Review Phim Xuyên Không cưới công chúa Phần cuối

  • last year
Review Phim Xuyên Không cưới công chúa Phần cuối
Transcript
00:00 Ngươi, ngươi không phải thái giám.
00:02 À.
00:02 Chỉ có thế này mới có thể giải độc cho bổn cung.
00:11 Về nhan sắc, bổn cung đẹp hơn tiêu như tuyết, cả trăm lần.
00:19 Về body, bổn cung cũng bỏ xa tiêu như tuyết ngải cây số.
00:26 Có thể gả cho một, nam nhân yếu tố như ngươi, cũng là phúc khí của bổn cung.
00:30 Chỉ là...
00:32 Sau khi có được bổn cung,
00:35 ngươi có chắc chắn sẽ một lòng một dạng giúp đỡ bổn cung khôn.
00:38 Sau khi bổn cung đăng cơ, chắc chắn sẽ phong ngươi làm phó hoàng của đại phụ.
00:42 Phó hoàng đại phụ ư.
00:43 Thế thì chiến thật đấy.
00:46 Nhưng mà ta và Như Tuyết đã là phu thê, sao mình có thể phản bội cô ấy được?
00:51 Ấy, trưởng công chúa, đừng, đừng, đừng như thế.
00:56 Không phải cô đã có mô tử trương rồi sao?
00:58 Hắn văn võ song toàn, chắc chắn có thể giúp được cô.
01:01 Hóa ra là ngươi đang giận, vì bổn cung từng tin tưởng hắn à.
01:04 Dẫn lên đây.
01:05 Ây, ấy.
01:07 Bây giờ, hắn sẽ mặc ngươi xử lý.
01:10 Chỉ cần có thể xà nỗi hận trong lòng ngươi là được.
01:13 Công chúa đại nhân tha mạng, ta trung thành một lòng với ngươi.
01:17 Ngươi không thể làm vậy được.
01:18 Công chúa đại nhân.
01:19 Công chúa, ta không thích giết ngươi.
01:22 Được.
01:24 Vậy bổn cung, sẽ giết thay ngươi.
01:26 Một khắc đêm xuân đáng giá ngàn vàng.
01:28 Nếu lỡ giờ, thì đáng tiếc lắm.
01:31 Ây, ấy, ấy, công chúa tự trọng.
01:33 Thật ra thì, ta không thích nữ nhân.
01:36 Thú vị đấy.
01:39 Không thích nữ nhân à?
01:40 Thế thì có nghĩa là thích nam nhân rồi.
01:43 Vậy bây giờ, hắn chính là của ngươi rồi.
01:46 Tốt xấu gì hắn cũng là.
01:48 Quy công tử ở cái đại phụng này, ngươi cứ từ từ mà hưởng thụ đi.
01:51 Thay bổn cung hầu hạ hắn cho tốt.
01:53 Bổn cung có thể miễn cái chết cho ngươi.
01:55 Nếu không, thì cứ đợi đó.
01:57 Ta càng không thích nam nhân.
02:00 Thế ngươi thích gì?
02:01 Ta, ta thích...
02:02 Thật ra, ta là thái giám.
02:06 Ta không thích gì hết.
02:08 Trưởng công chúa, chỉ cần cô thả ta ra, ta sẽ không chủ nữ tính kế cho nhị công chúa nữa.
02:13 Thái giám ư? Sao?
02:15 Sao ngươi có thể là thái giám được?
02:18 Ta không dám giấu cô.
02:20 Ta đây dâm dê đề tiện, muốn bung ba là bung với công chúa.
02:23 Nên cô ấy đã...
02:24 Đã, đã...
02:26 Nếu cô không tin, bây giờ ta sẽ gửi ra cho cô xem, khỏi gì.
02:31 Sao bổn công chúa có thể nhìn, thứ muôn nôn đó được?
02:34 Kéo ra, ngút lại, cho đến khi hắn chịu giúp đỡ, bổn công chúa thì thôi.
02:41 Ấy?
02:42 Người đâu?
02:45 Kêu gì kêu lắm.
02:48 Tên thái giám bất lực, đúng là ủng cho cái mã này.
02:50 Ừ, sao cô biết?
02:55 Ta là thái giám.
02:58 Chính ngươi đã thừa nhận rồi, còn là giả được nữ chấp.
03:01 Ngươi, ngươi...
03:04 Ngươi vẫn cứng được à?
03:07 Hê hê
03:08 Làm gì đấy?
03:10 Thả ta ra.
03:12 Hê hê hê, sao nào?
03:15 Có phải kích thích lắm không?
03:18 Lần sau sẽ dẫn cô chơi mấy trò, kích thích hơn nhé.
03:20 Đồ dây sồn, ngươi đợi đó cho ta.
03:23 Ấy, ngươi đứng lại.
03:25 Ừ, cô em, còn muốn giữ chân anh đây à?
03:29 Ngô tử trương, ngươi to gan thật đấy.
03:31 Ngươi dám hạ thuốc ta sao?
03:33 Trưởng công chúa, ta luôn thèm thường cô.
03:37 Muốn nhỏ dãi.
03:39 Vì cô, ta đã hy sinh tất cả.
03:42 Ta hèn mọn nhu nhược.
03:45 Thậm chí, đến cả tôn nghiêm và nhân cách ta cũng mặc kệ.
