vượng cũng đeo cả cả vạt luôn rồi.
25:06 Thập thất không đến à, là mẹ chuẩn bị cả cua cho con bé, thôi để mẹ cất đi.
25:09 Còn con mà.
25:11 Lần đầu gặp thập thất, mẹ chuẩn bị lì xí 100.000 tệ tặng con bé, liệu có ít quá không nhỉ?
25:16 Chắc cũng được rồi đấy.
25:18 Bố nghe nói thập thất rất thích gấu trúc, nên bố chuẩn bị cho con bé con gấu trúc bằng vàng này.
25:22 Cái này sao con bé đem ra ngoài được, ngày mai chúng ta đi đấu giá một bộ trang sức cao cấp tặng con bé.
25:27 Tặng gấu trúc hay hơn, tặng trang sức hay hơn.
25:30 Trước đây em từ chối bố mẹ anh nhiều lần như vậy, chắc cô chú không giận em lấy chứ.
25:35 Không sao, mấy lần trước em không đi, anh đều nói là tại anh rồi.
25:39 Vậy bây giờ em phải chuẩn bị quà cho cô chú cái đã.
25:43 Không cần đâu, để anh chuẩn bị cho, cứ nói em tặng là được.
25:46 Không thập thất gặp phụ huynh thì nên tặng quà gì?
25:48 Hôm nay ai có thể đưa ra đáp án hay nhất cuối năm thưởng gấp đôi?
25:51 Tôi nghĩ nên tặng thực phẩm chức năng, sản phẩm chăm sóc da, sản phẩm của Thamson.
25:56 Cái này được đấy.
25:58 Thập thất, đây là mẹ anh.
26:02 Cháu chào cô ạ, con dâu đến nhà mẹ chồng ăn cơm mà cũng không đến sớm để phụ giúp.
26:06 Cháu xem con dâu nhà cô kia mới sáng sớm đã đến đây giúp đỡ rồi.
26:10 Mọi người ăn hoa quả đi.
26:11 Cô, chuyện này không trách em ấy được, là tại cháu học muộn.
26:14 Đứa con này của em còn chưa lấy vợ đã bắt đầu bên người ta rồi.
26:17 Lệ đông, nhà cô đến nhà cháu làm khách, cháu cũng phải lấy 2 bình rượu ngon ra tiếp đã đi chứ.
26:22 Vậy để cháu đi lấy, em ở đây một mình được không?
26:25 Sợ gì chứ, đều là người nhà cả mà.
26:27 Em không sao đâu, anh đi đi.
26:29 Em họ, để anh đi với em.
26:31 Thật thất à, ăn hoa quả đi cháu.
26:34 Cháu cảm ơn cô ạ.
26:35 Thật thất, trong loại vải này chắc váy cháu cũng không rẻ đâu nhỉ.
26:38 Không đắt đâu ạ, chỉ hơn 100 tệ thôi ạ.
26:40 Sao lại nói chỉ mỗi, 100 tệ không phải tiền à, chắc cháu tiêu không ít tiền của lệ đông nhỉ.
26:45 Em xem chúng ta là mẹ thì phải biết giữ tiền cho con trai.
26:48 Cô à, mấy bộ đồ này đều là cháu mua bằng tiền của cháu.
26:51 Vậy cũng không được, đồ phụ nữ mà không được quá 100 tệ đâu, nếu mà vượt quá thì là lãng phí rồi.
26:56 Đặc biệt khi làm dâu rồi, cháu lại càng phải biết tiết kiệm cho gia đình.
26:59 Cháu nhìn con dâu nhà cô kìa, nghe lời lắm, cả bộ đồ này của nó còn chưa đến 80 tệ nữa kìa.
27:04 Em không cần lo đâu, nhà chị cũng đâu thiếu thốn gì, nên là thật thất cũng không cần phải tiết kiệm tính toán từng đồng đâu.
27:10 Cái áo khoác hơn 2000 tệ của mình, cô đừng ăn nữa, mau đi giặt sạch cho tôi.
27:15 Dạ mẹ, phải giặt tay đấy nhé.
27:17 Chị đối xử với con dâu như vậy không hay lắm nhỉ.
27:21 Em vừa là mẹ chồng, em không hiểu, con dâu ấy à, em phải cho nó biết sợ, nếu không sau này nó leo lên đầu em ngồi đấy.
27:27 Con gái nhà người ta gả vào nhà mình là để yêu thương cơ mà.
27:30 Thật thất, cháu xem mẹ chồng cháu tốt với cháu trước kia, thế mà cháu đến cũng chẳng đem theo quả cắp gì.
27:35 Cháu chuẩn bị xong cả rồi ạ.
27:37 Cô, đây là món quà cháu đặc biệt chọn cho cô đấy.
27:39 Cô cũng có quà cho cháu, nghe lệ đông nói công việc của cháu bận rộn, rất vất vả, đông trùng hạ thảo, hoa hồng Tây Tạng, còn cả tổ yến nữa.
27:46 Một thứ một thùng, cháu cố gắng bồi bồ vào nhé.
27:49 Cô ơi, như vậy thì nhiều quá rồi ạ, không có gì đâu, cháu có thể đem tặng người nhà cháu mà.
27:54 Bây giờ đã bảo nó cầm đồ về nhà mẹ đẻ rồi à, sau này chắc chắn nó sẽ lấy tiền của nhà em đem về cho nhà mẹ đẻ đấy.
28:00 Con dâu ấy à, không được để nó cầm tiền, em nhìn con dâu nhà chị kìa, chị quy định trước rồi, nếu muốn mua gì thì phải báo trước, cầm hóa đơn đến chị mới đưa tiền.
28:08 Chị à, đúng là chị già rồi nên kinh nghiệm cũng phong phú thật đấy.
28:11 Gì cơ?
28:12 Không nói nữa, ăn cơm, ăn cơm thôi.
28:15 Thật thất, ăn tôm đi cháu.
28:17 Cô, cháu không ăn được tôm, cháu bị dị ứng.
28:20 Đây là tấm lòng của mẹ trong cháu, cháu nói không ăn là không ăn à, đừng có kén trọn, dị ứng cái gì chứ, ăn một miếng cũng đâu chết được.
28:27 Cô, cháu thật sự không ăn được.
28:29 Cô là bề trên, cháu mà không ăn thì chính là coi thường cô.
28:32 Ăn đi, cháu không ăn được.
28:34 Bảo cháu ăn thì cháu ăn đi, cháu không ăn được à, ăn.
28:37 Cô còn dám làm vỡ bắt trước mặt người lớn à, có được dạy dỗ đàng hoàng không vậy hả?
28:42 Con dâu nhà tôi ở trước mặt tôi còn không cả dám thở mạnh, chuyện này có gì hay ho để khoai khoang vậy ạ?
28:47 Cháu cảm thấy bất bình thay chị dâu, 2023 rồi, sao vẫn còn bà mẹ chống sống ở thời nhà thanh như cô chứ?
28:53 Con gái ở nhà được bố mẹ yêu thương, chiều chuộng, sao gả đến nhà cô thì lại bị cô đàn áp, bắt nạt.
28:58 Cô đừng cảm thấy tự hào trước sự ấm ức của chị ấy như vậy.
