CUỘC SỐNG RỰC RỠ - TẬP 47 - VTV3 THUYẾT MINH - PHIM HÀN QUỐC - CUOC SONG RUC RO
Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Bộ phim Cuộc sống rực rỡ
00:04Cháu cũng sẽ để mắt tới những việc Tổng Giám Đốc đang làm, những người Tổng Giám Đốc đang gặp.
00:14Tổng Giám Đốc đừng phái người đến chỗ cô na dân cha nữa, cũng đừng làm khó người nhà cô na dân cha nữa.
00:21Không biết đây là lời nhờ vả hay đe soạn nữa.
00:27Nhưng cháu chỉ cần nếu một điều này.
00:30Cháu có nói gì thì chú vẫn đứng về phía cháu. Cháu chỉ cần nhớ điều đó thôi.
00:45Càng Chi Úc, tôi mong cậu đừng bước ra khỏi cuốn chuyện tranh.
00:49Dù sao thì mình cũng không thể bỏ cuộc ở đây được.
01:01Cô chưa đo cho ai số đo chuẩn thế này đúng không?
01:22Từ độ rộng của vai đến chiều dài của chân tay làm gì có người mẫu nào được như thế này chứ?
01:25Mẹ, ngay bây giờ mà bảo lên sàn trình diễn chắc cũng được đấy chứ?
01:29Đúng không nào?
01:30Băng, phu nhân nói đúng ạ. Số đo của cậu nhà thực sự rất chuẩn.
01:33À, không còn nhiều thời gian lắm, nên dù có phải làm xuyên đêm thì cô cũng cố gắng làm cho kịp nhé.
01:38Vâng, tôi sẽ may xong trước hôm đó.
01:40Xong rồi đúng không ạ?
01:41À, vâng, tôi đo xong rồi ạ. Cháu cảm ơn cô ạ.
01:44Nên tiện con xuống thì ăn trưa luôn đi. Mua sushi về ăn nhé.
01:47Con không muốn ăn đâu.
01:49Tôi xin phép về đây, phu nhân.
01:50Vâng, nhờ cô giúp cho nhé.
01:53Vâng, phu nhân.
01:55Trước khi dựng khung áo thì gọi điện cho tôi.
01:58À, tôi muốn xem vải ở ngoài ánh sáng tự nhiên.
02:01Vậy ra ngoài xem được không?
02:02Vâng, được ạ.
02:03Đúng rồi, mời cô đi lối này.
02:04Vâng.
02:11Bị nghỉ việc cả ở phòng khám thì làm sao bây giờ nan dâng in?
02:21Sao thế nhỉ?
02:22Sao không có tín hiệu gì?
02:37Mẹ biết con sẽ làm thế nên cắt luôn dây rồi.
02:40Mẹ thật là...
02:41Thật là cái gì?
02:45Rốt cuộc là con đang nghĩ gì thế hả?
02:47Con định thế nào mà làm thế này?
02:49Mẹ ơi, cho con mượn điện thoại một lần thôi.
02:52Gì cơ?
02:53Con chỉ hỏi đúng một câu là có ổn không rồi cúp máy luôn.
02:57Được không mẹ?
02:57Một lần thôi, từ hồi con sinh ra đến bây giờ đã thấy mẹ không đáp ứng nguyện vọng của con bao giờ chưa?
03:02Mẹ nghĩ mọi cách để bố con không phát hiện rồi đáp ứng hết.
03:05Vậy mà con cứ phải làm thế này với mẹ sao?
03:08Thì thế, con nhờ mẹ một lần này thôi.
03:10Con hỏi đúng một câu là có khỏe không? Có ổn không rồi cúp máy luôn.
03:14Sơn Hô, nếu mẹ vẫn không tin thì con sẽ gọi trước mặt mẹ.
03:18Con sẽ gọi cho mẹ nghe thấy.
03:20Không.
03:21Riêng chuyện này thì không được.
03:23Mẹ có thể đáp ứng tất cả những chuyện khác nhưng Duy chỉ có chuyện này là tuyệt đối không được.
03:27Mẹ à?
03:28Con tưởng con gọi như thế thì mẹ sẽ mủi lòng à?