03:47 Nhưng cô thì sao?
03:48 Cô đã làm gì với ta?
03:50 Cô còn không thèm nhìn ta lấy một cái.
03:52 Thậm chí, còn dâng hiến cơ thể này cho tên khốn kia.
03:56 Dựa vào đâu chứ?
03:58 Dựa vào việc hắn có tài hơn ngươi.
04:00 Thông minh hơn ngươi.
04:02 Không ngờ cô ta lại khen mình như thế.
04:04 Thế thì có sao chứ?
04:09 Hả? Hắn cũng chỉ là một tên thái giám mà thôi.
04:11 Được rồi, nếu cô đã xem thưởng ta.
04:14 Hôm nay ta sẽ cho cô thấy được
04:15 cô sẽ trở thành nữ nhân của ngô tử trương ta như thế nào.
04:18 Tò gan, ngươi không sợ mẫu hoàng biết được.
04:20 Sẽ chung di cửu tộc ngươi sao.
04:22 Ta quên không nói cho cô biết.
04:23 Ta và cha ta đã là người của Tế Quốc từ lâu rồi.
04:26 Tế Quốc rất ủng hộ ta, tạo phản xoán ngôi.
04:29 Ta tiếp cận cô, cũng chỉ là để trở thành nội gián mà thôi.
04:33 Hoàng vị của Đại Phụ, nên là của Nam nhân bọc ta.
04:37 Dựa vào đâu chứ?
04:39 Đến lúc đó, không chỉ cô, mà đến cả tiêu Hưu Tuyết
04:42 và cả mẫu hoàng của cô.
04:43 Cũng đều là đồ chơi của ta.
04:46 Nào cô em, ngô tử trương, ta có làm ma cũng sẽ không tha cho ngươi.
04:51 Á ha.
04:52 Trần Phong.
04:56 Là ngươi hả?
05:01 Một mạng đổi một mạng.
05:02 Lần này cô có thể thả ta đi được rồi chứ?
05:05 Đợi đã.
05:06 Ta chúng độc rồi.
05:07 Mau cứu ta đi.
05:09 Ta cũng không thể giúp gì được.
05:11 Cô tự nghĩ cách đi.
05:13 Ấy.
05:14 Ngươi, ngươi không phải thái giám.
05:22 À.
05:23 Chỉ có thế này, mới có thể giải độc cho bồn cung.
05:31 Đàn bà con gái kiểu gì thế?
05:38 Sao có thể bá đạo như thế?
05:39 Cướp sự trong trắng của người ta luôn.
05:41 Ngươi yên tâm đi, bồn cung sẽ chịu trách nhiệm với ngươi.
05:44 Lời hứa trước kia vẫn không thay đổi.
05:46 Ngày bồn cung đăng cơ, sẽ phong ngươi làm phó hoàng, công chúa.
05:50 Công chúa? Không hay rồi.
05:52 Nhị công chúa dẫn ngươi đến đây rồi.
05:54 Không ngờ.
05:56 Nó lại vì ngươi.
05:57 Mà đến cả phủ ta.
05:59 Xem ra, trong tim của nó, ngươi rất quan trọng đấy nhỉ?
06:02 Hoàng tỉ.
06:04 Mau thả Trần Phong ra.
06:05 Nếu không, ta sẽ liều mạng với tỉ.
06:08 Bồn cung cũng không làm gì hắn cả.
06:10 Xem ngươi sốt sáng chưa kìa.
06:12 Nhưng mà, hắn có theo ngươi hay không?
06:14 Thì khó nói lắm.
06:16 Trần Phong, ta và Hoàng tỉ, ngươi chọn ai?
06:20 Đương nhiên là chọn cô rồi.
06:23 Không ngờ ngươi lại chọn nó.
06:25 Bồn cung là trưởng công chúa đấy.
06:28 Chỉ cần ngươi giúp đỡ ta, Giang Sơn Đại Phụng sẽ là của chúng ta.
06:31 Không ngờ ngươi vẫn muốn chọn nó.
06:33 Con người văn minh phải có văn hóa.
06:35 Xếp hàng chứ.
06:36 Do cô, đến hơi muộn.
06:38 Xíu xíu mà thôi.
06:41 Tại sao?
06:45 Ta kém nó ở điểm nào?
06:46 Tại sao ngươi lại chọn nó mà không chọn ta?
06:48 Không ngờ rằng,
06:49 Trấn Đông Tướng Quân mà chẫm thân Phong,
06:52 Ngô Đại Hại,
06:54 lại dám phản bội Đại Phụng ta.
06:56 Hạ người vô tình vô nghĩa này, không xứng làng quan.
06:59 Đúng thế, không xứng làng quan.
07:01 Mẫu Hoàng, Tề Quốc và Ngô Đại Hải,
07:04 chắc chắn sẽ nhanh chóng giấy binh tiến công.
07:06 Nên đưa ra quyết đoán sớm thì tốt hơn.
07:08 Đúng vậy.
07:09 Trưởng Công Chúa nói chính phải.
07:10 Đúng.
07:11 Nên chuẩn bị từ sớm.
07:12 Đặc sứ Tề Quốc cầu kiến.
07:14 Tề Quốc?
07:16 Tề Quốc có xứ thần vào kinh từ khi nào?
07:19 Bẩm Mẫu Hoàng, Nhi thần.
07:21 Không biết chuyện này.
07:23 Nhà họ Ngô mới tạo phản.
07:24 Đặc sứ Tề Quốc đã đến tham kiến.
07:26 Ừ, chắc chắn là đến để tống tiền.
07:29 Tuyên, Đặc sứ Tề Quốc ý kiến.
07:33 Ngô Tử Trương, bài kiến Nữ Hoàng Đại Nhân.
07:35 Ngô Tử Trương, Ngươi...
07:38 Không ngờ lại thật sự là hắn.
07:41 Chuyện này...
07:42 Trần Phong, không ngờ tới đúng không?
07:44 Chúng ta lại gặp nhau rồi.
07:46 Không phải Ngươi đã bị...
07:47 bổn cung nhốt trong phủ rồi sao?
07:49 Ra từ lúc nào thế?
07:50 Đó là vì ta đã mua chuộc hết mấy tên lính gác.
07:53 Bây giờ, ta là đại sứ của Tề Quốc.
07:55 Các Ngươi có thể làm gì ta nào?
07:57 Người đầu kéo tên phản quốc này xuống cho ta.
08:00 Lập tức xử trạm.
08:01 Các Ngươi dám.
08:02 Bây giờ ta là đặc sứ của Tề Quốc.
08:04 Dám chói ta, không sợ Đại Phụng các Ngươi.
08:07 Sẽ gặp họ sao?
08:08 Ngươi...
08:09 Đặc sứ Tề Quốc.
08:13 Ngươi tới đây có chuyện gì?
08:15 Phụ Thánh Chỉ của Quốc quân Tề Quốc
08:19 mời Nữ Hoàng Đại Nhân
08:21 giao bốn châu phía Đông Đại Phụng
08:23 cho nhà họ Ngô Ta
08:25 và cho phép nhà họ Ngô Ta
08:27 tự thành lập Ngô Quốc.
08:30 Nhà họ Ngô các Ngươi váy to thật đấy.
08:32 Đại Phụng chỉ có tám châu
08:34 mà Ngươi đòn thắn bốn.
08:35 Không thấy hơi quá đả à?
08:37 Có gì mà quá chứ?
08:39 Sở dĩ bọn ta
08:42 chịu thương lượng với các Ngươi
08:43 là không muốn sinh linh lầm than.
08:44 Nếu không, bọn ta không chỉ muốn
08:47 mỗi bốn châu thôi đâu
08:49 mà là cả Đại Phụng các Ngươi đấy.
08:51 Ngô Tử Trương
08:53 quân đội nhà họ Ngô Ngươi chỉ có 10 vạn nhỏ bé.
08:55 Hơn nữa chữa chắc
08:56 bọn họ một lòng với nhà Ngươi.
08:57 Ngươi lấy đâu ra tự tin
08:59 mà đòi cả Đại Phụng ta.
09:00 Ai nói nhà họ Ngô ta chỉ có 10 vạn đại quân chứ?
09:03 Cha ta và Tế Quốc
09:06 đã thống nhất với nhau.
09:07 Tế Quốc xức minh
09:09 giúp nhà họ Ngô ta có được Đại Phụng.
09:11 Bọn ta chỉ cần cắt 3 châu ra cho họ
09:14 để làm thù lao
09:15 các Ngươi có thể đánh lại
09:16 10 vạn quân nhà họ Ngô.
09:17 Nhưng có đánh lại
09:19 trăm vạn quân của Tế Quốc không?
09:20 Chiến lực của Tế Quân là thiên hạ vô địch.
09:24 Đại Phụng ta
09:25 không phải đối thủ của bọn họ.
09:28 Đúng thế
09:29 nếu Tế Quân mà ra tay giúp đỡ
09:31 Đại Phụng ta thua là cái chắc.
09:33 Nếu Hoàng đại nhân
09:35 sức kiên nhẫn của Bổn Sứ có giới hạn
09:37 muốn chiến hay muốn hòa bình
09:39 mong bà mau chóng đưa ra quyết định.
09:41 Mời Quý Sứ
09:43 qua thiên điện nghỉ ngơi.
09:45 Đợi ta và các quân thần thương lượng xong
09:48 sẽ trả lời
09:49 Bổn Sứ
09:51 sẽ đợi ở ngay đây.
09:52 Nếu muốn hòa bình
09:54 các Ngươi giao Trần Phong ra đây.
09:56 Lăng trì tới chết
09:57 nếu không
09:58 ta sẽ khiến các Ngươi chết không chỗ trôn thân.
10:01 Mẫu Hoàng không thể được
10:03 Trần Phong nhiều lần lập công lớn.
10:05 Nếu thật sự giao hắn ra
10:06 vậy chẳng phải
10:07 sẽ khiến Bách Tính ngụy lòng sao.
10:09 Đúng thế
10:10 nhị công chúa nói chí phải.
10:11 Lập công đúng là rất tốt
10:14 nhưng nếu hắn thật sự suy nghĩ
10:16 cho Đại Phụng ta
10:17 thì hắn nên hy sinh bản thân mình
10:19 tận chung với đất nước.
10:20 Trưởng công chúa nói còn có lý hơn
10:23 năng lực càng lớn
10:24 trọng trách càng lớn
10:25 nếu không hy sinh hắn
10:26 thì hy sinh ai đây?
10:27 Các Ngươi
10:29 lương tâm các Ngươi bị chó gạm ả
10:32 nếu chuyện này rơi xuống đầu các Ngươi
10:34 các Ngươi thấy thế nào?
10:35 Bọn ta không có nhiều trò mèo
10:37 giống như hắn
10:38 chỉ vài thăng ngắn ngủi đã được phong hầu
10:40 vậy nên chuyện này
10:41 sẽ không rơi xuống đầu bọn ta.
10:43 Ừ, đúng thế
10:44 chắc chắn sẽ không rơi xuống đầu bọn ta.
10:46 Mẫu Hoàng
10:47 một Trần Phong bé nhỏ
10:48 đã có thể đổi lấy sự yên bình cho Giang Sơn
10:50 còn gì để mà do dự nữa?
10:52 Nếu Hoàng đại nhân
10:53 mà còn do dự
10:54 thì đến cả cơ hội đàm phán
10:55 cũng không còn nữa đâu, Hoàng Thượng.
10:57 Thần nguyện hy sinh mạng mình
10:59 Cái gì?
11:02 Ngươi chịu hy sinh sao?
11:04 Bẩm bệ hạng
11:05 đại phụ cần thần chết
11:07 trưởng công chúa
11:08 và các vị trư hầu
11:09 cũng cảm thấy thần đáng chết
11:11 vậy thần
11:12 thà chết cho rồi
11:13 Ngươi điên à?
11:15 Điên hay sao mà đòi chết?
11:17 Sao mà lại điên?
11:18 Hắn làm vậy là thức thời
11:20 Đúng thế
11:21 là thức thời
11:22 Trần Phong
11:24 tại sao ngươi lại làm thế?
11:25 Chẳng cần một lý do
11:27 bệ hạng
11:28 Nếu thần chết
11:29 có thể giải quyết mối nguy cho đại phụ
11:32 Vậy thần
11:33 chết cũng không đáng tiếc
11:34 Nhưng
11:36 nếu thần chết
11:37 thật sự có thể giải quyết được
11:40 mối nguy của đại phụ sao?
11:41 Bồn sư đã nói rõ ràng lắm rồi
11:44 Chỉ cần các ngươi giao Trần Phong ra
11:46 lăng chỉ đến chết
11:47 Các ngươi sẽ chỉ
11:49 mất đi bốn châu
11:50 Nhưng đại phụ các ngươi
11:52 vẫn là đại phụ
11:53 Nữ hoàng vẫn là nữ hoàng
11:54 Nguy cơ sẽ tự động biến mất
11:56 Ừm
11:58 Đây chính là sự lựa chọn tốt nhất hiện giờ
12:00 Tên cho Tha Ma Bắt
12:03 Các ngươi đều là lũ khốn
12:05 Ngươi, ngươi
12:06 đang ở trên cao đường
12:07 Sao ngươi có thể nói năng thu tục như thế?
12:09 Ta không thể nói chuyện với lũ ngu các ngươi
12:11 Ngươi
12:12 Thần To Gan hỏi một câu
12:16 Nếu thần chết
12:17 đại phụ như cá nằm trên thớt
12:19 chắc chắn sẽ bình an vô sự sao
12:21 Bọn họ không cần khởi binh
12:22 mà đã lấy được bốn châu
12:23 Thật sự sẽ thoả mãn với nhiều đỏ sao
12:25 Sẽ không được voi đòi hai bà chưng
12:27 tiêu diệt đại phụ sao
12:28 lời của Trần Phong
12:29 Như sấm rền bên tai
12:31 Lòng tham con người là không đấy
12:33 Chẳng nhất quyết không tin
12:36 Cái đàm phán hòa bình mà Tế Quốc nói
12:38 Mẫu Hoàng không thể bị Trần Phong mê hoạc được
12:41 Đắc tội với Tế Quốc
12:42 Chúng ta không gánh nổi hậu quả đâu, nữ hoàng
12:44 Có biết mình đang nói gì không?
12:46 Bà thật sự không sợ đến cuối cùng
12:48 sẽ bị mất nước
12:49 chết không chỗ trôn thân sao
12:50 Hỗ sực ngươi dám đánh bổn sứ sao
12:52 Trần Phong ngươi đánh sứ thần Tế Quốc
12:55 Không sợ khiến Tế Quốc phẫn nộ sao
12:57 Xin Bệ hạ hãy xử tử Trần Phong
12:59 để làm dịu cơn giận của sứ thần Tế Quốc
13:01 Có cục cướp chó
13:02 Mấy kẻ các ngươi
13:03 Thấy vậy mà không nhục sao
13:05 Hắn đứng trong chiều lại xỉ nhục Bệ hạ
13:07 Chẳng lẽ các ngươi không nhìn ra sao
13:09 Nữ Hoàng
13:10 Hoặc là bây giờ bà giết Trần Phong
13:12 Hoặc là cứ đợi bị nhà họ mô ta
13:14 Và Tế Quốc
13:15 Xan bằng nơi này đi, Trần Phong
13:18 Tiếp theo nên làm thế nào
13:20 Chẳng muốn nghe ý ngươi
13:23 Giam Ngô tử trưng lại
13:25 Đợi ngây dẹp loạn
13:27 Sử tử trao đầu trước thành
13:29 Ha ha ha, ta không nghe nhầm đó chứ
13:31 Các ngươi còn muốn
13:32 Dẹp loạn sao
13:34 Ta nói cho ngươi nghe
13:35 Tế Quốc bọn ta
13:36 Đã tập hợp đủ 30 vạn đại quân
13:38 Các ngươi mơ mà đòi dẹp loạn
13:40 Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
13:42 Hoàng thượng không thể xuất binh được
13:45 Chúng ta không thể nào đánh lại
13:47 Tế Quốc đâu
13:49 Nên làm theo hắn nói thì hơn
13:51 Mẫu Hoàng, hai vị đại nhân nói rất đúng
13:54 Mong Mẫu Hoàng thu hồi mệnh lệnh
13:56 Đừng để tên Trần Phong nói nhăng nói cội nữa
13:58 Chỉ 30 vạn quân mà thôi
14:00 Ta chấp nửa bàn tay
14:02 Cái gì? Chấp nửa bàn tay ư?