29:01 Nó thì có gì mà ấm ức, trước khi gả vào nhà tôi, nó không có ra giáo gì đâu, là tôi dạy dỗ nó ngoan ngoãn nghe lời vậy đấy, bố mẹ nó còn phải cảm ơn tôi nữa kìa.
29:09 Bà không được nói bố mẹ tôi như vậy, mày muốn tạo phản à?
29:12 Trước đây tôi vẫn nhẫn nhị, không li hôn là vì sợ bố mẹ tôi sẽ buồn lòng, nhưng bây giờ tôi nghĩ thông suốt rồi, nếu tôi còn tiếp tục phải chịu ấm ức như vậy nữa mới khiến bố mẹ tôi phải buồn đấy.
29:21 Cầm theo sổ hộ khẩu, hôm nay đến cục dân chính li hôn vẫn còn kịp đấy, sao thế? Hỏi mẹ anh ấy, mẹ, chuyện là thế nào?
29:28 Điều tại cái con Khương thập thất này, nó không tôn trọng mẹ chồng nó thì thôi, còn dây hư con dâu mẹ nữa.
29:33 Quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu tốt hay xấu phụ thuộc vào cách sống của mẹ chồng, con dâu của cô bỏ đi đều là tại cô đấy, nếu cô còn không thay đổi, cháu thấy con trai cô chắc phải li hôn thêm và lần nữa.
29:42 Cô thấy cháu bị con này làm cho mê mội rồi, cái thứ sao chổi như vậy, lệ ra chúng ta không được cưới.
29:47 Chuyện của nhà họ lệ không đến lượt cô sen vào đâu, cửa bên kia, không tiễn. Cháu có cái gì thì là muốn cắt đứt quan hệ với chị đấy.
29:54 Mời. Mẹ, mẹ đợi con với, mẹ.
29:59 Xin lỗi cháu nhé, lần đầu tiên cháu đến nhà đã để cháu phải chứng kiến cảnh này. Không sao đâu ạ, cháu cảm thấy gia đình mình rất ấm áp ạ.
30:06 Giỏi thật đấy, không hổ là bạn trai của Khương thật thất. Nào, anh dạy em, hai chân tách ra một xíu, còn tay thì từ từ thôi, em hiểu không?
30:19 Lệ Đông, vừa rồi em nhìn thấy một người đánh gôn rất giỏi, hóa ra là anh thật. Đây là, đây là bạn gái của anh, Khương thật thất.
30:26 Còn đây là, tôi là Thanh Mai Trúc Mã Cùng lớn lên với Lệ Đông. À, bạn bè bình thường thôi hả, chào cô.
30:32 Lệ Đông, mọi người đều ở bên kia kìa, anh qua đó chào hỏi chút.
30:36 Nhớ lúc còn nhỏ thật đấy, lúc đó tôi với Lệ Đông còn tắm chung với nhau nữa đấy. Bây giờ bệnh sạch sẽ của Lệ Đông nghiêm trọng lắm, thế mà lúc nhỏ lại không chê bẩn nhỉ.
30:45 Thật thất, tôi sẽ khiến cô phải mất mặt. Xin chào.
30:48 Lập Đông, nay bạn bè đều ở đây, anh bảo bạn gái anh đánh gôn cho mọi người xem đi.
30:53 Thôi, hôm nay là lần đầu em ấy đến đây. Chẳng lẽ bây giờ vẫn có người không biết biết chơi gôn đấy chứ?
30:58 Mà cũng phải, chỉ những người xuất sắc như chúng ta mới được học những thứ này từ nhỏ. Dù sao thì gôn cũng là trò chơi dành cho giới quý tộc mà.
31:05 Không phải chỉ là đánh gôn thôi sao? Để tôi cho cô biết thế nào là lợi hại.
31:18 Ô, mới một phát đã vào luôn, ngầu thật đấy. Không hổ là bạn gái của Lệ Đông, em biết đánh gôn à?
31:24 Không phải chỉ là cho bóng vào lỗ thôi sao? Lúc nhỏ em là quán quân trò ném thiê lia của thôn đấy. Đừng ở đây nữa, đi ăn thôi.
31:31 Xin chào, xin hỏi mọi người muốn bò bít tết chín mất phần ạ? Tám phần đi.
31:35 Lệ Đông, bạn gái của anh hài hước thật đấy. Để tôi phổ cập kiến thức cho cô nhé.
31:39 Bò bít tết chỉ có chín 3 năm 7 phần, sao vẫn có người ngay cả kiến thức cơ bản về đồ ăn phương Tây cũng không biết nhỉ?
31:44 May là chỉ có bạn bè ở đây đấy, nếu như có người ngoài thì chắc cô làm Lệ Đông xấu hổ chết mất.
31:49 Xin lỗi cô, chỗ chúng tôi không có bò bít tết chín 8 phần ạ. Gọi người phụ trách của các cô ra đây.
31:54 Lệ Đông, lần này có cho thêm tiền bò cũng không giải quyết được gì đâu.
31:58 Chào anh, tôi muốn mua lại nhà hàng này của các anh.
32:01 Nhà hàng chúng tôi là nhà hàng cao cấp nhất trong thành phố này, hay là anh suy nghĩ lại đi? Hay là anh xem cái này trước đi?
32:07 Dạ, thơm chủ.
32:09 Phải rồi, sau này nhà hàng này chỉ được làm bò bít tết chín 8 phần. Tôi đi bảo nhà bếp lắm ngay đây.
32:14 Anh chờ chút ạ, không cần phải làm vậy đâu, tốn tiền lắm.
32:17 Không sao đâu.
32:18 Đi thôi.
32:19 Vòng cổ của em rơi đâu rồi ấy?
32:21 Mất rồi thì bỏ đi.
32:23 Chiếc vòng này em dành dụng tiền cả 1 năm mới mua được đấy, với lại đây cũng là món quà sinh nhật đắt đỏ đầu tiên em tự tặng cho mình.
32:29 Sao lại ở trên cổ chú chó này thế?
32:31 Thật thất, đây là vòng cổ của em à?
32:33 Thật thất, sao vòng cổ của cô lại giống vòng cổ của chú chó kia thế?
32:38 Vòng cổ cô cô gắng lắm mới mua được, còn người ta thì lại đeo cho chó.
32:42 Cô có thể im miệng được không?
32:44 Sao Lệ Đông lại tìm người bạn gái như vậy chứ?
32:46 Cô ta là con nhỏ bán cá mà, mất mặt thật đấy.
32:49 Thay vì trốn ở đây, thì cô chia tay với Lệ Đông ngay bây giờ thì hơn.
32:56 Sao tôi phải nghe cô?
32:57 Thì là vì cô và Lệ Đông không phải người cùng một thế giới.
33:00 Anh ấy có thể đưa cô đi đánh gôn, mua cho cô nhà hàng cao cấp nhưng cô có thể cho anh ấy cái gì?
33:04 Cô chỉ khiến anh ấy mất mặt mà thôi.
33:06 Lệ Đông chỉ đang chiều theo cô thôi.
33:08 Cô tự nhìn lại mình đi, cô giống y như con chó vừa nãy vậy.
33:11 Đều phải dự dẫn vào chủ của mình mới có thể vào được nhà hàng cao cấp mỗi người hay nhìn tệ này.