03:30Mẹ à?
03:31Không muốn ăn thì lên phòng đi.
03:33Từ giờ mẹ cũng sẽ cứng rắn.
03:35Mẹ à?
03:36Mẹ à, đi mà.
03:39Mẹ.
03:41Mẹ.
03:45Tỏ thái độ à?
03:46Cái thằng này.
03:51Xin việc ở phòng khám có vẻ không ổn.
03:53Cứ ngồi không thế này chỉ khiến mình nghĩ đến anh ấy nhiều hơn.
04:01Phải vận động cơ thể và làm việc thì mới quên hay bung bỏ được chứ?
04:10Tuyển nhân viên làm việc cho Burger Fighter.
04:19Cẩn thận đấy, cẩn thận.
04:21Cẩn thận cộng đầu đấy.
04:22Anh mệt không?
04:23Ngồi đây nghỉ một lát đi.
04:24Ngồi đây đi nào.
04:26Có gì mà mệt.
04:27Anh không sao đâu.
04:29Xuống xe taxi xong lại đi bộ một đoạn dài thì sao lại không mệt cơ chứ?
04:32Con vất vả rồi.
04:34Trời thì nóng nực.
04:35Vất vả cho mẹ quá ạ.
04:37Mẹ có làm gì đâu mà vất vả.
04:40Mẹ trong hô trương hộ vợ chồng con
04:41mà còn nấu cơm rồi mang vào viện nữa.
04:44Mẹ em vất vả nhất đây ạ.
04:46Không biết hồi mang bầu con.
04:48Mẹ con ăn gì mà sinh được cậu con trai ngoan ngoãn thế này chứ?
04:52Sinh ra người con trai ngoan ngoãn không quan trọng bằng việc nuôi sợi người con trai đó khôn lớn rồi gả cho nhà mình thế này.
04:58Mẹ nhỉ?
05:00Đúng thế.
05:01Chỉ mình mẹ được hưởng phúc nhờ cậu con trai ngoan ngoãn này liệu có nên không?
05:05Nhiều khi mẹ lại thấy có lỗi với mẹ con.
05:07Sao mẹ lại nói thế ạ?
05:10Túi nấu món gì cho con được nhỉ?
05:12Con muốn ăn gì?
05:13Con chỉ cần ăn cơm với thức ăn mẹ nấu thôi.
05:17Mà gì út đâu rồi ạ?
05:19Dân cha ư?
05:20Chắc là đi học rồi.
05:21Vâng.
05:24Mà sao dạo này anh hay tìm dân cha thế?
05:26Anh ư?
05:30Cứ dứt câu là anh lại hỏi dì út đâu rồi.
05:33Sao không thấy dì út đâu, dì út đi đâu rồi?
05:35Anh cứ luôn miệng nhắc đến dì út.
05:38Anh như thế thật à?
05:39Tại con không quan tâm đến em nên con dễ bác mới quan tâm chứ?
05:42Toàn thắc mắc vớ vẩn.
05:44Tại anh ấy không quan tâm đến con mà chỉ quan tâm đến dân cha nên con mới nói thế chứ?
05:48Anh cũng thử quan tâm đến em xem nào.
05:50Anh biết rồi.
05:50Em cũng thật là...
05:51Tổng giám đốc Li Thê Sân.
06:09Sao tôi gọi mà anh không nghe máy?
06:11Có chuyện gì vậy?
06:13Anh không biết sao mà còn hỏi.
06:15Anh tưởng anh trở mặt kiểu này thì tôi vẫn để yên à?
06:18Anh làm trò gì thế?
06:19Anh làm trò gì thì có ấy.
06:20Trong khi tôi đã làm tất cả theo lời anh rồi.
06:25Buông ra, buông ra.
06:27Anh tưởng tôi sẽ để yên cho anh à?
06:28Tôi sẽ không để yên cho anh đâu.
06:30Buông ra, buông ra.
06:45Cô làm gì thế?
06:46Cháu bảo cháu mua tặng cô mà cô nhận đi ạ.
06:48Dù gì cháu cũng thấy yên tâm khi anh chị Úc có cô chăm lo.
07:04Ai biết thì sẽ thấy anh chị Úc rất đáng thương mà.
