vương quân tập 1

  • last year
vương quân tập 1

Category

😹
Fun
Transcript
00:00 Mẹ ruột vậy mà lại nhẫn tâm hạ thuốc cô con gái đã được đính ước
00:02 muốn ép cô gả vào gia đình phú nhị đại khét tiếng ở trong thành phố
00:06 còn đe dọa cô bắt buộc phải hầu hạ cho Bạch Thiếu thật chú đáo
00:08 Nếu không thì sẽ ném cô xuống biển làm mồi cho cá
00:11 Nhưng tiêu yên nhiên có chết cũng không đồng ý trực tiếp tắt mạnh vào mặt Bạch Thiếu
00:14 Ai ngờ tên điên này lập tức rút thắt lưng ra nhẫn tâm đánh vào người cô
00:17 thấy thuốc trong người tiêu yên nhiên bắt đầu phát tác
00:20 Bạch Thiếu trực tiếp đẩy cô xuống ghế sofa chuẩn bị làm ra hành động đồi bại
00:23 May mà vị hôn phu hứa gì kịp thời chạy tới ngăn cản. Dừng tay, chán sống rồi đúng không?
00:28 Vị này chẳng phải là cái tên tàn phế của hứa ra sao? Đây là nơi anh được phép vào sao?
00:32 Im miệng, anh là cái thá gì hả? Cô dám đánh tôi? Người đâu? Cô là ai mà dám đánh tôi hả?
00:40 Tôi sẽ gọi điện thoại cho chú của tôi. Các người sẽ phải hối hận khi động vào tôi.
00:45 Bây giờ biết sợ rồi hả? Ngoan ngoãn cởi quần áo rồi nằm lên ghế sofa đi.
00:49 Để tôi giới thiệu anh ta cho cô biết. Bạch Gia, gia tộc lợi hại nhưng nợ một thì phải tính gấp đôi.
00:55 Anh dám thì gọi đến đi. Chú Hai, có người đến Bạch Gia đòi giết cháu. Chú Mau đến cứu cháu đi.
01:00 Yên nhiên, do anh đến muộn để em chịu thiệt rồi. Hứa dịch anh mau đi đi.
01:04 Bạch Gia không phải là gia tộc anh có thể chọc vào đâu. Em không đi cùng anh sao?
01:08 Em đi rồi, Bạch Vũ sẽ không tha cho gia đình em đâu. Em yên tâm đi, một Bạch Gia nhỏ bé không thể làm khó được anh.
01:14 Một tên phế vật chỉ biết bám vào phụ nữ như anh mà cũng tự cho mình giỏi giang hơn người khác sao?
01:18 Tôi khuyên anh bây giờ rời đi vẫn còn kịp đấy. Nếu không ngay cả anh cũng không lết xa khỏi Bạch Gia được đâu.
01:23 Chú Hai tôi sắp đến rồi. Nếu không phải có hứa Gia chúng tôi thì Bạch Gia các người có thể đi đến ngày hôm nay sao?
01:28 Đúng là cái đồ vong ân bội nghĩa. Các người đều đáng chết. Anh mau đi đi. Em thật sự không muốn liên lị tới anh.
01:34 Bạch Vũ và gia đình anh ta không những đứng đầu trong số 4 gia tộc lớn mà chú Hai của anh ta.
01:38 Còn là Giang Quân Vương Long. Đến rồi thì đừng mơ tưởng sẽ rời đi được.
01:41 Tiêu Rồi chính là cái tên phế vật của hứa Gia dẫn theo người phụ nữ ngông cuồng này tới đánh cháu.
01:46 Còn muốn cướp vợ của cháu, chú Phải thay cháu làm chủ.
01:49 Tên phế vật này thường ngày bảo mày phải chăm chỉ luyện võ. Mày không chịu nghe lời. Một con đàn bà cũng không đánh lại được.
01:56 Phụ nữ biết võ thuật cũng rất thú vị đấy. Hỗn sược.
02:00 Ông buông tôi ra. Thả cô ra sao? Tôi còn phải xem kỹ năng thể hiện của cô ở trên giường như thế nào?