33:15 Người phải nhìn lại bản thân là cô đấy.
33:17 Cô chẳng qua chỉ là hàng xóm của tôi thôi.
33:19 Cô có tư cách gì mà chỉ tay năm ngón với bạn gái tôi?
33:22 Lệ Đông, loại phụ nữ như này không xứng với anh đâu.
33:25 Hai chúng ta mới là môn đăng hộ đối.
33:27 Không là tôi không xứng với thập thất.
33:29 Trước khi gặp em, cuộc sống của anh chỉ có cổ phiếu, tiền quỹ, đầu tư.
33:33 Ngoài tiền gia thì anh không có gì hết là em đã cho anh biết mì xào cũng có đến 18 cách ăn.
33:38 Trong cuộc sống này không chỉ có những quy tắc cứng nhắc.
33:40 Thập thất, cảm ơn em vì đã xuất hiện trong cuộc sống của anh.
33:49 Em có đồng ý mãi mãi là điều bất ngờ trong cuộc sống của anh không?
33:52 Em đồng ý.
33:55 Cuối tuần này tổ chức team building, mỗi người đóng 500 tệ.
33:58 Mọi người còn có ý kiến gì không?
34:00 Tôi có, tôi đề nghị hủy bỏ.
34:02 Khương thập thất, cô có tinh thần đồng độ không vậy hả?
34:05 Mọi người đều không có ý kiến gì, chỉ mỗi cô là lắm chuyện.
34:08 Chị đừng dùng lời nói đàn áp tôi.
34:10 Team building vào cuối tuần thì khác gì tăng ca chứ.
34:12 Chị không trả tiền tăng ca cho tôi thì thôi.
34:14 Tôi là sếp của cô, cô dám nói chuyện với tôi như vậy hả?
34:17 Tôi không có ý kiến gì.
34:18 Chị không có ý kiến gì.
34:19 Chị không trả tiền tăng ca cho tôi thì thôi.
34:21 Tôi là sếp của cô, cô dám nói chuyện với tôi như vậy hả?
34:24 Tôi không biết sếp nào hết, tôi chỉ biết thế nào là đúng sai thôi.
34:27 Khương thập thất, bố của viên viên là khách hàng lớn của công ty chúng ta đấy.
34:30 Cô không đắc tội được đâu.
34:31 Khách hàng lớn á?
34:33 Vậy là bố chị trả lương cho tôi à?
34:37 Nếu ngày nào đó bố chị mua lại công ty này, tôi sẽ nghe lời chị.
34:40 Anh làm gì thế?
34:50 Em đang nghĩ gì vậy hả?
34:52 Anh đứng xích ra chút đi, nhỡ người khác nhìn thấy thì sao?
34:56 Em không muốn bị người ta nói là dựa dẫm mối quan hệ đâu.
34:58 Trước đây, Khương thập thất chỉ là một con nhỏ bán cá hôi thối mà giờ lại dám quyến rũ chủ tịch.
35:02 Xem tôi dạy dỗ cô ra thế nào.
35:04 Nào nào, mọi người chú ý.
35:06 Tối nay chúng ta sẽ chọn ra một người ở lại tăng ca chọn chủ đề về lĩnh vực làm đẹp.
35:10 Để công bằng thì chúng ta bốc thăm rồi quyết định nhé.
35:12 Khương thập thất, cô bốc trước đi.
35:14 Mấy tờ giấy trong này đều là tên của mình cô thôi, Khương thập thất à?
35:17 Cô cứ đợi thức trắng đêm nay đi.
35:19 Tối nay có nhiệm vụ khẩn cấp nên mọi người đều phải ở lại tăng ca.
35:22 Chỉ có một người được về nghỉ ngơi thôi.
35:24 Đạo cụ cũng chuẩn bị xong cả rồi à?
35:26 Vậy thì bốc thôi.
35:27 Ây, đừng.
35:29 Khương thập thất, chúc mừng em.
35:33 Em có thể về nghỉ ngơi rồi.
35:35 Chúc mừng mấy người nhé.
35:36 Giao nhân nào thì gặp quản ấy.
35:42 Thập thất, uống trà sữa đi.
35:44 Đây không phải là hai cái đuôi của viên viên đó sao?
35:46 Có chuyện gì thế?
35:48 Không đi theo chủ của hai cô nữa à?
35:50 Đừng nhắc đến chị ta nữa.
35:52 Lần trước tăng ca, chị ta đẩy hết công việc cho chúng tôi làm.
35:54 Làm đêm đó hai chúng tôi phải thức xuyên đêm.
35:56 Thật ra chúng tôi muốn chống lại cô ta lâu lắm rồi.
35:58 Thập thất, cô làm được chuyện mà chúng tôi vẫn không dám làm.
36:00 Cô có thể tha thứ cho chúng tôi không?
36:02 Tôi cũng đâu hẹp hòi như vậy.
36:04 Chuyện qua rồi thì cứ để nó qua đi.
36:06 Vậy thì tốt quá rồi.
36:08 Cuối tuần chúng tôi tổ chức một buổi tiệc đồ ngủ.
36:10 Cô cũng đến chơi nhé.
36:12 Không gặp không về. Được thôi.
36:14 Mọi người nhìn kìa, bữa tiệc lớn như thế này
36:22 mà Khương thập thất lại mặc bộ đồ ngủ rẻ tiền đến đây.
36:24 Xấu hổ quá đi mất.
36:26 Chị bảo hai người họ lừa tôi.
36:28 Loại người như cô mà còn muốn quyến rũ chủ tịch.
36:30 Để tôi giúp cô tỉnh lại nhé.
36:32 Mọi người nhìn kìa, có người sắp khóc đòi mẹ rồi.
36:38 Có khóc thì cũng là mấy người khóc đấy.
36:40 Có khóc thì cũng là mấy người khóc đấy.
36:48 Khương thập thất, cô bị điên à?
36:56 Cô có biết bộ lễ phục này của tôi đắt lắm không hả?
36:58 Cô ta làm gì thế không biết.
37:00 Sao cô ta lại làm vậy?
37:02 Chủ tịch đến rồi.
37:04 Có chuyện gì thế?
37:06 Cái con nhỏ chua ngoa Khương thập thất này
37:08 lấy dự hắt vào người chúng em.
37:10 Em, thật ra em, không sao, em không cần phải giải thích.
37:12 Vì đối với anh, em luôn là người đúng.
37:14 Ai mắng em, anh mắng lại người đó.
37:16 Ai đánh em, anh sẽ giúp em đánh lại họ.
37:18 Lệ Tổng, nó chỉ là một con nhỏ bán ca hôi thối thôi.
37:20 Sao anh lại thiên vị nói như vậy?
37:22 Vì em ấy là vợ chưa cưới của tôi.
37:24 Ba người các cô bắt tay với nhau bắt nạt đồng nghiệp.
37:26 Các cô đều bị đuổi việc rồi.
37:28 Lệ Tổng, bố em là khách hàng lớn của công ty đấy.
37:30 À, bố cô vẫn đang bàn chuyện làm ăn với công ty chúng tôi nghỉ.
37:32 Thế thì về bảo với bố cô, khoảng đầu tư 50 triệu tệ đó.