14:04 Sao ngươi không nói là ngươi hái được mặt trăng đi?
14:06 Thế thì ngươi cũng không thấy được đâu
14:08 Mẫu Hoàng, hắn làm vậy là muốn
14:10 Hại chết chúng ta đây mà
14:12 Không thể nào để hắn làm bừa được nữa
14:15 Trần Phong
14:17 Ngươi thật sự có tự tin để đánh bại Tế Quốc sao?
14:19 Bẩm bệ hạng
14:23 Trong vòng 5 ngày, Tế Quốc chắc chắn sẽ lôi quân
14:25 Được chẳng sẽ tin ngươi một lần
14:27 Bắt Ngô Tử trương xuống
14:31 Đợi ngày dẹp loạn
14:33 Lôi ra xử trảm
14:35 Đám đần động các ngươi
14:39 Cứ đợi bị nhà họ Ngô Ta
14:41 Và Tế Quốc gian bằng nơi này đi
14:43 Trần Phong
14:45 Ta biết những lời ngươi nói trên chiều
14:47 Đều là lừa gạt người khác
14:49 Ngươi chỉ muốn kéo dài thời gian thôi, đúng không?
14:51 Bây giờ ngươi mau chóng rời đi đi
14:53 Ta sẽ bảo Phụ Nhi bảo vệ ngươi
14:55 Ai nói là ta muốn bỏ trốn chứ?
14:57 Ngươi không đi, chẳng lẽ ở đây đợi chết à?
14:59 Hay là ngươi thật sự có cách đánh lui Tế Quốc?
15:01 Đương nhiên là có rồi
15:03 Ngươi có cách gì?
15:05 Tây Liêu? Tây Liêu ư?
15:07 Đúng, chính là Tây Liêu
15:09 Chúng ta đánh không lại Tế Quốc
15:11 Tây Liêu đánh
15:13 Nhưng mà sao Tây Liêu có thể đồng ý xuất binh được?
15:15 Có hay không? Phải thử
15:17 Thì mới biết được
15:19 Bây giờ ta sẽ đi tìm công chúa Tây Liêu
15:21 Ngươi còn dám vác bản mặt đến đây hả?
15:25 Ngươi tưởng bổn công chúa
15:27 Thật sự không dám giết ngươi hả?
15:29 Tỏ Tê Tí Tê với công chúa một lần
15:33 Khiến ta hài nhớ đêm mong
15:35 Không sao ngủ được
15:37 Đều tại cô
15:39 Đã đánh cắp trái tim của ta
15:41 Ngươi muốn làm gì?
15:43 Ngươi đến
15:49 Là vì chuyện này sao?
15:51 Đúng thế, ai bảo công chúa xin ước ngây thế này?
15:53 Khiến ta nhớ đến
15:55 Mất ăn mất ngủ chứ?
15:57 Nhưng mà ta thật sự có chuyện
16:01 Muốn công chúa giúp đỡ
16:03 Ngươi nói đi, chỉ cần ta có thể làm được
16:07 Chắc chắn sẽ đồng ý với ngươi
16:09 Mong Tây Liêu xuất 20 vạn bình
16:11 Tấn công Tế Quốc
16:13 Bảo Tây Liêu ta xuất 20 vạn bình
16:15 Tấn công Tế Quốc ư
16:17 Dựa vào đâu?
16:19 Chỉ dựa vào một câu nói của người sao
16:21 Đúng thế
16:23 Chỉ một câu nói của ta
16:25 Trần Phong là cái tên tinh trùng thượng não
16:31 Hôm nay đi tìm công chúa Tây Liêu
16:33 Chắc chắn lại muốn cái đó
16:35 Chắc là vì hắn hi sinh thân mình cho đất nước
16:37 Có gì đâu mà trách móc
16:39 Thế còn hắn với đại công chúa thì sao?
16:41 Hai bọn họ cũng như thế
16:43 Do hắn bị hoàng tỷ cưỡng ép mà thôi
16:45 Hắn cũng là nạn nhân mà
16:47 Nhưng mà...
16:49 Được rồi, đừng nhưng hị nữa
16:51 Bồn không biết ngươi ghen rồi
16:53 Tối nay, ta sẽ nhường hắn cho một mình ngươi
16:55 Là được rồi chứ gì
16:57 Trần Phong, năm ngày đã qua rồi
16:59 Đại quân Tế Quốc đã rút lui chưa?
17:01 Có phải là sắp đánh đến Kinh Thành rồi không?
17:03 Đã nói với ta rồi, Trần Phong
17:05 Khiến ngươi phải thất vọng rồi
17:07 Quân Tế Quốc đã thật sự bị đánh lui rồi
17:09 Bây giờ, El đã về nhà làm dụng hết rồi
17:11 Vớ vẩn, tự dưng Tế Quốc
17:13 Lại vô duyên vô cớ lui bên sau
17:15 Mẫu Hoàng, hôm qua Nhi Thần nhận được cấp báo
17:17 Đại quân Tế Quốc đang tiến tới Đại Phụ
17:19 Vài ngày nữa có thể sẽ vào tới Đại Phụ
17:21 Cái gì?
17:23 Quân đội Tế Quốc đã thật sự đến rồi sao?
17:25 Vậy, vậy phải làm sao đây?
17:27 Đúng thế
17:29 Ta mới nạp tiểu thiếp tam phòng thôi mà
17:31 Tế Quốc lại nhanh nhạy đến vậy
17:33 Trần Phong, không phải ngươi đã nói
17:37 Là đã làm xong xuôi mọi chuyện rồi sao?
17:39 Sao Tế Quốc vẫn đánh tới Đại Phụ ta?
17:41 Hoàng thượng chớ lo
17:43 Chắc chắn Tế Quốc sẽ lùi binh
17:45 Ha ha ha, lùi ư
17:47 Lùi về đâu? Ngươi sắp chết đến nơi rồi
17:49 Còn nói như hát hay thế à
17:51 Trưởng Công Chúa, mau thả ta ra
17:53 Thả ta ra
17:55 Tới lúc đó, ngô quân ta và Đại quân Tế Quốc
17:57 Công phá Hoàng Cung
17:59 Được, chỉ cần ngươi giữ lời
18:01 Bây giờ Bồn Cung sẽ thả ngươi đi
18:03 Hoàng tỉ
18:05 Hắn là tù nhân của Đại Phụ ta
18:07 Sao có thể dễ dàng thả hắn đi được?
18:09 Hai nước giao chiến, không thể giết xứ giả được
18:11 Sao Đại Phụ ta có thể không tuân thủ được chứ?
18:13 Trần Phong
18:15 Chấm hỏi ngươi
18:17 Rốt cuộc ngươi định như thế nào?
18:19 Hừ, đã đến lúc này rồi
18:21 Bà vẫn còn tin, hắn có thể đánh lùi Đại quân Tế Quốc à
18:23 Bà thật tin
18:25 Lượn biết leo cây còn hơn
18:27 Ha ha ha, bẩm Hoàng thượng
18:29 Thần đã thuyết phục Tây Liêu
18:31 Sất 20 vạn quân tấn công Tế Quốc rồi
18:33 Hừ, nếu Tế Quốc vẫn tiếp tục tấn công Đại Phụ ta
18:35 Mà không trở về
18:37 Trong vòng nửa tháng
18:39 Tây Liêu sẽ chiến được thành trì của Tế Quốc
18:41 Đến lúc đó
18:43 Tế Quốc
18:45 Sẽ thuộc về Tây Liêu
18:47 Hoàng thượng chớ lo
18:49 Chắc chắn Tây Liêu sẽ lùi binh, ha ha ha
18:51 Trần Phong
18:53 Chỉ dựa vào cái miệng chó của ngươi
18:55 Tây Liêu xuất binh ư
18:57 Ngươi đi diễn hải độc thoại
18:59 Được rồi đấy, ha ha ha
19:01 Ngư, tài chém gió của thanh niên
19:03 Khiến Lão Phu phải ngước nhìn
19:05 Ngư, rõ ràng là ngươi đang giải dụa chở chết
19:07 Khác gì kể hề đâu, mẫu Hoàng
19:09 Đến bây giờ mà ngươi vẫn tin hắn sao
19:11 Nhi thần xin mẫu Hoàng
19:13 Lập tức xử tử Trần Phong
19:15 Thả ngô tử Trương Gia, rồi nhận tội với Tế Quốc
19:17 Bẩm Hoàng thượng, công chúa Tây Liêu đang ở ngay dưới điện
19:19 Gọi và hỏi là sẽ biết ngay
19:23 Tuyên công chúa Tây Liêu ý kiến
19:25 Bài kiến nữ hoàng bệ hạ
19:27 Công chúa Tây Liêu
19:29 Chẳng hỏi ngươi
19:31 Có phải Tây Liêu các ngươi
19:33 Đã xuất 20 vạn quân để tấn công Tế Quốc không?