02:05 Đường đường là Giang Quân Vương Long. Vậy mà chủ mưu của ngày hôm nay cũng không biết phân biệt rõ ràng.
02:10 Thật là nực cười. Cậu chính là cái thằng tàn phế con trai của hứa Lão Gia đấy à.
02:13 Như này đi. Nể tình hứa Lão Gia đã từng giúp đỡ Bạch Gia chúng tôi.
02:17 Cậu quỳ xuống cho tôi. Dập đầu xin lỗi. Thì chuyện này, coi như xong.
02:20 Ông không xứng. Tôi thấy cậu thật sự muốn chết rồi nhỉ?
02:23 Chú Hai của tôi là đại tướng quân có quyền thế nhất ở thành phố này.
02:27 Chỉ cần chú ấy ho một tiếng.
02:28 Thì cả cái thành phố này đều phải nề mặt mà quý đầu kính trọng Bạch Gia.
02:32 Tôi quỳ thay anh ấy. Tướng quân cầu xin ông hãy tha cho anh ấy.
02:35 Không cần thiết phải quỳ xuống xin lỗi ông ta. Ông ta không làm khó được anh đâu.
02:40 Đã là lúc nào rồi mà anh còn nói những lời như này.
02:43 Là một đại trượng phu mà lại để một cô gái mỏng manh ra mặt giúp mình sao?
02:47 Yên nhiên, nếu như cô làm theo lời của thằng cháu trai của tôi, chặt đôi bàn tay của anh ta đi.
02:51 Thì chuyện này coi như bỏ qua.
02:53 Ông dám. Cái tên tàn phế này hỗn sược.
02:57 Bạch Phong Đình. Ông lợi dụng quyền hành để làm việc cá nhân, hành hạ người khác.
03:00 Ông không sợ bị cấp trên trách phạt sao?
03:02 Cô muốn tố cáo tôi, nếu những người ở đây đều chết hết,
03:05 thì chả có ai biết ở đây đã xảy ra chuyện gì.
03:07 Mở to đôi mắt chó của ông ra nhìn kỹ cho tôi.
03:10 Quỳ xuống. Hổ phù. Bạch Đình tham kiến quân thượng.
03:15 Chú hai, anh ta chỉ là một thằng tàn phế thôi mà.
03:18 Im miệng, đây là hổ phù, độc quyền, vậy nên anh ta chính là quân thượng.
03:23 Chú có nhầm không vậy?
03:24 Quỳ xuống. Quân thượng thuộc hạ biết sai rồi.
03:27 Ngài hãy tha cho tôi lần này đi. Thân là Giang Quân Vương Long.
03:29 Mà ngang nhiên, cậy quyền cậy thế bắt nạt người khác.
03:32 Tôi đã theo ngài ra thế trận. Không có công lao, thì cũng có vất vả.
03:36 Quân thượng tham mạng. Cởi bỏ quân phục của ông ra đi.
03:39 Rồi quỳ xuống cho tôi. Tôi nghe nói chiến thần quân vương đánh nhau rất giỏi.
03:43 Nhưng một người tàn phế như anh, mà cũng tự xưng là quân thượng sao?
03:46 Tôi đánh chết anh bây giờ. Trước giờ chưa từng có người nào bắt nạt người phụ nữ của tôi,
03:50 mà vẫn còn sống trên đời này cả. Thanh nhã, giết đi, quân thượng.
03:53 Bạch Vũ là người thừa kế duy nhất của Bạch gia chúng tôi. Ngài không thể giết nó.
03:57 Ông muốn phản kháng sao? Nếu ngài đã nhẫn tâm như vậy, thì đừng trách tôi bất nghĩa.
04:01 Các anh em, tên hứa dịch dám bạo danh quân thượng mau đánh cho tôi.
04:04 Nếu cậu ta thật sự là quân thượng, chúng ta đắc tội với anh ta.
04:06 Cũng phải chết, thì mới bảo toàn được tính mạng.
04:09 Mau giết cậu ta đi. Tôi sẽ thăng trức cho các cậu.