07:06Trong mắt người khác thì anh ấy là chủ nhân của tập đoàn Ưn Ha, tài phiệt đời thứ ba, nhưng cháu lại không thấy thế.
07:15Anh ấy mộ côi bố mẹ từ nhỏ và sống với ông.
07:18Không cần nói cũng biết là anh ấy cô đơn biết nhường nào.
07:21Cháu nghĩ rằng cô đã bù đắp rất nhiều khoảng trống đó cho anh ấy.
07:30Không đâu.
07:31Tôi không làm được gì đáng để được khen như thế đâu.
07:33Sao cô lại nói như thế?
07:35Anh chị Úc không nghĩ như thế đâu.
07:36Anh ấy rất tin tưởng và trông cậy vào cô.
07:41Thế có chuyện gì mà cô đến gặp tôi thế này?
07:43Cũng không có gì.
07:47Chỉ là cháu muốn nhờ cô một chuyện.
07:50Nhờ...
07:50Nhờ cô nói với anh chị Úc là nên cưới Zera sớm đi à?
07:59Cả với ông nữa, cô cũng nói ông đừng quên chuyện cháu đã cứu ông.
08:05Rồi nếu có Zera bên cạnh thì sẽ gặp nhiều điều tốt lành, nên mau chóng tổ chức lễ cưới đi.
08:10Được không ạ?
08:10Nhưng tôi không hiểu vì sao cô lại nhờ tôi chuyện này.
08:18Cô không mong anh chị Úc lấy được người tử tế và sống hạnh phúc ạ?
08:25Cô mong muốn điều đó hơn bất cứ ai mà.
08:29Vì thế nhờ cô tác động anh chị Úc đi ạ.
08:33Cô Zera, cô có ở bên cạnh tác động thì anh chị Úc cũng dễ quyết định.
08:37Cô cứ coi như là vì hạnh phúc của anh chị Úc và ông đi.
08:42Được không ạ?
08:44Vì hạnh phúc của chị Úc và chủ tịch ư.
08:46Đúng rồi.
08:49Chắc mình cũng nên làm gì đó chứ.
08:53Tôi nghĩ dự án mới lần này mau chóng đi vào ổn định là nhờ công lớn của Phó Giám Đốc Kang.
08:58Cả nhóm phát triển sản phẩm mà Zera tham gia cũng đang nỗ lực hết mình và tôi tin rằng thời gian tới sẽ mang lại thành quả tốt đẹp.
09:04Đang trong lúc vận rộn thế này mà Phó Giám Đốc Kang hay Zera vẫn phải chuẩn bị cho việc kết hôn nên có vẻ gấp cáp và không thư thả lắm.
09:12Vì thế tôi nghĩ không biết con nên cho hai đứa nghỉ phép không?
09:16Nhìn hai đứa làm việc miệt mài quên cả ngày nghỉ phép tôi thấy thương nên mới có suy nghĩ đó.
09:21Bề chuyện đó thì mặc kệ chúng nó tự lo liệu đi.
09:23Cả thời gian hay cách thức tổ chức lễ cưới cũng nên để chúng nó tự quyết định thì hơn.
09:32Vâng.
09:33Lão giả này chỉ tỏ vẻ đồng ý thôi nhưng trong lòng vẫn lăn tăn.
09:37Có vẻ như chị Úc cũng đang cân nhắc rồi nên cứ chờ xem thế nào đi.
09:42Vâng tôi hiểu rồi thưa chủ tịch.
09:44Trưa nay tôi muốn đưa chủ tịch đi ăn.
09:46Trời nóng thế này hãy là ăn canh đậu tương lên men có được không chủ tịch?
09:50Trưa nay tôi có hẹn rồi.
09:51Tôi thấy trưa nay chủ tịch không có cuộc hẹn nào mà.
09:54Tôi vừa hẹn đi ăn với tổng giám đốc mới của Eunha Phammer rồi.
09:59Để lần sau đi.
10:17Chị Úc đang cân nhắc ư?
10:19Lấy cháu nội ra viện cớ chứ gì?
10:23Tổng giám đốc không cần giải thích đâu ạ.
