Category
📺
TiviPhụ đề
00:00Anh dừng chậm cưng đái mà…
00:02Hi hi hi… Namo namo namo…
00:08Ông thần ơi, là con nè, là con biết nè.
00:11Biết đẹp trai, biết đẹp trai nè. Ông thần ơi, biết đẹp trai.
00:14Ông thần ơi, hôm nay con đem vài thứ tới cúng cho ông á.
00:19Ông nhớ phụ hộ cho con.
00:21Đừng cho anh tết hiện về nhát con nữa nha ông thần.
00:24Ông thần ơi, ok nha ông thần.
00:26Ông hứa với con rồi nha, dạ!
00:28Con về cái ông thần chịu hết nỗi rồi.
00:30Con nổi dài gà à.
00:31Trời ơi trời ơi ghê quá.
00:33Sợ quá.
00:37Biến à?
00:38Biến à?
00:38B...b...b...b...
00:39Ông thần ơi, con có lòng mua đồ tôi cúng với ông.
00:42Ông nỡ, ông nỡ.
00:43Biến à?
00:44Anh không phải ma đâu Biến.
00:45Ma, ma, ma...
00:46Biến à?
00:46Ma, ma...
00:47Biến à?
00:47Biến?
00:47Ma...
00:48Anh không cúng nữa đâu.
00:49Anh cầu cho ông bình minh cúng xong bị đau bụng.
00:55Mệt, mệt.
00:56Đã biết nó sợ rồi còn tới nhát nó làm gì nữa.
00:59Nó có lòng mua đồ tới cún ta.
01:01Mắc không nó hiểu lầm là miếu của ta có mai dữ đó.
01:04Cái thằng biết tính sau đi.
01:05Bây giờ, ngài xem cái này trước đi.
01:07Cái gì?
01:08Ở đâu?
01:09Đây nè, đây nè.
01:11Trời ơi, hình xác của con cũng đẹp trai quá ha.
01:15Không phải cái đó đâu ngài.
01:16Chứ gì?
01:17Chỗ này nè, chỗ này.
01:21Ngày 25 tháng 4 năm 1994.
01:23Ừ.
01:24Đây...
01:25Làm sao?
01:27Đây là...
01:29Đây là ngày mà ngài giúp con...
01:32Giúp con dựa thời gian mà không phải sao?
01:35Phải.
01:38Lúc ngài giúp con dựa thời gian...
01:41Là khoảng 10 giờ rưỡi có phải không ngài?
01:44Phải.
01:47Vậy nếu con chết vào ngày đó...
01:49Con nghĩ là...
01:51Nếu như con quay về quá khứ...
01:53Con sẽ có một thời gian là một tiếng rưỡi trước khi chết.
01:56Hoặc có thể ít hơn phải không ngài?
01:57Ừ.
01:58Vậy sao con thông minh quá vậy Bếch?
02:00Ngài ạ, chỉ chưa đầy một tiếng đồng hồ.
02:02Tại sao có người lại giết con được?
02:04Sao con ngây chuyện với người đó lúc nào...
02:06Mà người đó hận con tới nỗi phải giết chết con chứ?
02:08Ngài biết chuyện này có phải không?
02:09Ta biết.
02:10Nhưng ta không nói được.
02:15Con phải tự mình tìm ra câu trả lời này.
02:24Này!
02:50Anh Bếch ơi!
02:51Anh đi tới những nơi thích đi nhà anh.
02:53Chỗ nào anh thích anh có việc đi ha.
02:55Anh nhà anh Bếch, chúc anh may mắn nha.
02:57Đi đi nha. Dính biệt anh ha. Bye bye.
03:02Trời ơi!
03:03Trời ơi! Xuất nửa tiêu rồi.
03:05Tự nhiên chui vô cái lu.
03:06Sợ đến nỗi muốn đi...
03:07Đi tè luôn à.
03:08Tự nhiên buồn non quá.
03:09Trời ơi!
03:12Trời ơi!
03:13Chắc vô ăn thịt vịt nên giờ cái bụng muốn tiêu rồi.
03:21Thôi!
03:42Xin lỗi nha anh.
03:47Tôi xin lỗi.
03:52Xin lỗi anh nha.
03:54Có trúng anh không vậy?
03:55Không có trúng.
03:57Tiếc quá đi.
03:58Trời!