19:35 Đúng thế, đại quân Tây Liêu đã xuất binh
19:37 Không lâu nữa sẽ tiếp chiến với Tế Quốc
19:39 Không ngờ lại là thật
19:41 Chính miệng công chúa Tây Liêu nói
19:43 Thì không thể nào là giả được, tốt lắm
19:45 Tây Liêu tấn công Tế Quốc
19:47 Chắc chắn Tế Quốc sẽ về phòng thủ
19:51 Không dành dỗi mà tấn công Đại Phụng ta nữa
19:53 Hà hà hà
19:57 Trời giúp Đại Phụng mà
19:59 Chúc mừng Mẫu Hoàng
20:01 Chúc mừng Hoàng thượng
20:03 Ngô Tử Trương
20:07 Bây giờ thì ngươi tin rồi chứ
20:09 Không thể nào
20:11 Tây Liêu không thể nào xuất binh được
20:13 Các ngươi đều bị hắn lừa dồi
20:15 Đúng thế, Mẫu Hoàng
20:17 Chắc chắn bọn họ đã cấu kết với nhau để diễn kịch
20:19 Không thể nào dễ dàng tin tưởng được
20:21 Hừ, các ngươi ngu thế
20:23 Chắc do tập luyện nhỉ
20:25 Trần Phong đã tặng cho
20:27 Tây Liêu ta cách tinh luyện mũi
20:29 Lợi nhuận, mỗi năm có thể nuôi được 10 vạn đại quân
20:31 Mới khiến Tây Liêu ra xuất binh
20:33 Giờ thì các ngươi đã tin rồi chứ
20:35 Báo
20:37 Bệ hạ, thần có chuyện quan trọng muốn bẩm báo
20:43 Mẫu nói, Tây Liêu xuất binh đánh Tế Quốc
20:45 Quân đội tiến công Đại Phụng của Tế Quốc
20:47 Đã quay đầu, nếu lúc này tấn công Tế Quốc
20:49 Chắc chắn Đại Phụng ta có thể hóa giải nguy cơ
20:51 Hay lắm
20:53 Công chúa Hoài Khánh
20:57 Đại ơn của Tây Liêu các ngươi
20:59 Sau này ta sẽ báo đáp
21:01 Nói đi, có yêu cầu gì cứ việc nói
21:03 Đa tạ Hoàng thượng
21:07 Tạm thời ta vẫn chưa nghĩ ra yêu cầu
21:09 Đợi nghĩ ra rồi ta sẽ nói với người
21:11 Được, chỉ cần chấm có thể làm được
21:13 Chắc chắn sẽ không chối tử
21:15 Đa tạ ý tốt của Hoàng thượng
21:17 Hoài Khánh xin cáo lui trước
21:19 Trần Phong
21:23 Ngươi lấy thân mình ra
21:25 Để đánh lui 30 vạn Đại quân
21:27 Giải mối nguy cơ của Đại Phụng ta
21:29 Trẫm Phong ngươi làm hộ Quốc công
21:33 Cha truyền con nối
21:35 Đa tạ Bệ hạ
21:37 Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế
21:39 Tại sao chứ
21:41 Đúng thế
21:43 Ta cũng không kém hắn điểm gì, ha ha ha
21:45 Người đâu
21:47 Lôi tên tội phạm
21:49 Vô liêm sỉ này xuống cho ta
21:51 À không, cho bổn cung
21:53 Chém đầu thị trúng, trình đống quân đội
21:55 Dẹp loạn nhà họ ngô
21:57 Đưa đi, Trần Phong
21:59 Ta làm ma cũng sẽ không tha cho người
22:01 Trần Phong, ngươi nhớ đấy
22:03 Ta sẽ không tha cho người đâu, Trần Phong
22:05 Ngươi có lời khuyên gì
22:09 Với lần dẹp loạn này không
22:11 Bệ hạ thần cho rằng
22:13 Bệ hạ ngự giá thân trinh
22:15 Thì mới khiến lòng quân sôi sụp kết thúc nhanh hơn
22:17 Chẩm cũng nghĩ vậy
22:19 Để đảm bảo quốc sự không loạn
22:23 Trong thời gian Chẩm xuất trinh
22:25 Chẩm quyết định
22:27 Chọn một công chúa quản lý đất nước
22:29 Giữa hai công chúa
22:31 Cũng chính là chữ quân tương lai của Đại Phụng ta
22:33 Bệ hạ, trưởng công chúa đã giúp đỡ Bệ hạ
22:37 Xử lý chiều chính nhiều năm
22:39 Về lý nên được chọn
22:41 Đúng, lập trưởng không lập thứ
22:43 Đây là văn hóa từ xưa đến nay
22:45 Mẫu Hoàng, Nhi Thần nhất định sẽ giúp hết sức mình
22:47 Không để Mẫu Hoàng thất vọng
22:49 Nhi Thuyết, ngươi thì sao
22:51 Nhi Thần nhất định sẽ giúp Mẫu Hoàng lo liệu nội định
22:53 Đợi ngày Mẫu Hoàng chiến thắng khởi hoàn
22:55 Trần Phong, Chẩm tin tưởng ngươi nhất
22:57 Ngươi nói thử xem
23:01 Hai vị công chúa này
23:03 Ai làm công chúa quản lý đất nước thì thích hợp
23:05 Trần Phong, à không, hộ quốc công
23:07 Tuy bình thường chúng ta có chút hiểu nhầm
23:09 Nhưng ngươi đừng quên
23:11 Hai ta đã xảy ra chuyện gì
23:13 Trần Phong
23:15 Nữ Hoàng trước giờ luôn thích tiêu bích
23:17 Lập trưởng không lập thứ
23:19 Cũng là quy định lâu đời của Đại Phụ
23:21 Liệu có phải Nữ Hoàng đang kiểm tra mình không
23:23 Bẩm Bệ hạ chuyện này trọng đại
23:25 Nên do Bệ hạ đưa ra quyết định
23:27 Người ngoài không tiện nói gì
23:29 Không
23:31 Chẳng muốn ngươi nói
23:33 Thần cho rằng Nhi công chúa thích hợp hơn
23:35 Được, vậy thì sẽ lập nhị công chúa tiêu như tuyết
23:37 Làm công chúa quản lý đất nước
23:41 Không ngờ ngươi đã thật sự làm được
23:45 Để cho ta trở thành công chúa quản lý đất nước
23:47 Sau khi Mẫu Hoàng xuống ngôi
23:49 Ta sẽ là Nữ Hoàng của Đại Phụ
23:51 Nếu không có ngươi
23:55 Ta đã bị Hoàng tỷ ép vào đường cùng từ lâu rồi
23:57 Có khi còn chết nơi đất khách quê người rồi ý
23:59 Đều do phúc đức của cô lớn
24:03 Không liên quan gì đến ta hết
24:05 Phúc đức ta lớn ư
24:07 Chẳng phải ngươi cũng vậy à
24:09 Tôi
24:11 Có sao
24:13 Ngươi có nữ nhân như ta đây
24:15 Còn chưa đủ phúc à
24:17 Tối nay ta sẽ thỏa mãn mọi yêu cầu của ngươi
24:19 Thưởng cho ngươi thật đàng hoàng
24:21 Liên nguyệt
24:23 Bổn cung đẹp không
24:25 Công chúa đương nhiên là đẹp rồi
24:27 Vóc dáng của bổn cung không đẹp sao
24:31 Vóc dáng của công chúa thứ hai không ai dám chủ nhật
24:33 Vớ vẩn nếu đã là đệ nhất thiên hạ
24:35 Tại sao Trần Phong không thích bổn cung
24:39 Mà lại thích tiêu như tuyết kia
24:41 Nếu vóc dáng của bổn cung đẹp
24:43 Sao hắn lại không chọn bổn cung
24:47 Công chúa bớt giận do tên Trần Phong đó bị mù
24:49 Nên mới bị con hồ ly tiêu như tuyết kia mê hoặc
24:51 Trần Phong tiêu như tuyết
24:55 Rồi sẽ có một ngày
24:59 Trời ơi
25:01 Trần Phong
25:03 Chấm đã suy nghĩ nhiều ngày
25:05 Cảm thấy những gì người nói thật sự có lý
25:07 Không biết mẹ hạ đang nhắc đến chuyện nào
25:09 Chính là việc người nói
25:13 Chấm vẫn còn trẻ
25:15 Nên theo đuổi tình yêu của mình
25:17 Không biết mẫu hoàng
25:21 Đã nhìn chúng ai
25:23 À
25:25 Hôm nay gọi các người tới
25:27 Là muốn nói cho các ngươi
25:29 Chấm phải dũng cảm bước hỏi vùng an toàn
25:31 Chấm quyết định
25:35 Đợi đã
25:37 Thôi rồi
25:39 Một nữ hoàng đã đủ đau đầu rồi
25:41 Sao tiêu bích này cũng tới nữa
25:43 Bích nhi
25:45 Sao ngươi lại tới đây
25:47 Bổn cung không có được
25:49 Ngươi cũng đừng hòng có được
25:51 Ta mang thai rồi
25:53 Là của ngươi
25:55 Sao có thể như thế được
25:57 Đúng vậy đúng là Nhi thần đã
25:59 Mang thai con của Trần Phong
26:01 Ngày đó Nhi thần bị ngô tử trưng chuốc thuốc
26:03 Là Trần Phong đã kịp thời xuất hiện cứu Nhi thần
26:05 Còn tranh thủ này nọ với Nhi thần nữa
26:07 Ây
26:09 Vậy nên xin mẫu hoàng
26:11 Hãy ban Trần Phong cho Nhi thần làm phó má
26:13 Không được ta không đồng ý
26:15 Sao cô ta cũng tới thế
26:17 Một công chúa Tây Liêu như ngươi
26:21 Có tư cách gì mà quản chuyện đại phụng ta
26:23 Vì ta cũng mang thai con của Trần Phong rồi
26:25 Hơn nữa còn trước cô nữa
26:27 Hả
26:29 Nữ hoàng bệ hạ
26:31 Không phải ngươi hỏi ta
26:33 Tây Liêu xuất binh thì có yêu cầu gì sao
26:35 Yêu cầu của ta là để Trần Phong
26:37 Làm phó má của Tây Liêu ta
26:39 Không được
26:41 Ta mới là người đầu tiên
26:43 Mang thai con của Trần Phong
26:45 Có làm phó má thì cũng phải làm cho ta
26:47 Không được
26:49 Trần Phong là của ta
26:51 Không được
26:53 Ta mới là người đầu tiên
26:55 Mang thai con của Trần Phong
26:57 Không được
26:59 Ta mới là người đầu tiên
27:01 Mang thai con của Trần Phong
27:03 Không được
27:05 Ta mới là người đầu tiên
27:07 Mang thai con của Trần Phong
27:09 Không được
27:11 Ta mới là người đầu tiên
27:13 Mang thai con của Trần Phong
27:15 Không được
27:17 Ta mới là người đầu tiên

Recommended