10:25Tổng giám đốc chỉ cần dừng việc làm khó và lợi dụng những người lương thiện thôi.
10:30Cháu cũng sẽ để mắt tới những việc tổng giám đốc đang làm, những người tổng giám đốc đang gặp.
10:36Bằng mọi giá phải khiến cậu ta đổi ý.
10:39Bằng mọi giá.
10:40Cô dân cha.
11:06Anh hiểu rõ tình hình của tôi mà.
11:13Mong anh giúp cho phó giám đốc.
11:15Biết rõ cô dân cha và công ty thì sẽ xảy ra chuyện gì thì làm sao tôi đáp ứng đề nghị đó được đây.
11:22Tôi nhắc lại, cô dân cha không thể đấu lại tổng giám đốc Lee Thê Sơn đâu.
11:27Vâng đúng thế.
11:28Tôi không thể ngăn và cũng không thể thắng nổi.
11:31Nhưng tôi có thể cho ông ta thấy cũng có chuyện không được nhị ý ông ta mà.
11:36Cô dân cha, tôi đang gấp lắm.
11:38Anh mà từ chối thì tôi không biết nhờ ai nữa.
11:42Mong anh giúp cho.
11:44Tuy không có trong kế hoạch, nhưng cứ thử xem nào.
11:53Mình lập lại ván bài là được.
12:02Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để ông ta không thể làm khó người nhà cô dân cha thêm nữa.
12:08Vì thế cô cứ yên tâm và về đi.
12:10Hó giám đốc.
12:10Tôi làm thế không chỉ vì cô dân cha, mà còn vì công ty nữa.
12:14Cô hiểu ý tôi rồi chứ.
12:17Tôi sẽ làm thay cả phần việc của cô dân cha.
12:20Đi thế cô đã yên tâm chưa?
12:24Đây là việc của gia đình tôi.
12:26Làm sao tôi giao cho người khác được?
12:29Để ngăn được ông ta thì tôi phải ở gần.
12:40Sao nhiều món thế này?
12:45Con bị ốm, uống rượu vì buồn bã, mấy hôm liền trông không có sức sống, tâm trạng cũng không vui, nên mẹ nấu để con ăn cho khoảng lớp nỗi lòng.
12:55Con không sao đâu mẹ.
12:57Không sao cái gì chứ?
12:58Mặt con bây giờ trông có sống mặt của người khỏe mạnh không?
13:01Một người thì gọi ra từ sáng sớm rồi bắt làm đủ thứ.
13:07Một người thì vất vả cả ngày nấu nướng cho.
13:12Ngẫm thấy cuộc đời thật không công bằng, nhưng mẹ làm mẹ của con thì biết làm thế nào.
13:17Con trai mẹ ốm thì mẹ phải nấu thật nhiều món bổ dưỡng cho con chứ.
13:21Con đã bảo là không phải thế rồi mà sao mẹ cứ nói mãi thế?
13:25Tóm lại là ốm nên thành ra lại hay.
13:28Từ giờ đừng đi giao sữa nữa.
13:31Nghe lời mẹ đi.
13:33Đừng đi nữa.
13:36Làm gì thế nguội hết rồi.
13:37Đi rửa tay rồi và ăn đi.
13:43Đúng là...
13:45Không hiểu đau đớn về tinh thần hay đau đớn về thể xác nữa.
13:51Rốt cuộc là vì sao nó lại thế nhỉ?
13:55Vừa gội đầu tối qua, sáng nay gầu đã quay lại.
13:58Bạn cần dầu gội sạch gầu có thể bảo vệ ra đầu trong nhiều giờ.
14:01Hết đèn Shooters công thức mới.
14:03Đánh bày gầu và ngứa.
14:04Bảo vệ ra đầu suốt 48 giờ.
14:06Loại bỏ gầu đến 100%.
14:08Hết đèn Shooters mới.
14:09Hay là thêm artisan vào cạnh sườn cho bổ nhỉ?
14:12Mẹ cứ nấu đi.
14:13Có cơ nò.
14:13Mẹ nấu món nào cả nhà cũng mê.
14:15Hãy dục cơ nấu đi.
14:16Cơ nò.