04:00Không phải như vậy.
04:02Ý của tôi là tiết trái xoài này nè.
04:04Trái xoài này sắp chín rồi.
04:06Tiết là mình phải hái nó ăn trước.
04:10À mà...
04:11Anh tới tìm ai vậy?
04:14Anh tới đây tìm bà con thôi.
04:16Tên là bà nối.
04:17Ở đây...
04:18Có tới năm bà nối lận đó anh.
04:20Bà con của anh là bà nối nào vậy?
04:23Bà năn nối sởm Rashid đó.
04:31Anh là gì của bà nối?
04:32Là cháu.
04:35Là người quen biết thôi.
04:38Sao giờ này anh mới chiều tới?
04:41Không thấy quá trễ rồi sao?
04:42Ờ...
04:43Mà...
04:44Bà bị sao vậy?
04:46Bình tĩnh đi anh.
04:48Bà không có sao hết.
04:50Nhưng bà sống ở đây được mấy năm rồi.
04:53Tôi chưa bao giờ thấy ai tới thăm bà.
05:01Không phải anh muốn gặp bà nối sao?
05:03Anh đi theo tôi.
05:07Anh...
05:09Anh...
05:10Anh...
05:17Bà Trang, con chào bà.
05:18Ờ, chào con.
05:19Mặc áo màu tươi quá nha.
05:21Thấy đẹp không?
05:31Bà nối đang ngồi trước tivi kìa.
05:33Ờ.
05:41Công tử, công tử.
05:42Dạ.
05:43Còn món bánh lọt Singapore của tôi á.
05:45Món tôi nhờ cậu mua đó.
05:46Không biết kiếp này có được ăn không vậy?
05:49Ngoại ạ.
05:52Con cũng không biết chừng nào con mới được đi Singapore nữa ngoại.
05:56Con biết con đang làm gì mà ngoại.
05:58Rồi con sẽ quay về.
05:59Tạm thời ngoại đừng nói cho con biết.
06:00Dạ.
06:01Ngoại...
06:02Ngoại...
06:03Ngoại...
06:04Ngoại...
06:05Ngoại...
06:06Ngoại...
06:08Ngoại...
06:09Tạm thời ngoại đừng nói cho ai biết con đang ở đâu nha.
06:11Con phải đi rồi ngoại ơi.
06:12Bến.
06:13Thôi mà ngoại.
06:14Khi nào trở về con sẽ mua bánh lọt Singapore cho ngoại mà.
06:33Ô, ô, ô, ô, ô, ô.
06:40Ôi, ôi.
07:01Dạ, đây nè ba.
07:03Cảm ơn con.
07:06Dạ.
07:08Dạ.
07:11Ủa?
07:13Người tới thăm bà bỏ đi đâu mất rồi?
07:17Con định gạt bà già này chuyện gì nữa đây hả Khinh?
07:20Hả?
07:22Con tưởng bà dễ dàng tin lời con hay sao?
07:25Con không có gạt bà đâu.
07:26Có người tới thăm bà thật mà.
07:28Là con trai.
07:29Da trắng.
07:31Anh ta cao cỡ con.
07:32Nhưng không đẹp trai bằng con đâu.
07:35Trời, cái thằng này.
07:39Ừ, bà Khích ơi.
07:42Con không có gạt bà thiệt chứ.
07:46Ở đó kìa bà.
07:47Là người đó đó.
08:04Con cảm ơn bà.
08:34Ơi, thằng thằng Khích nên nói là cậu tới tìm bà phải không?
08:41Cậu, cậu có quen với bà sao?
08:47Dạ không có quen đâu bà. Tại cậu nhớ lầm người thôi.
08:51Con xin lỗi bà. Con không phải người thân của bà đâu.
09:10Ừ, bà cũng đoán biết trước rồi. Tại bà làm gì có người bà con nào. Làm gì có ai tới tìm bà chứ.
09:27Ừ, cậu ơi, vậy người bà con của cậu tên là gì vậy? Bà sống ở đây cũng khá lâu rồi. Biết đâu bà có quen với người đó đó.
09:50Con xin phép về đi rồi.
09:52Khoan, khoan, khoan, khoan đã, cậu khoan đã, khoan đã. Quên đồ nè, cậu để quên túi đồ này.
10:01Ngoại, ngoại, ngoại, ngoại. Từ từ thôi ngoại.