04:12 Thật sự không sợ chết sao? Trần của anh ta, mau giết cậu ta cho tôi.
04:18 Các người thật to gan, dám động vào. Quân thượng tôi đây. Để tôi thử xem.
04:23 Sức chịu đựng của các người tới đâu? Cẩn thận.
04:26 Em không sao? Anh dám làm hại cô ấy?
04:30 Quân thượng, tôi biết sai rồi. Quân thượng, tôi thật sự biết sai rồi.
04:34 Ngài muốn trừng phạt tôi như thế nào cũng được.
04:36 Ông là người của Ngọc Như Quân. Tôi không giết ông, bản thân tự đi nhận tội đi.
04:39 Nhưng anh ta, dám làm hại người phụ nữ của tôi thì đáng chết.
04:43 Mau gọi điện cho Long thần Y bảo Ngài ấy tới đây một chuyến.
04:46 Chuyện xảy ra, ngày hôm nay không được phép chuyển ra ngoài.
04:49 Vâng.
04:50 Hứa dịch, mối thù ngày hôm nay tôi với anh không đội trời chung.
04:55 Sau này anh nhất định bảo vệ em thật tốt.
04:57 Sẽ không để em phải chịu tổn thương nữa.
04:59 Đừng đi, đừng để em lại đây một mình.
05:01 Em yên tâm đi, sau này anh nhất định sẽ ở bên cạnh em.
05:04 Nóng quá, giúp em, em bình tĩnh lại đi.
05:07 Sao vậy, anh vậy mà dám?
05:12 Không như em nghĩ đâu.
05:13 Hôm qua lúc em chịu đòn thay anh, sau đó em liền ngất đi.
05:16 Nên anh đã đưa em về nhà rồi cứu em.
05:18 Cứu cái gì cơ?
05:19 Giúp em.
05:21 Cái đó.
05:23 Sao anh lại có hổ phù vậy?
05:24 Lẽ nào anh thật sự là quân thượng?
05:26 Không phải đâu, cái đó là giả đấy.
05:29 Anh lấy ra để hù dọa họ thôi.
05:30 Nhớ nếu như sau khi bạch ra biết đó là giả,
05:33 tới tìm chúng ta gây chuyện thì phải làm sao đây?
05:35 Ở Long Thành này không có ai dám tới tìm anh gây sự.
05:37 Ai vậy?
05:38 Là ông nội của em.
05:39 Họ vì lợi ích, nhẫn tâm gả em cho cái tên khốn nạn bạch vụ đó.
05:42 Trong mắt họ, em chỉ là công cụ giúp gia tộc họ liên kết làm ăn mà thôi.
05:46 Đừng sợ, đã có anh ở đây rồi.
05:47 Hôm nay là sinh nhật của ông nội con.
05:49 Là ngày chu gia tới gửi quà đính hôn cho chị gái con.
05:52 Cả nhà đều đang tụ họp ở đây.
05:53 Con mau về nhà đi, nếu không ông nội con sẽ mắng chúng ta.
05:56 Hôm nay là sinh nhật của ông em.
05:58 Bọn họ bảo em về nhà, đúng lúc anh cũng muốn đi tới đó cùng em,
06:02 đồng thời bán căn nhà 10 tỷ cho họ.
06:04 Như vậy không ổn lắm.
06:05 Em cảm thấy người con dễ như anh kì bò kẹt xỉ sao?
06:08 Hay là em cảm thấy anh không thể tặng cho họ một món quà giống như vậy?
06:11 Anh nói linh tinh gì vậy?
06:12 Em chỉ là sợ ông nội sẽ đuổi anh ra ngoài thôi.
06:15 Em yên tâm đi, ở Long Thành này, không có ai có thể đuổi anh được đâu.
06:18 Mà còn muốn liên hôn với hứa già nữa đấy.
06:20 Vì thế ông nội em sẽ nể mặt anh thôi.
06:22 Được vậy sau khi anh về nhà cùng với em thì không được phép quá phô trương,
06:26 không được nói liên thiên, tuân mệnh, anh có thể ra ngoài trước được không?
06:29 Em muốn thay quần áo.
06:30 Được.