14:17Làm từ nguyên liệu, nguồn gốc tự nhiên.
14:19Không chất tạo màu, tạo ngọt nhân tạo.
14:21Cơ nò.
14:22Tròn vị tự nhiên như nhà làm.
14:23Tôi biết.
14:38Giữa tôi và anh không có quan hệ gì hết.
14:43Biết là thế nhưng tôi vẫn thắc mắc về sao đột nhiên anh lại thế này.
14:47Bảo em lên nhà ăn cơm cơm à?
15:00Dạ.
15:01Con bé này sao cứ như người mất hồn thế này?
15:04Em đang nghĩ gì thế?
15:09Chị ăn ở đây cùng anh rể em.
15:11Em lên nhà ăn đi.
15:12Thôi, để em ăn cùng anh rể.
15:14Chị lên ăn cùng Ho Chun đi.
15:16Hả?
15:17Ừ, ừ, phải đấy.
15:19Em lên nhà ăn cho thoải mái đi.
15:20Lên đó rồi cho Ho Chun ăn nữa.
15:22Thế à?
15:23Thôi được rồi.
15:24Hết thức ăn thì bảo nhá.
15:25Để chị lấy thêm cho, nhớ chưa?
15:27Anh cứ coi như canh xương hầm là thuốc và ăn hết đi nhá.
15:30Ừ, anh biết rồi.
15:31Anh sẽ làm theo em bảo.
15:38Anh rể.
15:39Phó giám đốc Căng Chi Úc...
15:40Đừng nói gì nữa.
15:41Anh nói phó giám đốc Căng Chi Úc rồi nên cũng thấy nhẹ nhõm.
15:45Anh rể.
15:45Chẳng phải cậu ấy cũng cần phải biết hay sao.
15:49Ông ta là tổng giám đốc của công ty cậu ấy mà.
15:52Còn nữa, anh nhắc lại.
15:54Em đừng có ý định làm gì đó một mình đấy.
15:56Không được đâu.
15:57Còn rể bác xuất viện và cả nhà lại được ngồi ăn cơm cùng nhau thế này nên vui thật.
16:08Tôi từng nghĩ việc cả gia đình ngồi quây quần bên bàn ăn là điều đương nhiên.
16:12Nhưng sau lần này mới nhận ra nhiều điều.
16:15Chuyện này có gì đâu mà mình suy ngẫm.
16:18Mày ta vẫn nói những chuyện không may luôn bổ vây quanh ta.
16:20Ai mà biết được những chuyện chỉ nên xảy ra một lần trong đời lại xảy ra rồn rập thế này.
16:28Dù sao chỉ bị như thế thôi cũng là may mắn rồi.
16:31Giờ mọi chuyện đã qua hết rồi thì lại phải tiếp tục nỗ lực sống với một tinh thần mới chứ nhỉ.
16:36Bố không biết đấy thôi vẫn còn một chuyện nữa.
16:40Vẫn còn một chuyện nữa.
16:42Vâng.
16:43Dâng in chị.
16:50Dâng in làm sao?
16:53Dạ.
16:54Có chuyện gì với dâng in à?
16:57Là chuyện gì vậy?
16:58Hả?
16:58Chuyện gì?
17:00À không, không phải đâu.
17:01Không có chuyện gì đâu ạ.
17:04Còn bụt miệng ấy mà, bụt miệng thôi.
17:07Hai đứa làm sao thế?
17:08Có chuyện gì mà hai đứa cứ ra hiệu cho nhau thế?
17:11Không phải thế đâu mẹ.
17:13Không phải thì sao lại thế này?
17:15Là chuyện gì?
17:17Có nói nhanh không thì bảo.
17:22Đã biết người đảm nhận trọng trách trong công ty mình gây ra cả trò như thế rồi thì chắc cậu ấy cũng sẽ không làm ngơ đâu.
17:31Chắc cũng không có chuyện gì cần gặp nữa.
17:34Nhưng sau này anh đừng làm thế.
17:37Thôi đi.
17:38Anh sẽ không nghe em nói gì nữa đâu.
17:40Anh dễ.
17:42Còn nữa, từ nay trở đi, anh sẽ theo dõi động thái của em và bảo vệ em đấy.