37:34 Hủy bỏ nhé.
37:36 Công ty nhà cô cứ đợi phá sản đi.
37:38 Thập thất, bọn tôi đều là bị chị ta ép thôi.
37:40 Cô nói với chủ tịch giúp tôi đi.
37:42 Lòng tốt của tôi cũng có giới hạn thôi.
37:44 Còn các cô thì không xứng.
37:46 Mình cãi nhau với Lệ Đông rồi.
37:48 Này thập thất, mình đột nhiên có chút chuyện gấp.
37:50 Cậu chồng con giúp mình vài ngày nhé.
37:52 Chiều mình vẫn phải đi làm mà.
37:54 Cậu chồng con giúp mình vài ngày nhé.
37:56 Chiều mình vẫn phải đi làm mà.
37:58 Đến bản thân mình em còn không chăm sóc được.
38:02 Sao còn chăm con cho người khác thế hả?
38:04 Ai nói đây là con của người khác?
38:06 Đây là con em. Con bé vẫn luôn sống cùng chồng cũ của em.
38:08 Anh đừng tưởng anh hiểu em lắm.
38:10 Thứ anh chưa biết còn nhiều lắm. Tránh ra.
38:12 Thì ra hai người họ cãi nhau rồi à.
38:16 Con đuôi à.
38:18 Con nói xem sao mẹ lại vì giận dỗi mà nói linh tinh vậy chứ.
38:20 Đứa bé đáng yêu quá.
38:22 Khương thập thất, sao cô lại mang con đi làm.
38:24 Định dùng niễn phí tài nguyên của công ty à.
38:26 Công ty quy định có thể mang con đi làm mà.
38:28 Hơn nữa công việc của tôi chỉ cần xong đúng giờ là được.
38:30 Nếu cô đã có bản lĩnh như vậy,
38:32 Vậy thì cô làm luôn bản báo cáo nghiên cứu thị trường của KINST nhé.
38:34 20.000 chữ.
38:36 Sáng mai nộp cho tôi.
38:38 Đây là công việc trong một tuần đấy.
38:40 Chị bảo tôi làm xong trong một ngày.
38:42 Không nộp cũng được.
38:44 Nhưng thứ ngày mai tôi nhận chính là đơn xin nghỉ việc của cô.
38:46 Cô cố tình làm khó tôi.
38:48 Phải, cô đi mách lợi tổng đi.
38:50 Tôi sớm đã phát hiện hai người đang cãi nhau rồi.
38:52 Tôi mới không thèm xin sỏ người khác.
38:54 Làm thì làm.
38:56 Bé cân ngoan, đừng khóc, đừng khóc.
39:00 Đã có con rồi mà vẫn hậu độ như vậy.
39:06 Con đừng nghe ông chú đó.
39:10 Mẹ nội của con rất đáng tin cậy đấy.
39:12 Không những có thể chăm sóc tốt cho con,
39:14 Mẹ còn có thể hoàn thành công việc nữa kìa.
39:16 Chỉ là bản báo cáo thôi mà.
39:18 Bản báo cáo.
39:20 Thôi rồi, báo cáo mình vẫn chưa làm xong.
39:26 Mình vậy mà lại làm xong hết rồi à?
39:28 Tối qua buồn ngủ quá nên chẳng nhớ gì cả.
39:30 Quả nhiên vẫn là Khương thập thất.
39:32 Con nuôi của mẹ cũng hiểu chuyện quá đi.
39:34 Mẹ ngủ cả tối mà con cũng không khóc luôn.
39:36 Ngoan thật đấy.
39:38 Khương thập thất, báo cáo mà chưa làm xong thì mau từ trước đi.
39:40 Xin lỗi nhé, báo cáo này tôi làm vô cùng hoàn hảo.
39:42 Không có lỗi nào.
39:44 Tất cả đều ở trong cái OSB này.
39:46 Sau đây là báo cáo nghiên cứu của tôi.
39:48 Sao lại như vậy?
39:50 Khương thập thất, báo cáo 20.000 chữ mà chẳng có số liệu nào chính xác cả.
39:52 Báo cáo như vậy mà cô mang ra thảo luận trong cuộc họp chính là đang làm lãng phí thời gian của mọi người.
39:54 Đây không phải báo cáo của tôi.
39:56 Chính tay cô đưa cho tôi, cô còn muốn chối à?
39:58 Lệ tổng, Khương thập thất không để tâm tới công việc.
40:00 Loại người như vậy không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:02 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:04 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:06 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:08 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:10 Chính tay cô đưa cho tôi, cô còn muốn chối à?
40:12 Lệ tổng, Khương thập thất không để tâm tới công việc.
40:14 Loại người như vậy không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:16 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:18 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:20 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:22 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:24 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:26 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:28 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:30 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:32 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:34 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:36 Không xứng ngờ lại công ty chúng tôi.
40:38 Dùng hết rồi mà cũng không biết mua cái mới.
40:40 Ngoan, đừng khóc nhé.
40:42 Ngoan, đừng khóc nhé.
40:44 Báo cáo làm xong rồi.
40:50 Hai người không phải đang cãi nhau sao?
40:56 Chúng tôi không cãi nhau,
40:58 chỉ là em ấy đơn phương giận dỗi tôi thôi.
41:00 Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc chia tay với em ấy.
41:02 Nhưng Khương thập thất đã có còn rồi.
41:04 Sao anh lại tìm một người phụ nữ có con để rớt mệt vào thân chứ?
41:06 Có con sao lại là rớt mệt vào thân?
41:08 Cô không phải do mẹ cô sinh già.
41:10 Một người mẹ vừa đi làm vừa chăm con đã không dễ dàng gì rồi.
41:12 Mọi người đáng lẽ phải nên tôn trọng em ấy mới phải chứ?
41:14 Cùng là phụ nữ với nhau,
41:16 mà cô ngày ngày chỉ biết nghĩ làm sao để hãng hại
41:18 loại trừ đồng nghiệp nữ khác.
41:20 Công ty chúng tôi không chứa chấp loại người như cô.
41:22 Đưa đi đi.
41:24 Mời.
41:26 Em có con rồi, anh cũng không để tâm thật à?
41:28 Anh không để tâm chút nào cả.
41:30 Hơn nữa anh cũng đăng ký rất nhiều khoa học làm một ông bố tốt rồi.
41:32 Sau này, anh chính là bố con bé.
41:34 Anh chắc chưa?
41:36 Anh chính là thích phụ nữ ly hôn đã có con đấy.
41:38 Anh bị dở à?
41:40 Tôi có chồng rồi, không gả cho anh đâu.
41:42 Mấy người sống khốn khổ thì cũng liên quan gì đến tôi.
41:48 Muốn mượn tiền à?
41:50 Trước đây nặc nặc là bạn tốt nhất của cô.
41:52 Bạn bè sao quan trọng bằng tiền bạc được?
41:54 Cô đừng có ăn ở tệ bạc vậy chứ.
41:56 Cô quên trước đây nặc nặc giúp cô thế nào rồi à?
41:58 Thất thất, sao cậu lại không ăn sáng rồi?
42:00 Tiền sinh hoạt của mình đều bị mẹ cho em trai rồi.
42:02 Tiền một bữa sáng của mình là 2 tệ.