10:08Ngoại, hít thở sâu vào.
10:11Ừ, được rồi. Bà không sao, không sao. Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu. Bà, bà không sao cả.
10:22Bếch, con phải bếch không con? Bếch, con trở về với ngoại rồi phải không con? Con trở về với ngoại rồi phải không vậy? Phải không? Hả? Hả? Con à? Phải không con? Hả? Phải không?
10:52Bà ơi, bà có sao không bà?
10:57Bà, bà không sao, không sao. Bà không sao đó con à.
11:04Bà xin lỗi nha, xin lỗi. Bà, bà, bà tệ, tệ thiệt đó con à.
11:14Khích ơi, con đi lấy cho bà một ly trà nóng đi con à.
11:20Dạ được bà, anh trông chừng bà giùm tôi nha.
11:28Bà thật sự xin lỗi. Tại cậu đó, có gương mặt rất giống cháu của bà. Lúc nãy bà nhìn nhầm con, bà cứ tưởng là thằng Bếch nó trở về với bà thật chứ.
11:50Nhưng bà biết rõ chứ cậu, dù thế nào đi nữa, chuyện đó cũng không bao giờ xảy ra đâu.
12:05Không có gì đâu bà.
12:19Không có gì đâu bà.
12:50Chủ nhân của căn nhà ở Khổ Giày chơi piano hay thật đó. Rất xứng đáng khi bà mẹ mở trường dạy âm nhạc.
12:57Cô tới làm gì?
12:59Chủ nhân của căn nhà ở Khổ Giày chơi piano hay thật đó. Rất xứng đáng khi bà mẹ mở trường dạy âm nhạc.
13:06Cô tới làm gì?
13:07Chủ nhân của căn nhà ở Khổ Giày chơi piano hay thật đó. Rất xứng đáng khi bà mẹ mở trường dạy âm nhạc.
13:17Cô tới làm gì?
13:19Tôi tới đón anh Nú đi ăn cơm. Chị Tim có muốn đi ăn chung không?
13:25Tôi không thích ăn cơm ở ngoài.
13:27À, vậy sao? Nhưng anh Nú rất thích ăn cơm ở ngoài. Anh nói như vậy không thấy chán.
13:37Mỹ, con lên phòng trước đi con. Đi.
13:44Không sao đâu, để dì Quý lượm lên cho.
13:46Không cần đâu, dì Quý.
13:52Tới mức ba đem tấm hình này theo bên người sao?
13:55Nhưng sao sát mặt có ba con khó coi quá vậy?
13:59Dì Quý vui lòng trả tấm hình lại cho con.
14:03Nè, trả tấm hình lại cho Mỹ ngay.
14:05Quý bà quên.
14:06Tôi chỉ xem một chút thôi không được sao?
14:10Đừng bao giờ phi nước mắt cho những gì mà, mà không bao giờ quay trở lại.
14:20Nè, cô cố tình chọc Mỹ có phải không?
14:22Cô có biết rõ Mỹ rất quý tấm hình này mà. Mời trả lại cho Mỹ đi.
14:27Dì Quý, tấm hình này cũng con mà.
14:29Không trả, trả lại cho con.
14:30Sao không được sao?
14:31Không trả, trả lại cho con.
14:32Nè, nè.
14:33Dì Quý, trả lại đây.
14:34Trả lại đây.
14:35Dì Quý, tôi chỉ muốn lấy lại tấm hình thôi.
14:38Dì Quý, trả lại đây.
14:39Được rồi.
14:40Lấy đi.
14:41Chuyện gì vậy?
14:48Con chỉ muốn lấy lại tấm hình thôi.
14:51Em chỉ muốn xem một chút thôi.
14:53Sao con mãi là lo lắng như vậy chứ?
14:56Là hình gì? Đưa tôi coi. Đưa đi.
15:05Chỉ là một tấm hình cổ rất thôi mà.
15:09Ba. Ba.
15:35Anh có thấy tội nghiệp cho con chút nào không?
15:38Tội nghiệp hả?
15:40Vậy tôi phải chịu đựng tới ngày hôm nay.
15:43Có ai tội nghiệp cho tôi không?
15:46Tôi chưa bao giờ bắt anh phải chịu đựng gì cả.
15:50Bim.
15:51Bim.
15:53Bim.
15:55Bim.