17:46Cứ biết thế đi.
17:47Gì cơ?
17:48Bị phòng khám cho nghỉ việc ư?
17:50Ý con là hắn ta tìm đến tận phòng khám rồi làm trò đó à?
17:53Hắn ta là gì cơ chứ?
17:55Hắn ta là gì mà dám kiến con gái mẹ mất việc khi đang đi làm bình thường?
18:00Cướp chỗ làm của ai thế hả?
18:02Mẹ, có chuyện như thế mà sao bây giờ mấy đứa mới nói?
18:06Con là đồ ngốc đây à?
18:07Vì như thế mà vẫn căm chịu sao?
18:10Em đến điên mất thôi.
18:12Mẹ bình tĩnh đi.
18:13Sao lại không nói với bố mẹ?
18:15Định giấu đến ba giờ.
18:17Mấy đứa sao thế hả?
18:18Ba ơi, ba đừng tức giận nữa.
18:20Anh chồng hô chun đi.
18:23Hô chun, con vào phòng với bố đi.
18:24Ừ, đi nào, hô chun.
18:29Có chắc chắn không?
18:32Chắc chắn là tổng giám đốc Lee Thê Sân làm như thế chứ?
18:38Bố hỏi có chắc chắn không cơ mà?
18:40Vâng, ông ta khiến dân yên bị cho nghỉ, xong lại để danh thiếp trên bàn dân yên.
18:45Gì hả?
18:46Em không sống nổi vì chị mất thôi.
18:50Này, có gì đâu mà phải giấu.
18:52Bố mẹ cũng phải biết em bị ấm ức chứ.
18:55Có thế thì mới có thể thêm đồng minh rồi đấu một trận ra trò.
19:03Nổ được chiếc răng sâu thì sẽ dễ chịu vô cùng.
19:07Chỉ nghe kể thôi mẹ đã thấy hả dạ rồi.
19:09Không còn thấy mặt nan dâng trà trung tâm thương mại nữa.
19:11Làm con có cảm giác được sống rồi.
19:13Thấy mọi thứ trước mắt đẹp vô cùng.
19:15Con thực sự không ngờ con lại được hạnh phúc như thế này.
19:18Con biết tin gì bất ngờ hơn không?
19:20Chị cô ta cũng bị phòng khám cho nghỉ việc rồi đấy.
19:23Thật ạ?
19:24Thật không mẹ?
19:25Thật.
19:27Mà làm sao mẹ biết được chuyện đó?
19:30Có thể là do tin vui chăng nên được làn gió mang tới.
19:34Mẹ đang làm thơ đấy à?
19:36Đang vui thế này chẳng nhẽ lại không biết nổi một bài thơ.
19:39Cả hai chị em đều bị đạp đổ bát cơm rồi.
19:41Chắc sẽ tỉnh ra đấy.
19:43Có phải anh làm con bé đó bị cho nghỉ việc không?
19:49Em định khen anh mà sao lại nhìn chằm chằm như thế?
19:54Anh giỏi lắm.
19:56Tuyệt vời.
19:57Tuyệt vời.
19:57Giờ con sắp thành con dâu tập đoàn Ưn Ha rồi thì sống thoáng hơn chút đi.
20:07Dạ.
20:07Có hay không có na dân cha thì quan trọng gì mà con phải bận tâm như thế?
20:11Đâu phải thế.
20:13Làm một hai trò đáng ghét thôi thì mới không bận tâm chứ.
20:16Đúng đấy bố.
20:18Dù thành con dâu tập đoàn Ưn Ha thì ghét ai vẫn cứ ghét chứ?
20:20Con có cảm giác như chỉ cần không có cô ta thì việc gì con cũng có thể làm được.
20:25Con rất ghét cô ta.
20:26Mẹ cũng rất ghét cô ta.
20:32Ngày mai tôi sẽ xông vào trung tâm thương mại rồi tự tay đánh hắn ta một trận.
20:37Bằng mọi giá tôi sẽ kéo hắn ta ra khỏi trước kế tổng giám đốc.
20:41Để tôi đi cho.
20:43Bình ở nhà đi.
20:43Bình đi thì cứ đi.