42:04 Sau này mình sẽ chia cho cậu một nửa.
42:06 Của mình chính là của cậu.
42:08 Lúc cô khó khăn nhất, cô ấy giúp đỡ cô.
42:10 Thế mà bây giờ cô có tiền rồi, chẳng lẽ không trả ơn cho người ta đi à?
42:12 Được thôi, trả cho cậu.
42:14 Anh hiểu em à?
42:24 Không phải em vẫn luôn coi cô ấy là người bạn tốt nhất sao?
42:26 Vì em biết dù bây giờ em cho cậu ấy mượn tiền,
42:28 thì số tiền đó cũng sẽ không đến tay cậu ấy được.
42:30 Anh quay lại.
42:32 Tiền lương tháng này của em đều đưa anh hết rồi.
42:34 Anh còn muốn làm gì nữa?
42:36 Tao đã điều tra rồi.
42:38 Cái cô bạn tốt không thập thất của cô đang ở đây.
42:40 Không phải cô không có tiền sao, nhưng cô ta thì có đấy.
42:42 Anh đừng đi làm phiền thập thất.
42:44 Cậu ấy đã bắt đầu một cuộc sống mới rồi.
42:46 Em không thể làm ảnh hưởng cuộc sống của cậu ấy được.
42:48 Chuyện này không phải mày nói là được đâu.
42:50 Lát nữa thể hiện cho tốt vào.
42:52 Nếu không để xem về nhà tao xử lý mày thế nào.
42:54 Em đối xử với cô ấy càng tốt
42:56 thì tên khốn đó sẽ càng đứng đất lấn tới.
42:58 Bạn của em, em sẽ trả ơn cậu ấy
43:00 nhưng không thể tên khốn đó hưởng lợi được.
43:02 Alo, xin chào, đơn hàng của bạn đến rồi.
43:04 Thập thất.
43:06 Xin lỗi nhé, chuyện lần trước không phải mình muốn làm vậy đâu.
43:12 Đồng tiền su hôm trước mình đưa cậu có còn không?
43:14 Cậu ước đi, dù cậu có ước gì đi chăng nữa,
43:20 mình cũng sẽ giúp cậu thực hiện.
43:24 Mình hy vọng cậu sẽ luôn được hạnh phúc.
43:26 Nhưng mà cậu sống tốt thì mình mới hạnh phúc được.
43:32 Không được, số tiền này mình không nhận đâu.
43:34 Đúng là tình bạn cảm động chơi xanh nhỉ.
43:36 Nếu cô không nhận số tiền này thì để tôi nhận hộ.
43:38 Anh trả đây, đó là tiền của thập thất mà.
43:40 Tránh ra, anh vô sỉ quá rồi đấy.
43:42 Tôi muốn chia tay với anh.
43:44 Cô cũng dám đòi chia tay á.
43:46 Trước đây cô mất việc như thế nào, cô đều quên hết rồi phải không?
43:48 Thật ra anh ấy à,
43:50 vẫn luôn rất quan tâm đến em đấy.
43:52 Gần đây bố mẹ cô không được khỏe lắm và không nhỉ.
43:54 Bố mẹ cô đang sống ở tầng 6 khu trung cư Hoa Long.
43:56 Phòng 801, đúng chứ?
44:00 Anh đừng làm phiền bố mẹ tôi.
44:02 Thế thì mày kiếm nhiều tiền vào để còn trả nợ cho bố mày.
44:04 Tên khốn này, mày dám bắt lạt bạn tao à?
44:06 Đứng dậy đi.
44:08 Mày cũng ghê đấy, tao không hại dạy dỗ thêm cả mày đâu.
44:10 Mày là ai?
44:16 Đâu đâu đâu, tao chính là bạn trai của Khương thập thất.
44:20 Mày là em ấy mà thiếu mất sợi tóc nào, hôm nay tao cho mày tàn phế luôn.
44:22 Con gái nhà người ta muốn chia tay với mày, thì mày cũng phải có tí liêm sỉ đi chứ.
44:26 Mày mặt dày bám lấy người ta như vậy chính là một tên vô lạn.
44:30 Tao khinh thường nhất loại đàn ông như mày đấy.
44:32 Mày tìm người giúp đỡ chứ gì, cả đời này mày cũng đừng hòng thoát khỏi tao.
44:34 Ra đây đi.
44:36 Chào nhé.
44:38 Nhà mày ở gần công viên Thường Xuân, công ty ở đường Tây Vọng,
44:40 nhà bố mẹ mày ở Vịnh Sồi.
44:42 Đi, chúng ta đi phật cùng nhau.
44:44 Đừng đừng đừng.
44:46 Mày là người ta, đại ca.
44:48 Không phải mày thích bám giết không buông sao.
44:50 Trước đây mày đối xử với bạn của thập thất như thế nào,
44:52 sau này hai người họ sẽ đối xử với mày y như vậy.
44:54 Đừng mà.
44:56 Họ sẽ ăn ở cùng mày, đi làm cùng mày, hiếu thuận với bố mẹ mày cùng mày.
44:58 Cả đời này mày cũng đừng hòng thoát khỏi hai người họ.
45:00 Đưa đi đi.
45:02 Thập thất cảm ơn cậu.
45:04 Trước đây cậu giúp mình, sau này mình bảo vệ cậu.
45:06 Hôm nay mua nhiều đồ quá đi.
45:10 Cháu vui là tốt rồi.
45:12 Cô là ai?
45:14 Cô là thập thất phải không?
45:16 Tôi là Lâm Nguyệt, người yêu cũ của Lệ Đông.
45:18 Cái áo này là Lệ Đông đưa tôi mặc đấy.
45:20 Mẹ, thập thất, đã là người yêu cũ rồi.
45:22 Sao con còn đưa cô ta về nhà làm gì?
45:24 Cô ấy vừa từ nước ngoài về để bàn chuyện hợp tác với con.
45:26 Vậy nên cô ấy sẽ ở tại nhà chúng ta vài ngày.
45:28 Thập thất, chắc cô cũng không để tâm đâu nhỉ.
45:30 Chúng tôi bây giờ thật sự chỉ là bạn bè tốt của nhau thôi.
45:32 Đi thôi, chúng ta đi ra ngoài ăn.
45:34 Vừa ăn vừa nói chuyện luôn.
45:36 Mẹ với thập thất cũng đói.
45:38 Đi cùng đi.
45:40 Lát nữa chúng ta đến nhà hàng trước đó chúng ta hay đến nhé.
45:44 Áo anh có gì này?
45:46 Lệ Đông, em xay xe, em ngồi ghế trước được không?
45:48 Không được.
45:50 Người ta xay xe, em có thể hiểu chuyện trước được không?
45:52 Em ấy chỉ đùa với em thôi.
45:54 Em ngồi đi.
45:56 Mẹ cũng xay xe, mẹ cũng ngồi ghế trước.
45:58 Không được.
46:00 Người ta xay xe, em có thể hiểu chuyện trước được không?
46:02 Em ấy chỉ đùa với em thôi.
46:04 Em ngồi đi.
46:06 Mẹ cũng xay xe, mẹ cũng ngồi ghế trước.
46:08 Không được.
46:10 Tôm anh thích ăn nhất này.
46:12 Không ngờ em vẫn còn nhớ đấy.