16:22Bim.
16:53Bích.
16:56Nếu Bích còn sống.
16:59Mày không phải gặp những chuyện như vậy đâu.
17:23Em biết rằng yêu thương đó rất là lớn.
17:28Trước khi em và em gặp lại nhau.
17:52Cảm ơn.
18:11Cái gì chị?
18:13Không liên quan tới anh.
18:15Đưa tôi coi.
18:16Bỏ đưa đi.
18:17Tôi nói không liên quan tới anh mà.
18:18Đưa đi.
18:22Cô.
18:24Cô vẫn giữ hình của nó sao?
18:28Cô nhớ nó lắm hả?
18:30Tôi muốn nhớ ai là chuyện của tôi.
18:32Nhưng tôi là chồng của cô.
18:34Chứ không phải kẻ đậu võ thai cho người ta.
18:36Và suốt ngày phải giữ thế diện cho người đàn bà dễ dãi như cô.
18:40Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần rồi.
18:42Tôi sẵn sàng ly dị với anh.
18:45Ai mới là người muốn giữ thế diện đi?
18:47Phải.
18:48Tôi không muốn ly dị.
18:49Và không muốn bị người đời nói xấu.
18:52Này.
18:53Nhưng hai bên đều có lợi mà không phải Sophie.
18:56Không có ai biết.
18:58Tôi góc đến họ kết hôn với người đàn bà đã có thai.
19:00Còn cô.
19:02Cũng không ai biết.
19:04Thực ra.
19:06Cô cũng chỉ là một con đàn bà đa mưu.
19:08Chấp nhận kết hôn với tôi.
19:10Vì muốn tôi trở thành cha đứa bé trong bụng của mình.
19:14Này.
19:15Tôi vẫn thực hiện đúng lời hứa của tôi.
19:18Cả đứa con gái của cô tới giờ vẫn chưa biết tôi không phải cha ruột của nó.
19:21Tôi làm vậy là quá tốt cho cả hai rồi.
19:31Vậy thì anh cũng đừng quên.
19:33Ma của tôi.
19:34Đã phải tốn không biết là bao nhiêu tiền.
19:36Cho cái tổ chức của ma anh được tồn tại.
19:52Còn nhớ nhau không?
19:55Đã lâu rồi không gặp nhau.
19:59Điều yên tâm.
20:02Không bao giờ nghe được.
20:06Cô đã quên tôi?
20:09Cô ấy?
20:10Cô ấy?
20:11Cô ấy?
20:12Cô ấy?
20:13Cô ấy?
20:14Cô ấy?
20:15Cô ấy?
20:16Cô ấy?
20:17Cô ấy?
20:18Cô ấy?
20:19Cô ấy?
20:20Cô ấy?
20:21Cô ấy?
20:22Cô ấy?
20:23Cô ấy?
20:24Cô ấy?
20:25Cô ấy?
20:26Cô ấy?
20:27Cô ấy?
20:28Cô ấy?
20:29Cô ấy?
20:30Cô ấy?
20:31Cô ấy?
20:32Cô ấy?
20:33Cô ấy?
20:34Cô ấy?
20:35Cô ấy?
20:36Cô ấy?
20:37Cô ấy?
20:38Cô ấy?
20:39Cô ấy?
20:40Cô ấy?
20:41Cô ấy?
20:42Cô ấy?
20:43Cô ấy?
20:44Cô ấy?
20:45Cô ấy?
20:46Cô ấy?
20:47Cô ấy?
20:48Cô ấy?
20:49Cô ấy?
20:50Cô ấy?
20:51Cô ấy?
20:52Cô ấy?
20:53Cô ấy?
20:54Cô ấy?
20:55Cô ấy?
20:56Cô ấy?
20:57Cô ấy?
20:58Cô ấy?
20:59Cô ấy?
21:00Cô ấy?
21:01Cô ấy?
21:02Cô ấy?
21:03Cô ấy?
21:04Cô ấy?
21:05Cô ấy?
21:06Cô ấy?
21:07Cô ấy?
21:08Cô ấy?
21:09Cô ấy?
21:10Cô ấy?
21:11Cô ấy?
21:12Cô ấy?
21:13Cô ấy?
21:14Cô ấy?
21:15Dồi...
21:16Gì thế á.
21:17Chao mình đến thăm mình đó
21:21Dạ
21:23Chắc ngày mai cô sẽ để thăm ngoại thôi
21:28Á
21:29Bà
21:32Dù sao, hôm nay con cũng không đi thăm bà của con
21:35Hay bà ăn cái này đi
21:41Con có mua bánh lọt Singapore
21:43Món bà rất thích ăn đó
21:44Sao cậu biết bà thích ăn bánh lọt Singapore vậy?
21:55Ờ, con thấy món này ngọt ngọt, chắc là dễ ăn cho nên con nghĩ mấy người già rất thích ăn thôi
22:05Ừ, cảm ơn cậu
22:12Để con mở cho bà
22:33Dạ đây bà
22:41Cảm ơn cậu
23:01Cậu tên là gì vậy? Bà tên nói
23:09Dạ con tên Bách
23:14Có phải là Bách Vốt không?
23:18Ừ, bà rất thích xem phim có nam diễn viên chính tên này đó
23:24Bộ phim yêu trong hận thù, nam diễn viên chính tên là Bách Vốt
23:32Tên của con chỉ là Bách thôi
23:42Bà, vậy người tên Bách là cháu của bà hả?
23:49Phải
23:51Vậy anh ta đi đâu rồi?
23:56Nó không còn ở đây nữa, nó qua đời lâu rồi
24:03Anh ta chết thế nào hả bà?
24:07Chuyện xảy ra lâu rồi, cậu đừng nhắc tới nó nữa
24:13Con rất muốn biết, bà làm ơn kể cho con nghe có được không?
24:19Tại sao cậu lại muốn biết chuyện của thằng Bách đến như vậy chứ?
24:27Thì tại bà nói gương mặt của con giống anh ta, nên con rất muốn biết chuyện liên quan tới anh ấy thôi
24:38Nhưng đó lại là chuyện không hay ho chút nào cả
24:43Thì như thế nào hả bà?
24:52Bà không muốn dắt tới chuyện đó nữa, chắc cậu không trách bà phải vậy không?
25:11Con thực sự xin lỗi bà, con có lỗi vì quên nghĩ tới cảm giác của bà ra sao
25:19Thì phải nhắc tới đứa cháu đã qua đời của bà
25:30Làm sao cậu biết được cảm giác của bà như thế nào chứ?
25:35Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:05Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:10Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:15Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:20Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:25Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:30Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:37Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:44Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:52Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
26:59Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:04Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:09Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:14Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:19Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:24Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:30Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:37Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:44Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:50Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
27:55Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
28:00Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
28:05Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
28:10Vì cháu của bà, chắc có cảm giác không khác gì bằng
28:15Cho cô ôm bà có được không?
28:46Ừ
29:05Bà ơi
29:08Bà thấy đỡ hơn chưa?
29:10Ừ
29:13Đỡ rồi, đỡ rồi
29:15Bà không sao nữa
29:19Không sao nữa rồi
29:22Bà ăn bánh lọt Singapore sao?
29:25Chứ còn tưởng cơm lam, cơm ngụy sao khiết
29:30Cậu Bách mới mua tới cho bà đó
29:37Nè
29:39Anh làm thế nào mà bà chịu ăn bánh lọt Singapore vậy?
29:43Ủa, chỉ cần có móng hút vào là bà hút được thôi mà
29:46Không phải, ý em là anh đã nói gì mà bà chịu ăn như vậy
29:51Từ lúc em tới đây, mỗi khi có bánh lọt Singapore, bà không bao giờ chịu ăn hết
29:58Khiết ơi, tóm lại hôm nay bà có được nghe không?
30:02Chờ hơn cách tuần rồi đó
30:06Bà chờ gì vậy?
30:09Ừ
30:13Yeah
30:14Yeah
30:15Yeah
30:16Yeah
30:17Yeah
30:18Yeah
30:19Yeah
30:20Yeah
30:21Yeah
30:22Yeah
30:23Yeah
30:24Yeah
30:25Yeah
30:26Yeah
30:29Hết đi, hết đi
30:50Yeah
30:56Mòn ngân...mòn ngân....mòn ngân...mòn ngân
31:09Tiết đi...mòn ngân tiết đi
31:15Tai, nhịp, vang, bay
31:18Mòn ngân tiết đi
31:20Mà thằng Khít có thường tới đây hát không hả bà
31:23À thằng Khít với mấy đứa bạn hát của nó
31:25Từng là cũng tới đây hát cho bà và mọi người nghe hết đó
31:29Thằng Khiết Tê hát hay lắm nha con
31:34Nếu mà con rảnh thì tới đây chơi cũng được mà
31:42Vậy thì hay quá
31:43Con có thể thích thằng bà thường xuyên không?
31:46Hay quá
31:55Bằng ơn mành đăng khai khai
31:57Bằng ơn hòa trái
31:59Bằng ơn không tít điên
32:01Bằng ơn mành đăng khai khai
32:04Bằng ơn hòa trái
32:06Bằng ơn tít điên
32:11Chụp đa chụp phai
32:13Mày phến quán hả
32:18Bằng ơn cởi mà
32:20Khiến hoa đai hồn
32:25Bằng ơn chiên chai dòng vai ngắt con
32:31Bằng ơn vắng ôn tìm non kìm ma
32:43Bước bánh bao của ba
32:44Dạ
32:45Còn biết không?
32:46Những con má sống thật ra là những linh hồn hung dữ nằm trong thể xác con người
32:50Nhìn bề ngoài
32:52Nó giống như những người bình thường mà thôi
32:55Nhưng thật ra thì
32:56Nó chính là linh hồn hung dữ
32:58Đang khát máu
33:00Chờ cơ hội để được ăn nội tạng của con người
33:03Ăn chi vậy?
33:04Nội tạng có gì đâu
33:05Ngon chứ sao không?
33:06Thằng ngu
33:07Mỗi loài sống khác nhau
33:08Ma quỷ nó hung dữ
33:10Chứ muốn lấy mạng con người
33:15Thì ra
33:16Anh Pết là con má sống
33:19Hèn chi nhìn bề ngoài giống như là người bình thường vậy đó
33:22Anh
33:23Dạ dạ
33:24Đưa dĩa mì ra cho khách đi
33:25Dạ được thôi vợ yêu
33:27Khách bà nào vậy vợ?
33:28Bà ngoại cùng
33:29À bà ngoại cùng hả vợ?
33:30Ừ
33:35Trời anh bị sao vậy?
33:36Sao không đem ra cho khách?
33:39Ba
33:40Ba
33:41Ma Pết
33:45Làm gì có ma quỷ nào ăn mì gói hả?
33:47Trời ơi
33:48Anh đừng có mê tính nữa được không?
33:50Đem ra cho khách đi
33:51Dạ
33:53Đi với ba đi con
33:54Khách
33:56Nè
33:58Đợi ba lấy bùa hộ mạng ra đã
34:04Mô Phật
34:05Đức Phật nhớ che chở cho con
34:08Đi
34:17Nhẹ nhẹ
34:22Cảm ơn nha
34:23Ủa
34:24Biết
34:25Ma
34:26Ma nhát người
34:29Ma
34:30Ma
34:31Ba cho con nhát
34:32Ba
34:34Hết nói nổi mày luôn
34:53Ông thần à
34:54Hôm qua con đi thăm ngoại ở dị dưỡng lão ban má nô thân
34:57Nhìn bà ngoại già đi nhiều rồi
34:59Ông thần giúp con che chở cho ngoại nha
35:04À
35:05Ngài à
35:06Ngày mai con được vô trường âm nhạc của phim
35:08Để dạy hát ngày đầu tiên rồi
35:10Xin ngài hãy xui khiến cho con tìm ra sự thật
35:12Nguyên nhân ca chết của con có được không?
35:15Ê
35:16Nè
35:18Con cúng ta có ba quả cam
35:20Mà cầu sinh ta còn hơn cúng ba kí nữa
35:23Ờ
35:24Nếu muốn sinh nhiều thì phải cúng thật nhiều đồ sao hả ngài?
35:26Ê
35:27Không có phải
35:28Ta chỉ giỡn với con thôi
35:31Khi thần thánh muốn giúp đỡ một ai đó thì
35:34Muốn thấy được lòng tốt và lòng nhân nghĩa của người đó
35:38Chứ không phải giúp vì những thứ họ đem tới cúng đâu
35:42Cũng như ta đã nói
35:44Lý do ta giúp đỡ con
35:46Là vì con rất là tốt
35:49Cảm ơn ngài
35:51Nhưng mà
35:53Không phải con tốt ở tất cả mọi mặt
35:55Nếu không con không phải dứt dã lợn lợn như vậy
35:58Là sao hả ngài?
35:59Trời
36:01Nguyên nhân con phải chết là vì
36:03Con đã vi phạm ba điều cấm kỵ của nhà Phật
36:07Ba điều lợn lợn hả ngài?
36:08Ờ
36:09Là sao hả?
36:12Trước tiên là con nhậu sai xỉn
36:14Tới nội thức lễ với ba của Mim
36:16Trong ngày đầu tiên cô gặp ông ấy
36:18Khiến cho ông ấy tức giận
36:20Và không chịu nhắc nhận con
36:24Rượu chè á
36:25Khiến cho con người ta mất kiểm soát
36:28Việc này
36:29Là vi phạm giới cấm thứ 5
36:33Giới luật thứ 5 có dạy rằng là không được sai xỉn
36:36Sai xỉn là vi phạm giới luật thứ 5 của nhà Phật
36:41Có biết chưa?
36:42Mô Phật
36:44Rồi sau đó
36:46Con vi phạm giới luật cấm thứ 2
36:48Còn bắt cóc con gái người ta
36:51Trong khi ba của con bé không cho phép
36:53Cho nên con đi phim
36:55Phải chịu quả báo như hôm nay
36:57Có biết chưa?
37:01Giới cấm thứ 2 là không được bắt cóc người khác
37:05Nhưng mà con đã vi phạm rồi
37:09Mô Phật
37:11Điều cuối cùng
37:13Sau khi bắt cóc con gái người ta
37:16Chắc ta không cần đói
37:18Con làm sai điều gì chứ
37:21Dạ
37:22Bắt cóc con người ta là phạm tội rồi da
37:25Sau đó con làm gì ta không biết đâu à nha
37:30Mô Phật
37:32Con không cần phải lo
37:34Ta không có dịch lén con đâu
37:37Con biết
37:38Nhưng
37:39Con thật sự không thể ngờ được
37:41Là mọi chuyện lại báo ứng nhanh tới như vậy
37:45Nhưng có lẽ cũng do Phước Đức của con tạo ra trước đó
37:49Cho nên con mới có cơ hội dượt thời gian tới đây
37:53Con người ta
37:55Tích lũy Phước Đức suốt cả cuộc đời
37:59Ở trên Ngài nhìn thấy
38:01Không sớm thì muộn
38:03Sẽ có kết quả cho mình thôi
38:07Dạ phải
38:09Ngài à
38:10Gì
38:11Con có chuyện muốn hỏi Ngài một chút
38:13Nói đi
38:14Dạ đúng là hiện giờ con có việc làm rồi
38:16Nhưng phải tới mấy ngày nữa mới được nhận tiền lương
38:18Mà thời vụ bây giờ giá cả mắc quá
38:20Ăn con một đĩa mì mà tốn tới 35 bạc
38:22Thời của con chỉ có 15 bạc là ăn nhiều lắm rồi Ngài
38:26Mấy chuyện cơm gạo đắt đỏ con thang phiện ta làm gì
38:29Đó
38:30Đi mà nói với Thủ tướng đi
38:33Con nói với Ngài là muốn cho Ngài biết
38:35Số tiền mà con có
38:37Chắc không sống nổi tới cuối tháng đâu Ngài
38:39Ê
38:41Ta chia cho con một trái cam
38:43Ngài
38:46Ta chỉ giỡn thôi
38:48Hay là như vậy
38:49Con tới chỗ phía sau tượng Phật trong nhà xem thử đi
38:54Ngoại của con giấu 2.000 rưỡi bạc đó
38:572.000 rưỡi luôn hả Ngài
38:58Ừ
38:59Giấu được 10 năm rồi
39:00Sao quên
39:02Ừ
39:03Ngày mai
39:05Con tới trường âm nhạc của phim dạy
39:07Dạ
39:08Con đừng quên
39:10Thời điểm này
39:12Con không phải là thập hết
39:13Thằng ca sĩ nghèo nàng như hồi xưa
39:15Dạ
39:16Bây giờ con là thầy
39:18Cho nên xem lại cách ăn mặc
39:20Mua vài bộ quần áo nhìn cho đàng hoàng một chút đi
39:23Nghe rõ chưa
39:24Dạ rõ
39:27Ủa
39:29Dạ
39:30Dạ con cám ơn Ngài