20:46Tôi sẽ đi riêng.
20:48Bình à?
20:49Con người ta nhẫn nhịn cũng có giới hạn.
20:51Bà cam chịu cũng có giới hạn thôi.
20:53Bình đừng có ý nghĩ ngăn cản tôi.
20:56Đừng cam chịu thêm nữa.
20:58Tôi cũng sẽ không nhẫn nhịn nữa đâu.
21:01Tôi không chấp nhận cả nhà mình bị tổn thương nữa.
21:04À không, không thể chấp nhận.
21:05Vì thế mình cũng đừng có ý nghĩ ngăn cản tôi.
21:08Sao tự dưng mình lại thế này?
21:13Hãy subscribe cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
21:43Ở thư viện vẫn bất đi hòa chứ?
21:47Dạ.
21:49À vâng.
21:51Mà sao trong mặt con sạm thế này?
21:54Không ngủ được à?
21:55Không ạ, con ngủ ngon mà.
21:57Chắc do nóng quá chăng?
22:02Dâng im bị như thế không phải tại con đâu.
22:05Vì thế con đừng nghĩ ngợi quá.
22:13Gạt hết ra khỏi tâm trí rồi tập trung học đi.
22:18Bố.
22:26Rồi mọi chuyện sẽ qua hết.
22:27Bố sẽ khiến cho mọi chuyện được như thế.
22:30Hãy subscribe cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
22:46Vâng, alo.
22:49Vâng.
22:53Dạ.
23:03Không cần chạy đâu, cứ đi từ từ thôi.
23:05Tổng giám đốc đến đây có chuyện gì vậy?
23:11Tổng giám đốc.
23:12Thấy bảo cô muốn vào làm cho dự án thời trang dây à?
23:17Tôi đến để chiêu mộ cô Na Dân Cha đây.
23:20Dạ.
23:23Tôi cũng biết không có chuyện tổng giám đốc đưa ra đề xuất này và không có lý do gì.
23:27Mong tổng giám đốc nói cho tôi biết lý do đi ạ.
23:30Tôi không có ý gì khác đâu.
23:32Bệnh viện của bác sĩ Na thì bị đóng cửa, rồi chị cô thì bị cho nghỉ việc.
23:38Ngắm lại tôi thấy chỉ ít cô Na Dân Cha cũng nên đi làm thì mới lo cho gia đình được chứ.
23:42Tôi chỉ nghĩ vậy thôi.
23:43Thì ra nếu tôi vào công ty làm thì sẽ có lợi gì đó cho tổng giám đốc.
23:47Chiêu mộ được nhân tài thì đương nhiên là có lợi cho công ty rồi.
23:51Còn do dự gì nữa?
23:54Thấy bảo cô chạy theo phó giám đốc Cang, trường phòng ha rồi năn nỉ.
23:58Cô đã tha thiết như thế thì tôi phải chấp nhận chứ.
24:00Lý do có gì quan trọng đâu.
24:02Vâng, đúng vậy.
24:05Tổng giám đốc có nói phất lòng hay không tôi cũng không quan tâm.
24:14Tôi đồng ý vào đó làm.
24:18Vậy thì ký hợp đồng đi thôi.
24:20Trước khi ký, tôi có một điều kiện.
24:23Điều kiện nữa.
24:24Từ giờ trở đi, tổng giám đốc đừng làm gì người nhà tôi nữa.
24:28Tổng giám đốc đừng làm gì gây khó dễ cho người nhà tôi nữa.
24:32Cô đồng ý vào làm là để bảo vệ người nhà cô.
24:34Xem xa cô muốn nói cô mới là người thể hiện lòng tốt chứ không phải tôi.
24:41Cứ phải tạo hình tượng như thế mới được sao?
24:43Nếu tổng giám đốc hứa thì tôi sẽ chấp nhận đề xuất của tổng giám đốc.
24:48Được thôi.
24:50Tôi hứa.
24:51Đương nhiên tôi cũng có một điều kiện.
24:57Đây là khoác nữ dẫn đầu về công nghệ của thời trang dây.
25:01Sản phẩm này không chỉ có tác dụng giữ ấm mà còn có gam màu nổi bật nên được kỳ vọng sