Đế chế kinh doanh tái sinh tập 1
Category
😹
FunTranscript
00:00 Chàng trai lấy tất cả những gì mình có đánh cực vào một vùng đất cằn cỗi, vì anh ấy dựa vào ghi chép của kiếp trước.
00:05 Rõ ràng ghi nhớ không lâu sau vùng đất này là nơi xây dựng tàu điện ngầm.
00:08 Giá của mảnh đất này đã tăng lên mấy nghìn vạn, hóa ra kiếp trước anh ấy là tổng tài nghìn tỷ.
00:12 Việc cần làm mỗi ngày chính là tỉ ý tiêu tiền.
00:14 Nhưng không ngờ, điều đó làm cho người đàn ông nghèo phẫn nộ,
00:17 nên anh ta đã rút chiếc dao ra muốn một dao lấy mạng tổng tài.
00:20 Người chủ tịch muốn chết nên đã ngăn cô thư ký đang định gọi điện thoại ở bên cạnh. Ngày còn trẻ tổng tài đã ham mê cờ bạc, biết tin vợ bị mắc bệnh nan y nhưng vẫn không hối cãi.
00:28 Anh ta mơ mộng hảo huyền muốn dùng giấy tờ nhà, quả không ngoài dự đoán anh ta đã thua hết sạch, người vợ vì không thể chịu được nữa,
00:34 cuối cùng đã nhảy lầu kết thúc sinh mệnh của mình, để lại một mình anh ta trên thế giới này, để cảm nhận được sự tự trách và cô độc.
00:40 Vợ?
00:42 Vợ à?
00:43 Huyền Nhi?
00:48 Anh ấy cuối cùng cũng có thể đi gặp người vợ của mình, nhưng lại không ngờ tổng tài bất ngờ lại quay về năm 1999.
00:54 Hôm nay là ngày trước khi vợ tự xát một ngày, xem lịch ở trên tường anh ta kinh ngạc đến phát ngốc.
00:58 Sau đó vội vàng trở về nhà, nhìn thấy vợ vẫn bình an vô sự, chàng trai luôn lo lắng cuối cùng cũng có thể thở vào nhẹ nhõm.
01:04 Vội vàng bước lên ôm chầm lấy, người vợ lâu ngày không nhìn thấy không muốn buông ra, nhưng người vợ không hiểu gì lại đẩy anh ấy ra.
01:10 Anh đột nhiên quay về.
01:12 Lại thua hết rồi sao?
01:15 Là anh sai, anh đã hàm mê cờ bà quên mất em.
01:18 Là anh sai, là anh sai, đừng đừng.
01:21 Em yên tâm.
01:23 Anh sẽ làm lại từ đầu.
01:26 Người vợ vô cùng vui mừng vì người chồng có thể hoàn lương, hy vọng chồng có thể hạnh phúc cùng nhau qua ngày, mà bệnh của mình cũng không cần trị nữa.
01:34 Không dễ dàng gì mới có thể trọng sinh.
01:36 Lần nữa nhìn thấy vợ mình, chàng trai sau có thể nhẫn tâm nhìn vợ mình bị bệnh.
01:40 Nhưng vợ nói trong nhà đã không còn tiền chữa bệnh cho mình nữa rồi.
01:43 Đều bị chồng trộm đi tiêu hết rồi.
01:45 Chàng trai đến bước đường cùng lại quyết định làm một việc giống như kiếp trước, tận dụng cơ hội cuối cùng để đứng lên.
01:50 Nhưng lúc chàng trai lấy ra giấy tờ nhà, không ngoài dự đoán lại lần nữa bị vợ giữ lại.
01:54 Đừng, đây là nhà của chúng ta, anh không thể làm mất nó.
01:57 Vợ ạ, đây chỉ là một căn phòng.
01:59 Em mới là nhà của anh.
02:01 Lâm uyên, đi, đi bệnh viện.
02:03 Lâm uyên, muốn đi đâu?
02:05 Nợ chúng tôi 20 vạn, bao giờ thì trả.
02:09 Anh Lý, anh lùi hạn cho em vài ngày đi.