06:32 Hoàng giã giúp tôi chuẩn bị một món quà.
06:34 Ông nội.
06:36 Đây là món quà cháu đặc biệt chọn cho ông.
06:39 Chúc ông sống lâu trăm tuổi.
06:41 Tốt tốt tốt.
06:43 Rất có tâm.
06:44 Đây chẳng phải là ngọc bội thạch xanh nổi tiếng ở Long Thành có 102 ở trên thế giới sao?
06:48 Sao anh ta lại có nhỉ?
06:49 Tiêu rồi mình mua nó với giá cao.
06:51 Sao lại bị nhận ra rồi?
06:53 Hoàng tướng Quân và tôi là anh em kết nghĩa của nhau.
06:55 Tôi chỉ cần mở miệng là anh ấy liền tặng nó cho tôi.
06:58 Tiêu gia có quan hệ thân thiết với Hoàng tướng Quân,
07:00 thì lập tức sẽ biến thành phượng Hoàng thôi.
07:02 Con chọn được người chồng tốt đấy.
07:04 Chứ không giống như con gái của cậu.
07:05 Bạch gia tốt như vậy mà không chọn,
07:07 mà lại đi chọn một thằng tàn phế.
07:09 Bố yên tâm đi, con đã nói chuyện với Bạch gia rồi.
07:11 Một lúc nữa yên nhiên về sẽ dẫn theo Bạch thiếu tới chúc mừng sinh nhật bố.
07:15 Lần này e rằng đã khiến các người thất vọng rồi.
07:18 Bố, chân của hứa dịch đã khỏi rồi, anh ấy không bị què nữa rồi.
07:22 Đây chẳng phải là cô em gái tốt của tôi sao?
07:24 Hôm nay là ngày sinh nhật của ông nội đấy.
07:26 Tên giác rưỡi này chính là món quà sinh nhật mà em mang đến tặng cho ông nội sao?
07:29 Không phải đâu, hứa dịch anh ấy đã chuẩn bị quà đến chúc thọ ông nội rồi.
07:33 Đây là 10 tỷ hôm nay tôi vừa nhận được.
07:35 Để làm quà tặng, tôi đến đây.
07:38 Với phận là cháu rể của Tiêu gia tới chúc thọ Tiêu lão gia.
07:40 Im miệng, một tên phế vật cho cậu vào đây chẳng phải khiến Tiêu gia bị mất mặt lắm sao?
07:45 Sao ông có thể nói như vậy chứ?
07:47 Lúc đầu hôn ước với hứa gia là quyết định của ông mà.
07:49 Mày muốn chọc ông thức chết hả?
07:51 Dù sao em gái cũng đã dẫn người tới đây rồi.
07:53 Vậy để chúng ta xem xem công tử hứa dịch sẽ tặng món quà sinh nhật gì cho ông.
07:57 Nếu như ông không thích thì ông có thể đuổi anh ta ra ngoài.
08:00 Cậu dám không? Tôi có gì mà không dám chứ?
08:02 Nếu như hôm nay tôi khiến Tiêu lão gia không vui,
08:04 thì hôn ước này tôi sẽ chủ động quỷ bỏ.
08:06 Đây là cậu nói đấy nhá.
08:08 Tôi nói này hứa công tử cậu không mua nổi hàng thật,
08:13 nên làm giả một cái để đem tới đây lừa người sao.
08:16 Ngọc Bích của châu công tử là hoàng tướng quân tặng,
08:18 anh ta chính là kẻ thích khoe khoang.
08:19 Tên phế vật nhà cậu, thật là bản tính không thay đổi mà.
08:23 Cậu lấy đồ giả để lừa lão gia,
08:25 cậu không biết xấu hổ à yên nhiên nhà chúng tôi thật xui xẻo mà.
08:28 Chẳng phải anh đã bảo đảm với em rằng cái này nhất định là thật sao?
08:31 Quà này của anh là hàng thật, cái kia của anh ta mới là giả.
08:34 Cái này tôi lấy từ chỗ hoàng tướng quân, anh nói đồ của anh ấy là giả sao?