46:14 Trùng hợp quá, tôi cũng thích ăn tôm.
46:16 Thập thất, có phải cô giận rồi không?
46:18 Cô đừng hiểu nhầm, tôi chỉ là quen bóc tôm cho anh ấy thôi.
46:20 Chà, bóc thành thói quen luôn rồi à.
46:22 Thế thì cô bóc hết đĩa tôm này luôn đi.
46:24 Mẹ, hai người có thể...
46:26 Alo, ngày mai tôi sẽ đến dự.
46:28 Là diễn đàn về lĩnh vực Mỹ phẩm hả anh.
46:30 Vừa hay em cũng quen biết vài người có.
46:32 Đi cùng đi.
46:34 Lát nữa chúng ta đến nhà hàng trước đó.
46:36 Thập thất, em không biết em có ảnh hưởng cho anh.
46:38 Vừa hay em cũng quen biết vài người có ảnh hưởng cho anh.
46:40 Hay là mai em đi cùng anh nhé.
46:42 Thập thất là vợ chưa cưới của con.
46:44 Ngày mai con đưa con bé đi cùng đi.
46:46 Ngày mai toàn là những người có tiếng trong giới kinh doanh đến dự.
46:48 Em ấy đi cùng không được phù hợp cho lắm.
46:50 Chỉ có em đi với anh thì thập thất phải làm sao?
46:52 Hay là đi cùng nhau đi.
46:54 Mọi người ăn đi, tôi ăn no rồi.
46:56 Thập thất, em ấy vẫn tính trẻ con như vậy đấy.
46:58 Không kiềm chế được cảm xúc.
47:00 Em đừng chế cười nhé.
47:02 Không sao đâu ạ.
47:04 Em ấy là tình đầu của Lệ Tổng Hạ.
47:06 Hai người đúng thật là trai tài gái sắc đấy.
47:08 Cảm ơn. Tôi xin phép qua đó một lát.
47:10 Xem ra cô vẫn chưa chịu từ bỏ nhỉ.
47:12 Lại còn dám đến đây quấy giày chúng tôi.
47:14 Sao cô vẫn còn mặt mũi nói ra những lời này thế?
47:16 Rõ ràng là cô sen vào tình cảm của chúng tôi.
47:18 Có phải Lệ Đông vẫn chưa nói với cô không?
47:20 Tôi là tình đầu của anh ấy đấy.
47:22 Năm đó chúng tôi chia tay là vì tôi phải ra nước ngoài du học.
47:24 Nhưng bây giờ tôi về rồi.
47:26 Cô cũng cảm nhận được mà phải không?
47:28 Chúng tôi vẫn còn yêu nhau.
47:30 Tôi không có vui tiêu khiển của anh ấy mà thôi.
47:32 Tôi thấy cô chỉ đang già mồm nhắc về quá khứ thôi.
47:34 Bây giờ tôi mới là vợ chưa cưới của anh ấy.
47:36 Vậy tôi sẽ khiến hai người không thành vợ chồng được.
47:40 Sao cô lại đánh tôi?
47:46 Ý Khương thập thất. Em bướng bình thì cũng có giới hạn thôi được không?
47:48 Em có đánh cô ta đâu?
47:50 Vẫn còn cãi.
47:52 Em có thể nào đừng làm anh xấu hổ trước mặt người ngoài được không?
47:54 Xấu hổ?
47:56 Một người phụ nữ cố tình chen chân vào mối quan hệ của người khác mới gọi là xấu hổ.
47:58 Một người đàn ông không biết giới hạn của mình.
48:00 Không có trách nhiệm với người yêu của mình mới gọi là xấu hổ.
48:02 Thập thất đừng sợ. Cô làm chủ cho cháu.
48:04 Mẹ, tiểu tam gì chứ?
48:06 Con với cô ấy chỉ là bạn bè bình thường thôi.
48:08 Bạn bè cái khỉ gì?
48:10 Dùng cái thân phận bạn bè đó để mập mờ với nhau.
48:12 Ghê tởm.
48:14 Nhưng dù sao đi nữa, Khương thập thất cũng không nên đánh cô ấy trước mặt nhiều người như vậy được.
48:16 Đây mới gọi là đánh này.
48:26 Lệ đông, người phụ nữ đó cuối cùng cũng đi rồi.
48:28 Chúng ta có thể ở bên nhau rồi.
48:30 Cô có thể cút ra khỏi nhà tôi rồi.
48:34 Gì cơ? Từ đầu đến cuối tôi chỉ yêu một mình thập thất thôi.
48:40 Rốt cuộc là có chuyện gì?
48:46 Chỉ có như vậy con mới có thể khiến em ấy rời đi.
48:48 Bà ơi, bà mua con cá này không?
48:50 Bà xem, tôi giói giói luôn.
48:52 Tôi ấy à, chỉ mua cá chết thôi.
48:54 Cá chết giảm nửa giá phải không?
48:56 Đi đi đi, chỗ chúng cháu chỉ bán cá tươi thôi.
48:58 Không có cá chết đâu.
49:00 Quần áo của bà chắp vá thế kia.
49:02 Con cá này chết rồi, tặng bà đấy.
49:04 Sao lại nói là tặng tôi?
49:06 Con cá này chết rồi làm gì còn ai muốn mua nữa chứ?
49:08 Bà lão này đúng là không biết điều gì cả.
49:12 Vì để mua một con cá chết được giảm nửa giá,
49:14 bà đứng ở đó cả nửa ngày rồi,
49:16 giúp được chút nào hay chút đó vậy.
49:18 Cậu vừa thất tình, vừa thất nghiệp, thế mà vẫn rảnh đi thương hại người khác à?
49:20 Đây là của bà lão lúc này mà.
49:22 Chắc là ở đây rồi.
49:26 Đây là đồ nhà tôi mà, bà vất linh tinh gì thế hả?
49:30 Đồ nhà cô vất chất đóng trước cửa nhà tôi,
49:32 cô còn để ở đây nữa thì tôi còn vất.
49:34 Cái bà giả gian xảo này, tính tình bà như vậy,
49:36 đáng đời bà cả đời này không lấy được chồng,
49:38 không con không cái, cô độc đến già.
49:40 Cô thử nói lại lần nữa.
49:42 Mẹ tôi nói bà vài câu thì đã làm sao?
49:44 Cái bà giả chết điệt này, không có con thì làm gì có chỗ dựa.
49:46 Tôi cũng khuyên bà nên cẩn thận chút đi.
49:48 Làm gì thế hả?
49:50 Không được vất đồ linh tinh ở hành lang,
49:52 sao nào, muốn tôi gọi cho đội phòng cháy chữa cháy không?
49:54 Sửa sang lại cả nhà bà luôn.
49:56 Chúng ta không dây vào được đâu.
49:58 Mẹ, đi thôi.
50:00 Sao cô lại đến đây?
50:02 Không phải là đến đòi tiền con cá chết đấy chứ?
50:04 Bà, ví tiền của bà rơi ở sạp hàng của cháu,
50:06 cháu mang đến đây cho bà, cháu đi trước đây.
50:08 Chờ đã.
50:10 Không cần cảm ơn cháu đâu, đây là việc cháu nên làm mà.
50:12 Không phải, tôi phải kiểm tra xem tiền ở trong ví có thiếu đồng nào không?
50:14 Không thiếu.
50:16 Cô cầm lấy cái này đi,
50:18 coi như là cảm ơn cô.
50:20 Tờ tiền 10 đồng này của thời đại nào thế ạ?
50:22 Cháu chưa thấy bao giờ.
50:24 Tiền này từ năm 53 đấy.
50:26 Có 10 đồng mà bà cất giữ nhiều năm như vậy sao?
50:28 Thế này cũng đáng thương thật đấy.
50:30 Bà, như vậy đi, tờ tiền này cháu cũng không thể lấy không của bà được.
50:32 Sau này, mỗi tuần cháu đều sẽ mang cá đến cho bà.
50:34 Cậu lại đem cá cho bà lão đây à?
50:36 Tuần nào cũng mang cá miễn phí đến tận nhà thì đã đành.
50:38 Giờ bà ta còn bắt cậu tiề cây,
50:40 thông bồn cầu, chuyển đồ,
50:42 không phải bà ta coi cậu là lao động miễn phí rồi đấy chứ.
50:44 Bà ấy không con không cái,
50:46 mình chăm sóc bà ấy cũng được mà.
50:48 Bà, giao dầu xong, còn việc gì khác không ạ?
50:50 Nếu không có thì cháu về bán cá đây.
50:52 Nghe nói trước đây cháu làm văn phòng à?
50:54 Sao lại quay lại bán cá thế?
50:56 Trước đây cháu yêu phải một tên cặn bã,
50:58 vì chia tay rồi nên cháu không muốn làm việc
51:00 ở công ty anh ta nữa.
51:02 Lệ tổng, tôi đi tìm nhà đầu tư mấy ngày nay rồi,
51:04 không ai muốn hợp tác với chúng ta cả.
51:06 Xem ra lần trước tôi diễn kịch để thật thất bỏ tôi là đúng rồi.
51:08 Nếu không cô ấy sẽ phải đối mặt
51:10 với khoản nợ lớn này với tôi mất.
51:12 Cậu ta là tên cặn bã mà cháu nói à.
51:14 Xem ra cậu ta rất yêu cháu đấy,
51:16 tiếc là nợ nần trồng chất
51:18 cháu dừa bỏ cậu ta là đúng rồi.
51:20 Ai cho phép anh lừa em hả?
51:26 Tình yêu của em chỉ do em làm chủ.
51:28 Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tôi
51:30 trong suốt những năm qua.
51:32 Tôi bán nhà bán xe rồi, tôi sẽ thanh toán đầy đủ tiền lương cho mọi người.
51:34 Lệ tổng chúng tôi không đi đâu.
51:36 Đúng, chúng tôi tin cậu sẽ vực dậy được.
51:38 Đúng vậy, chúng tôi tin cậu.
51:40 Lần này tôi không lôi kéo được đầu tư.
51:44 5 phút nữa công ty chúng ta phải công bố
51:46 phá sản với bên ngoài rồi.
51:48 Ai nói sẽ phá sản?
51:50 Là hứa tổng, hứa tổng huyền thoại
51:52 của giới đầu tư đấy.
51:54 Bà!
51:56 Tôi đầu tư 100 triệu tệ.
51:58 Đủ để cậu vực dậy chưa?
52:00 Bà! Không phải bình thường bà không muốn
52:02 gặp người khác sao?
52:04 Sao lần này lại muốn đầu tư công ty cháu?
52:06 Là vì...
52:08 Cậu có một cô bạn gái tốt.
52:10 Bà không con không cái, nhưng bà đã coi cháu như
52:12 cháu gái mình từ lâu rồi.
52:14 100 triệu tệ này coi như là của hồi mốt bà dành cho cháu.
52:16 Sắp đến sinh nhật mẹ anh rồi.
52:18 Lần này em quyết định chi hẳn 2.000 tệ để mua quà cho cô.
52:20 Em đã điều tra hết những thương hiệu mà cô thích rồi.
52:22 Ôi sao đắt thế?
52:24 2.000 tệ mà còn không bằng được số lẻ luôn.
52:26 Sinh nhật mẹ anh mà, sao có thể để em chi tiền được?
52:28 Đây, nhớ mua luôn đồ cho em đây nhé.
52:30 Cảm ơn cô vì đã sinh trẻ một người chồng tốt như anh.
52:32 Đây là cửa hàng xa xỉ trong truyền thuyết đó sao?
52:34 À, lo chồng à?
52:36 Em tới rồi, em đi bằng xe buýt.
52:38 Dạ được.
52:40 Xin chào, có thể cho tôi xem cái túi kia không?
52:42 Túi này 28.000 tệ.
52:44 Nếu cô chắc chắn mua thì tôi lấy cho cô xem.
52:46 28.000 tệ?
52:48 Đắt vậy à?
52:50 Đây đã là cái rẻ nhất trong cửa hàng chúng tôi rồi.
52:52 Nhưng nó nhỏ như vậy thì đựng được gì chứ?
52:54 Có thể đựng được thẻ xe buýt của cô đấy.
52:56 Bây giờ tôi muốn xem cái túi này, cô lấy cho tôi xem đi.
52:58 Đúng là phiền phức.
53:00 Ấy, ai cho cô chạm vào?
53:04 Túi này không được dính mồ hôi đâu.
53:06 Chiếc túi này cũng không tệ.
53:08 Chị có mắt nhìn thật đấy, chị có thể dùng tay cảm nhận chất liệu của nó.
53:10 Sao chị ta được chạm vào?
53:12 Vì chúng tôi hy vọng người đầu tiên chạm vào cái túi này sẽ là chủ nhân thật sự của nó.
53:14 Nhìn dáng vẻ này của cô, để mua được nó chắc cũng chật vật lắm nhỉ?
53:16 Để tôi đưa chị qua bên này xem.
53:18 Nhịn đi, bây giờ mua quà cho cô mới.
53:20 Cảm ơn cô.
53:22 Cái áo khoác này chắc cô sẽ thích, để mình thử giúp cô.
53:24 Này trời đã, cho cô cái này.
53:26 Đây là gì thế?
53:28 Để cô đội lên đầu đấy.
53:30 Cô làm gì thế hả?
53:32 Cái áo này không tệ, để tôi xem thêm cái khác.
53:34 Sao chị ta không phải đội túi đựng rắc lên đầu?
53:36 Cô còn so sánh với người ta, người ta đâu có đi xe buýt đến đây.
53:38 Tôi không mua nữa.
53:40 Nói cứ như cô có thể mua nổi ấy.
53:42 Sao lại là cô?
53:44 Không mua nổi thì đừng có đến hưởng cái điều hòa.
53:46 Nhìn thấy chưa, đây là thẻ đen đấy.
53:48 Cô có thể mua nó.
53:50 Nhìn thấy chưa, đây là thẻ đen đấy.
53:52 Ai nói tôi không mua nổi.
53:54 Này có cả đạo cụ luôn rồi à.
53:56 Nhưng xin lỗi nhé, cửa hàng chúng tôi đóng cửa rồi.
53:58 Mới sáng sớm đóng cửa cái gì, chúng tôi phải đón tiếp một khách hàng Vick.
54:00 Ghê lắm à.
54:02 Cô đúng là chưa được mở mang tầm mắt bao giờ nhỉ.
54:04 Vick chính VIP của VIP.
54:06 Một người có thể nuôi sống cả cái cửa hàng này.
54:08 Khiến cô đứng xa ra một chút,
54:10 Cô đứng ở đây, ảnh hưởng đến hình ảnh của cửa hàng chúng tôi.
54:12 Cô có thái độ gì thế hả?
54:14 Thái độ của tôi phụ thuộc vào số tiền cô có đấy.
54:16 Khách hàng Vick của chúng ta đến rồi.
54:18 Cô mau ra kia đứng đi.
54:20 Giám đốc, chào mừng quý khách.
54:32 Lệ tổng, hôm nay chúng tôi đặc biệt đóng cửa để đón tiếp anh.
54:34 Hơn nữa còn giữ lại cho anh những sản phẩm mới nhất của quý này.
54:36 Không cần cho tôi xem, tôi mua đồ phải có sự đồng ý của vợ tôi.
54:38 Em ấy thích là được.
54:40 Vợ của anh đến rồi ạ.
54:42 Chị ấy đâu rồi ạ?
54:44 Vừa bị cô đuổi đi đấy.
54:46 Trùng hợp thật đấy.
54:52 Chẳng trách em vẫn luôn thấy chị vô cùng cao quý.
54:54 Thì ra là vợ của lệ tổng à.
54:56 Mau mau, chúng ta lên tầng xem.
54:58 Loại người ba phải như cô.
55:00 Lật mặt cũng nhanh thật đấy.
55:02 Cô không thấy xấu hổ chút nào à.
55:04 Xin lỗi lệ tổng, tôi thật sự rất xin lỗi.
55:06 Tôi không biết chị ấy là vợ của anh nên tôi...
55:08 Đây không phải lý do để cô trà đạp người khác làm trong ngành dịch vụ.
55:10 Cô không phải là vợ của anh.
55:12 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:14 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:16 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:18 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:20 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:22 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:24 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:26 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:28 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:30 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:32 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:34 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:36 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:38 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:40 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:42 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:44 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:46 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:48 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:50 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:52 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:54 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:56 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
55:58 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:00 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:02 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:04 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:06 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:08 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:10 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:12 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:14 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:16 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:18 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:20 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:22 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:24 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:26 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:28 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:30 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:32 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:34 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:36 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:38 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:40 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:42 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:44 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:46 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:48 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:50 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:52 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:54 Cô không phải là vợ của lệ tổng.
56:56 Bỗi tối đừng ăn nhiều gà rán với coca như vậy.
56:58 Ngoài ra, kết quả còn cho thấy
57:00 Cô không đến tháng là do buồn chứng xuất hiện mẩm bệnh.
57:02 Nếu không chữa khỏi, thì có thể cả đời này cô không thể mang thai được.
57:06 Nghe nói tối nay có sao băng đấy.
57:12 Em nghĩ xem, nếu lát nữa nhìn thấy sao băng
57:14 thì em sẽ ước điều gì?
57:16 Em xin lỗi.
57:18 Thật ra người nên nói xin lỗi là anh mới phải.
57:20 Vì anh đã lừa em.
57:22 Thật ra anh không thích trẻ con chút nào cả.
57:24 Em nghĩ đi, nếu chúng ta có con thì phiền phức lắm em biết không?
57:27 Lúc con chưa được một tuổi, chúng ta gần như không được ngủ rất nào ngon cả.
57:31 Nó lên cấp 1 thì phải dạy nó làm bài tập về nhà.
57:33 Lên cấp 2 thì lo nó sẽ yêu sớm.
57:35 Lên cấp 3 thì lại lo bài vợ của nó.
57:37 Nói chung là lúc nào cũng phải bận lòng vì nó.
57:39 Sau này nó lớn rồi thì một năm cũng chẳng gặp mặt được mấy lần.
57:42 Nhưng nếu chúng ta không có con thì sẽ nhàn dỗi biết bao.
57:45 Cả đời này của anh chỉ yêu mình em thôi.
57:47 Anh sẽ trêu chuộng em như em bé vậy.
57:53 Em nhìn xem, sao băng kìa.
57:55 Anh hức thật thất của anh luôn được vui vẻ.
57:57 Ngưỡng mộ cậu thật đấy.
58:01 Kết hôn rồi mà vẫn được làm việc mình thích.
58:03 Không giống mình, suốt ngày chỉ lo cơm áo gạo tiền.
58:05 Cậu xem mặt mình này, nuôi con đến mức sập sễ luôn rồi.
58:08 Vậy thì không được đâu.
58:09 Sau khi là mẹ rồi, thì phải đối xử với bản thân tốt một chút.
58:12 Mẹ ơi, con muốn chơi điện thoại.
58:14 Không được.
58:15 Con muốn chơi điện thoại.
58:16 Con muốn chơi điện thoại.
58:17 Chơi một lát thôi đấy.
58:18 Lát nữa trả mẹ.
58:19 Bất vả thật đấy.
58:20 Làm mẹ đúng là không dễ dàng gì.
58:22 Mình chưa trải nghiệm cảm giác này bao giờ.
58:24 Bố, con cũng muốn xem điện thoại.
58:26 Không được, điện thoại của bố.
58:28 Bố còn phải làm việc.
58:29 Trước đây mình còn tưởng cậu không mang thai được.
58:31 Không ngờ dưới sự chăm sóc của chồng cậu,
58:33 chưa được 2 năm cậu đã khỏe lại và mang thai được rồi.
58:35 Có con rồi, vẫn là chồng cậu trăm con.
58:37 Cuộc sống của cậu có phải không có chút phiền muộn nào không?
58:40 Thật ra cũng có đấy.
58:41 Con muốn ăn.
58:42 Mẹ cũng muốn ăn.
58:43 Khương thật thất, em đã không còn 18 tuổi nữa rồi.
58:46 Bây giờ em đã là mẹ rồi, sao còn tranh xoài với con vậy hả?
58:50 Cảm ơn bố.
58:51 Quả của nó nhỏ lắm, quả này mới to này.
58:56 Quả này trông ngọt thật đấy.
58:59 Cái này mới ngọt này.
59:02 Con cũng muốn hôn.
59:03 Đây là vợ của bố.
59:05 100.000 tệ này là tiền mừng tuổi con tích được,
59:07 mua một bụ hôn của vợ bố.
59:09 Toan rồi, mấy tí tuổi mà đã nhĩa mệnh tổng tài bá đạo rồi.
59:14 Bộ phim đến đây là kết thúc.
59:16 Sau đây xin giới thiệu tới quý vị bộ phim tiếp theo.
59:18 Đừng bao giờ coi thường những người phụ nữ xinh đẹp.
59:20 Cô gái này nhặt chìa khóa và bắt đầu kế hoạch của mình.
59:23 Cô bước đến gần ràn siêu xe phía sau,
59:25 dùng chìa khóa vẽ một vòng eo quanh xe Rolls-Royce.
59:28 Nhưng mà cô ấy không hề biết rằng,
59:30 có một người đàn ông giàu có đang nghe điện thoại trong xe
59:33 và nhìn rõ hành động ấy của cô.

Recommended