02:12 Đây không phải là có giấy tờ nhà sao?
02:14 Đặt cọc chỗ tôi.
02:17 Đại Cật, tôi cầu xin anh trả nó cho tôi.
02:20 Đó là tiền cứu mạng của vợ tôi, muốn cứu mạng vợ của cậu.
02:24 Vậy anh em tôi đây không cần ăn cơm à?
02:27 Mình là trọng sinh quay về.
02:30 Chỉ cần lợi dụng tốt ký ức kiếp trước.
02:32 Kiếm tiền chỉ là chuyện nhỏ thôi.
02:36 5 ngày, cho tôi thời gian 5 ngày.
02:38 Đến lúc đó tôi sẽ trả anh 30 vạn.
02:40 Anh không phải là nghèo điên rồi chứ?
02:42 Lâm uyên, anh phát điên cái gì vậy?
02:44 Huyển Nhi, em tin anh đi.
02:46 Anh là Lý Tam nổi tiếng hung ác.
02:49 Tôi mà lừa anh thì sẽ không có kết cục tốt.
02:51 Hơn nữa chỉ 5 ngày, các anh cũng không tổn thất bất cứ thứ gì.
02:54 Còn có thể kiếm được 10 vạn.
02:55 Tại sao anh lại không thử xem?
02:57 Được.
02:59 Vậy tôi cho anh 5 ngày.
03:02 5 ngày sau nếu không trả được,
03:04 nhà và vợ của anh đều không còn đâu.
03:07 Đi.
03:11 Lâm uyên, vậy 30 vạn đó anh kiếm ở đâu ra?
03:15 Vợ, đưa cho anh giấy tờ nhà.
03:18 Để đưa em đi chữa bệnh, lại muốn cược.
03:21 Anh vừa rồi là lừa em phải không?
03:23 Tin anh.
03:24 Vợ à, lần này anh nhất định sẽ kiếm được tiền.
03:26 Đấu giá đất Giang Thành,
03:28 có một sự kiện xảy ra lãi cấp triệu.
03:30 Mảnh đất giá thấp chẳng ai quan tâm, đã đi vào cải đồi.
03:32 Sau đó trở thành phú ông Bạc Tỉ, vậy cũng được.
03:35 Vốn dĩ, mỗi lần anh đi cá cược,
03:37 đều nói tiền sẽ xin tiền.
03:39 Chuyện này anh rất khó để giải thích rõ với em,
03:41 nhưng anh bây giờ chính là rất cần số tiền này.
03:44 Vợ à, đưa nó cho anh đi, được không?
03:47 Vợ.
03:48 Cầm đi.
03:54 Cảm ơn em.
03:57 Vợ à, đợi anh mang tiền trở về.
04:00 Ngàn vạn lần sai đều là em sai.
04:03 Em sắp chết rồi, mà anh lại vẫn còn tiếp tục cá cược.
04:06 Anh Lâm.
04:08 Anh Lâm, anh đây là muốn cầm giấy tờ nhà đi cá cược à,
04:12 không phải anh đi cá cược.
04:14 Anh đi tìm cách phát tài.
04:16 Lần nào anh cũng nói như vậy.
04:18 Kết quả, lần nào cũng bị thua sạch.
04:20 Ở đây em vẫn còn ít tiền.
04:24 Anh cầm đi, mang giấy tờ nhà về cho vợ đi.
04:27 Tiền này của cậu để dành lấy vợ đi.
04:29 Sau này cậu với anh, anh sẽ làm cậu phát tài.
04:32 Anh Lâm, cứ tiếp tục thế này.
04:35 Em sợ chị dâu sẽ làm điều dại rồi đấy.
04:37 Tin anh đi, lần này nhất định sẽ không để cô ấy thất vọng.
04:40 Quyển Nhi, đợi anh trở về.
04:42 Lần này nhất định sẽ làm em hạnh phúc.
04:44 Đứng lại.
04:47 Các người là ai?
04:49 Chúng tôi đến tham gia buổi đấu giá.
04:51 Đây là chìa khóa gì?
04:53 Nhị bắt đại à?
04:55 Nhìn vậy thôi, chứ đi 10 năm cũng không hỏng đâu.
04:58 Ông làm cái gì vậy?
05:00 Tôi khinh, đi một chiếc xe rác còn dám đến đây mua đất, cửa ở bên trái.
05:04 Rất gần, mau cút đi cho tôi.
05:06 Nếu không, đừng trách tôi không khách khí.
05:09 Xin lỗi.
05:12 Tôi còn tưởng rằng đây là rác.
05:14 Liêu thiếu, mời đi vào trong.
05:16 Dựa vào cái gì mà phân biệt đối xử.
05:18 Tiểu tử.
05:20 Nhìn thấy không?
05:22 Giày ra thủ công của ý đấy.
05:24 Đồng hồ giới hạn.
05:26 Xe Mercedes và BMW.
05:28 Dân đen à?
05:30 Hai chúng ta một người trên trời.
05:32 Một người dưới đất.
05:34 Còn không thể phân biệt đối xử sao?
05:36 Đừng có hoanh hoang ở đây.
05:38 Tôi và nó không thèm chấp anh, anh.
05:40 Hai người các người, cứ ngồi ở bên ngoài đi cho tôi.
05:43 Tôi và Đại Chu đến để mua nhà.
05:45 Anh không có tư cách cấm chúng tôi.
05:47 Thân phận của lão tử đây chính là tư cách.
05:49 Nghèo hèn.
05:51 Nghe rõ đây.
05:53 Bên trong chỉ có những căn nhà, từ 10 vạn trở đi.
05:55 Có ngần đấy tiền không mà loạn ở đây.
05:57 Nhân lúc thời gian còn sớm.
05:59 Đi xuống dưới gầm cầu đi.
06:01 Chiếm lấy một số cái hố cầu rộng lớn chút.
06:03 Anh nói cái gì?
06:05 Bỏ ra.
06:07 Tùy chỉnh đi.
06:09 Đừng để tôi bực mình.
06:11 Trông cho tốt, đừng để lũ chó mèo này đi vào bên trong.
06:13 Vâng.
06:15 Nghe rõ chưa?
06:17 Màu trống cút đi, dừng tay.
06:19 Tô Tổng, cô đến rồi.
06:23 Có chuyện gì vậy?
06:25 Hai người này muốn vào buổi đấu giá.
06:27 Tôi chỉ là giữ trật tự thôi.
06:29 Vậy mà bọn họ lại động tay.
06:31 Ông ngậm máu phun người.
06:33 Rõ ràng là ông thấy chúng tôi đi xe thường đến.
06:35 Ngăn không cho chúng tôi vào.
06:37 Hai đứa nghèo hèn các người.
06:39 Căn bản là không mua nổi nhà.
06:41 Vào đó để làm loạn cái gì?
06:43 Dựa vào cái gì mà nói chúng tôi mua không nổi nhà?
06:45 Chỉ những vật ngoài thân này chính là tấm vé để vào cửa.
06:47 Nhìn lại các người xem.
06:49 Đi một chiếc xe rách.
06:51 Ăn mặc rách dưới.
06:53 Liệu có nổi 100 đồng không?
06:55 Có tiền không? Còn muốn vào đó mua nhà.
06:57 Đúng là đáng cười.
06:59 Tô Tổng à, bọn họ căn bản không có tư cách đi vào.
07:01 Sợ sẽ làm trướng mắt cô.
07:03 Nhanh nhanh, mời vào.
07:05 Tôi nghĩ ông sai rồi.
07:07 Vị tiên sinh này là bạn của tôi.
07:09 Mà tôi,
07:11 nữ doanh nhân gia sản 10 tỷ.
07:13 Bây giờ ông nói với tôi.
07:15 Bọn họ không đủ tư cách đi vào trong sao?
07:17 Hai người bọn họ chính là lũ nghèo rắc rười.
07:19 Làm sao có thể xứng với cô chứ?
07:21 Bọn họ là bạn của tô thanh tôi.
07:25 Ai cho ông cái gàn ngược đáy bọn họ?