08:38 Anh nghĩ chúng tôi là đồ ngốc à em?
08:40 Em gái à, em xem chị gả cho châu công tử thật nở mày nở mặt,
08:43 em thậm chí còn thảm hại hơn chị rồi đấy.
08:45 Cũng không thể lấy một kẻ ăn xin để xỉ nhục chính mình như vậy được.
08:47 Chẳng lẽ cái tên ăn xin này cũng xứng để quen hoàng tướng quân?
08:50 Anh ta là thuộc hạ của tôi, tôi không nghe nhầm chứ?
08:53 Hoàng tướng quân là thuộc hạ của anh sao?
08:55 Lẽ nào, anh chính là quân vương sao?
08:57 Không sai chính là tôi.
08:59 Em biết không nên giận anh tới đây, đi, cái kia của anh ta mới là giả,
09:03 gan của anh cũng to đấy nhỉ?
09:05 Anh có tin chồng tôi chỉ cần gọi một cuộc điện thoại,
09:07 liền khiến anh không thể bước ra khỏi đây.
09:09 Vậy cô có bản lĩnh, thì thử đi, xem xem, ai là người chết trước?
09:12 Tiêu Yên Nhiên, có phải thấy hôm nay châu thiên mang sính lễ tới cho chị,
09:15 nên mới tìm một kẻ điên tới đây để phá hỏng chuyện này của chị đúng không?
09:19 Không phải vậy đâu chị, đừng bắt nạt Yên Nhiên nữa.
09:21 Chuyện này châu thiên có thể làm được, thì tôi cũng có thể làm được.
09:24 Chuyện anh ta không làm được, thì tôi vẫn có thể làm được.
09:27 Nhìn màu sắc này, thì ngọc của hứa dịch lại là thật,
09:29 rốt của hứa dịch là người như thế nào?
09:31 Cho dù cậu ta mang đến là thật hay giả,
09:35 thì cũng đã đến đây rồi,
09:38 quà thì tôi cũng đã nhận rồi.
09:40 Hôm nay, mọi người cứ thoải mái đi.
09:43 Ý cậu là gì vậy? Dù sao mọi người đều nói nó là giả.
09:48 Vậy tôi sẽ đập nó đi, chỉ hy vọng ông đừng hối hận.
09:53 Cậu thật bị điên rồi à?
09:55 Cái tên phế vật, cậu muốn chọc tôi thức chết sao?
09:57 Bố làm gì vậy? Đây chẳng phải là giả sao?
10:00 Mày thì hiểu cái gì? Bây giờ, tôi không muốn nhìn thấy cậu nữa.
10:04 Hứa dịch à, tôi khuyên anh hãy mau đi đi.
10:06 Một lúc nữa mà để những nhân vật khét tiếng do tôi mời đến nhìn thấy cảnh này,
10:10 thì cậu mà không cẩn thận đắc tôi với họ thì e rằng cậu không thể rời đi được đâu.
10:13 Người như cậu mà cũng mời được nhân vật khét tiếng sao?
10:16 Châu da các người và bạch da đều thấp hèn như nhau mà thôi.
10:19 Chỉ cần tôi nói một câu, thì những nhân vật khét tiếng đó đều phải kính nể,
10:22 mà qua đây chào hỏi tôi, anh mời cả cái tên trưởng hội ăn mày tới đây à?
10:27 Trần Phúc quý tôi tới chúc mừng sinh nhật tiêu lão da.
10:30 Anh thật sự mời người giàu nhất Long Thành tới đây sao? Anh thật sự quá lợi hại.
10:35 Anh chỉ tùy tiện nói một câu thôi. Bọn họ liền tới rồi.
10:38 Không ngờ món quà bất ngờ mà Hoàng dã nói với mình vậy mà lại là cái này sao?
10:42 Châu Thiếu, cậu thật sự là người mang đến may mắn cho Châu da chúng ta đấy.
10:46 Không đâu, không đâu. Anh chắc chắn người này là do anh mời đến.
10:49 Tập phim hôm nay tới đây thôi. Các bạn hãy ấn theo dõi để đón chờ các tập tiếp theo nhé.