07:27 Còn nữa, vị trí đội trưởng bảo vệ này của ông.
07:29 Không còn nữa.
07:31 Tô Tổng, tôi xin lỗi.
07:33 Tôi thật sự không biết.
07:35 Hai người bọn họ là bạn của cô.
07:37 Người ông nên xin lỗi là bọn họ.
07:39 Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi.
07:41 Chó còn đòi xem thường người.
07:43 Đi thôi, thời gian không còn sớm nữa rồi.
07:45 Chúng ta vào trong đi.
07:47 Đi thôi, mời đi bên này, bên này.
07:49 Xin hỏi, tại sao cô lại giúp hai chúng tôi?
07:53 Cũng không có gì.
07:55 Nhìn không nổi những người đó.
07:57 Cảm ơn chị Mỹ xinh đẹp.
07:59 Tô Tổng, đến đây ngồi bên cạnh tôi.
08:01 Là hai người, lẻn vào đây có đúng không?
08:07 Rửa cái mồm thối của anh cho sạch vào.
08:09 Làm sao vậy?
08:11 Liêu Thiếu, có ý kiến gì với bạn của tôi sao?
08:13 Đây, hai người bọn họ là dân đen.
08:15 Làm sao có thể xứng với
08:17 giới thượng Liêu như chúng ta chứ?
08:19 Hai chúng tôi là bạn, cùng đẳng cấp với nhau.
08:21 Anh coi là cái thá gì chứ?
08:23 Anh, Liêu Thiếu, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi.
08:25 Mời ngồi.
08:27 Hòa hậu của đêm nay đến rồi.
08:29 Mảnh đất này tương đối đặc biệt.
08:31 Là một dãy nhà tại thôn Long Giang.
08:33 Vùng nguyên thiên cư, nó đây rồi.
08:35 Non xanh nước biếc, vì để trị ân khách hàng cũ và mới.
08:37 Giá khởi điểm 1 vạn.
08:39 Mọi người đều không nghe nhầm đâu.
08:41 Không phải 10 vạn, cũng không phải 5 vạn.
08:43 Chỉ có 1 vạn thôi.
08:45 Biệt thự nông thôn này chính là của bạn.
08:47 Có thể đừng chém gió không?
08:49 Lại còn biệt thự nông thôn.
08:51 Không phải là khu só xỉnh thôi sao?
08:53 Tôi nhớ ra rồi.
08:55 Mảnh đất này trước đây đã giấu giá 2 lần.
08:57 Bây giờ lại đổi tên đem ra đấu giá.
08:59 Ai mà muốn chứ?
09:01 Ở không thoải mái, cũng chẳng có giá trị thương mại.
09:03 Cho không lão tử cũng không thèm.
09:05 Ai mà muốn nhanh về nhà ăn cơm.
09:07 Xuyết chút nữa quên mất.
09:09 Còn có tên nghèo rách anh nữa mà.
09:11 Hôm nay, không phải tay không da về rồi.
09:13 Chỗ này xứng với loại nghèo hèn.
09:15 Không tôi, anh đừng có mà kích tướng.
09:17 Anh Lâm tôi sẽ không mắc mưu anh.
09:19 1 vạn.
09:21 Anh Lâm điên rồi sao?
09:23 Não anh ta uống nước rồi.
09:27 Không ngờ anh lại dễ kích đến như vầy.
09:31 Loại người này đúng là nhẫn nại không được.
09:33 Liêu Thiếu vừa nói anh ta 1 câu.
09:35 Anh ta liền kích động rồi.
09:37 1 vạn này cũng không tính là hạng mục nhỏ nữa.
09:39 Số tiền này không phải là đều phung phí vào đầu tư tôi rồi sao?
09:41 Tôi biết anh đây là lần đầu tiên
09:43 đến buổi đấu giá như thế này.
09:45 Có thể không hiểu, tình hình bất động sản.
09:47 Nhưng anh nghe tôi khuyên 1 câu.
09:49 Hãy bỏ tấm biển đấu giá xuống đi.
09:51 Biển đã rơ lên là nhận định rồi.
09:53 Tất cả mọi người nói xem có đúng không nào.
09:55 Không sai, không sao.
09:57 Tôi muốn mua mảnh đất này.
09:59 Có ai trả giá thêm không?
10:01 Lên đi.
10:03 Ai mà muốn chỗ rách dưới đó chứ?
10:05 2 vạn.
10:07 Anh không phải là cần có được sao.
10:09 Lão tử đây chơi với anh.
10:11 May quá, để nó cho anh ta đi.
10:13 Chúng ta về thôi.
10:15 5 vạn.
10:17 Thú vị đấy.
10:19 10 vạn.
10:21 Liêu Thiếu.
10:23 Anh khẳng định là trả giá 10 vạn sao?
10:25 Lão tử đây không thiếu tiền.
10:27 Chính là lo lắng 1 số người.
10:29 10 vạn lần thứ nhất.
10:31 Tiểu tử, nhanh phản ngược lại Liêu Thiếu đi.
10:33 10 vạn lần thứ 2.
10:35 Tiểu tử, anh không phải là muốn lấy mảnh đất này sao?
10:37 Nhanh ra giá đi.
10:39 Mình chỉ là chơi đùa mà thôi.
10:41 Không mong ngồi nhà mục nát này về tay mình.
10:43 10 vạn lần thứ 3.
10:45 Thế chấp toàn bộ nhà ở.
10:47 15 vạn.
10:49 Đồ ngốc, vậy mà có người lấy nhà mình ra
10:51 để đổi lấy 1 đống rách dưới, cỏ dại như thế này.
10:53 Thật cho rằng tôi muốn đấu giá sao?
10:55 Tôi vừa rồi ấy ạt.
10:57 Đang chiêu chọc chó thôi.
10:59 Chơi rất vui.
11:01 Không ngờ,
11:03 thật sự là khuynh ra bại sản để mua đống đất đó.
11:05 Anh Lâm,
11:07 vậy anh và chị dâu phải ở đâu?
11:09 Yên tâm đi, anh không đánh những trận không chắc chắn.
11:11 Còn đánh trận cái gì?
11:13 Tôi thấy việc này anh quay về,
11:15 sẽ bị vợ đuổi đi đấy.
11:17 Còn ai muốn trả giá không?
11:19 Không có, ai muốn chứ?
11:21 Mau tróng đóng dấu đi,
11:23 sợ là có người sẽ trả lại.
11:25 Vâng vâng,
11:27 15 vạn lần thứ nhất, 15 vạn lần thứ hai,
11:29 15 vạn lần thứ ba.
11:31 Một trận chơi vui, quá đặc sắc rồi.
11:35 Đúng vậy, mở mang tầm mắt.
11:37 Vậy mà có người,
11:39 dùng 15 vạn để mua 1 đám cỏ dại.
11:41 Cười chết tôi rồi.
11:43 Mời vị tiên sinh này, lên đây để ký kết sao quyền sở hữu.
11:45 Anh. Được rồi.
11:47 Buổi đấu giá hôm nay, đến đây là kết thúc rồi.
11:51 Đợi chút.
11:53 Nghèo thì đừng phô trương.
11:55 Bây giờ hối hận rồi chứ gì?
11:59 Được, cầu xin tôi đi.
12:01 Chủ tổ chức ở đây tôi đều quen.
12:03 Tôi có thể, miễn cững khó khăn,
12:05 thay anh cầu xin họ.
12:07 Ai cầu xin ai còn chưa chắc đâu.
12:09 Ba.
12:13 Hai.
12:15 Anh, đừng làm mất mặt, nhanh xuống đi.
12:17 Một.
12:19 Để xây dựng hệ thống tàu điện ngầm,
12:21 thôn long răng đã xác định phải phá bỏ.
12:23 Ước tính của chuyên gia bất động sản,
12:25 rất nhiều khu vực trong đó, sẽ tăng giá gấp trăm lần.
12:27 Sao có thể thế được?
12:29 Đợi đến khi xây dựng cao tốc,
12:31 giá sẽ tăng lên,
12:33 e là không dừng ở mấy trăm lần đâu.
12:35 Tên nghèo chết tiệt này, sao may mắn thế nhỉ?
12:39 Tôi khinh, cái này không liên quan đến vận phí,
12:41 là do anh tôi có tầm nhìn xa trong rộng.
12:43 Lâm Uyên, vừa rồi là tôi tầm nhìn có hẳn.
12:45 Tôi xin lỗi anh.
12:47 Tôi tổng quá lời dối.
12:49 Mảnh đất này, tôi trả giá 300 vạn.
12:51 Anh đồng ý chuyển cho tôi không?
12:53 Tôi trả 350 vạn,
12:55 bây giờ chuyển nhượng luôn.
12:57 Tôi là người tổ chức.
12:59 Mảnh đất này, vốn là của tôi.
13:01 Tôi trả 500 vạn,
13:03 đều đã kết thúc rồi.
13:05 Làm sao lại bắt đầu đấu giá chứ?
13:07 Tiểu tử. Vừa rồi, là tôi khuyên anh mua.
13:09 Nó cũng có một phần của tôi.
13:11 Lời này nói ra cũng dễ dàng nhỉ?
13:13 Con chó này, người thấy mùi là đến ngay.
13:15 Anh nói ai? Tôi không hề chỉ rõ tên họ.
13:17 Ai xứng thì tôi nói.
13:19 Sợ rồi à?
13:21 Tô Tổng, cẩn thận anh ta và tập đoàn Thiên Thịnh.
13:29 Không bán thì không bán.
13:39 Liêu gia chúng tôi vô cùng giàu có.
13:41 Không cần cái chỗ rách đó.
13:43 Nhưng là do anh vù khống tôi.
13:45 Anh muốn bảo vệ đâu? Dừng lại.
13:47 Liêu thiếu,
13:49 anh đây là muốn làm cái gì?
13:51 Ở địa bàn của tôi, còn muốn động vào người của tôi à?
13:53 Anh quý,
13:57 anh muốn bảo vệ tên tiểu tử này à?
13:59 Anh ta ở chỗ tôi mua nhà.
14:01 Tất nhiên chính là khách quý của quý ca tôi đây.
14:03 Tốt.
14:07 Rất tốt.
14:09 Đợi đấy cho tôi.
14:11 Cảm ơn anh quý.
14:13 Đi điều tra một chút về tập đoàn Thiên Thịnh.
14:19 Vâng.
14:21 Lầm tiên sinh, tôi mượn trà thay rượu.
14:23 Cảm ơn anh đã đồng ý tôi.
14:25 300 vạn lập tức sẽ chuyển vào tài khoản của anh.
14:27 Tô Tổng khách sáo rồi.
14:29 Tôi và Bạch Lão cứ cho rằng,
14:31 anh có tầm nhìn xa, có quyết đoán,
14:33 không biết là anh có ý muốn,
14:35 sau này tiếp tục hợp tác không?
14:37 Đương nhiên có.
14:39 Phương pháp kiếm tiền,
14:41 đều ở đây.
14:43 Muốn,
14:45 tiếp tục mua đất sao?
14:47 Mua đất vẫn cần phải chờ đợi tăng giá,
14:49 có thứ không cần phải chờ.
14:51 Đó là cái gì?
14:53 Cổ phiếu.
14:55 Cổ phiếu cần hiện kim sẵn có.
14:57 Nếu như không có đủ tiền đóng cổ phiếu,
14:59 vẫn là không dễ dàng gì.
15:01 Cái này đương nhiên là tôi biết, cho nên, tôi mua trước,
15:03 chính là dùng 300 vạn bán đất kia.
15:05 Lầm tiên sinh,
15:07 tài vật qua của anh tốt,
15:09 không có nghĩa là hôm nay tài vật anh cũng tốt.
15:11 Tô Tổng, tôi có niềm tin.
15:13 Không biết cô đối với tôi,
15:15 có niềm tin hay không?
15:17 Được.
15:19 Tôi đồng ý.
15:21 Tô Tổng, nguy hiểm đấy, không cần nói nữa.
15:23 Lấy cho tôi 100 vạn.
15:25 Vâng.
15:27 Mua cái gì?
15:35 Sẽ không nhớ nhầm được.
15:37 Hôm nay thị trường cổ phiếu biến động.
15:39 Ngày của 2 con hát mã tới rồi.
15:41 Công nghệ tiên tiến, mua dược thiên kinh.
15:43 Mua thế nào? Toàn bộ.
15:45 Chàng trai trẻ,
15:47 lần đầu chơi cổ phiếu ạ.
15:49 Ông Lạc,
15:51 bà Phỉ.
15:53 Đây là chuyên gia thị trường cổ phiếu.
15:55 Nhân vật thần thoại đấy. Cô nương mắt nhìn không tôi?
15:57 Nhưng mà, tôi vẫn là có lòng,
15:59 nhắc nhở 2 người 1 câu.
16:01 Cổ phiếu đó, đã rớt đáy 2 tháng rồi.
16:03 Tô Tổng, chúng ta,
16:05 cảm ơn lão tiên sinh.
16:07 Có điều, lần đầu chơi cổ phiếu,
16:09 không có nghĩa là cái gì cũng không hiểu.
16:11 Những thứ này nhìn có vẻ không ổn định.
16:13 Nhưng nó, ở trong mắt tôi, lại vô cùng ổn định.
16:15 Trong giới cổ phiếu, vẫn chưa có ai dám
16:17 ở trước mặt tôi, hoanh hoang như vậy.
16:19 Không phải hoanh hoang,
16:21 mà là tự tin.
16:23 Cô nương,
16:25 chàng trai này rất liều lĩnh.
16:27 Lẽ nào, anh ta nghe không thấm lời khuyên à?
16:29 Tôi tin tưởng anh ấy.
16:31 Làm theo lời lâm tiên sinh,
16:33 mua toàn bộ cổ phiếu công ty Dược Thiên Kim đi.
16:35 Lời tốt không khuyên được người muốn chết.
16:37 Tiên sinh, chúng ta mua cái nào?
16:39 Mua công ty Bắc Thực Hóa.
16:41 Ở kiếp trước con đường cổ phiếu này.
16:43 Tôi khuyên ông 1 câu,
16:45 đừng mua.
16:47 Cậu đây là đang dạy tôi đúng không?
16:49 Tiểu tử, anh có biết phòng cổ phiếu của tiên sinh không?
16:51 Không phải thần thoại sao?
16:53 Không biết.
16:55 Anh...
16:57 Thanh niên bây giờ, rất quái đản.
16:59 Không nghe cũng được, không thấy quan tài không đổ lệ.
17:01 Tôi thấy không bằng thế này.
17:03 Tôi và cậu cực 1 ván, cậu thấy sao?
17:05 Tùy ý.
17:07 Bây giờ người thách thức anh là
17:09 thần thoại cổ phiếu tiếng tăm lửm lẫy của Giang Thành.
17:11 Anh đây là có thái độ gì vậy?
17:13 Tôi biết rồi.
17:15 Cho nên, tôi không muốn làm hỏng danh tiếng của nhà ông ấy.
17:17 Vậy thì tốt. Hôm nay tôi sẽ cho cậu mở mang tầm mắt.
17:19 Tôi là trưởng bối,
17:21 sẽ dạy cậu làm người là như thế nào?
17:23 1.000 vạn.
17:25 Mua Bắc Thực Hóa đi.
17:27 Nếu như tôi thua, tôi sẽ bỏ toàn bộ cổ phiếu của mình.
17:29 Hơn nữa sẽ rửa tay gác kiếm.
17:31 Vĩnh viễn không động vào cổ phiếu.
17:33 Tập phim hôm nay tới đây thôi.
17:35 Các bạn hãy ấn theo dõi để đón chờ các tập tiếp theo nhé.
17:37 Đừng quên đăng ký kênh của mình để đón chờ các tập tiếp theo nhé!
17:39 Cảm ơn các bạn đã xem video này. Hẹn gặp lại các bạn trong những video tiếp theo.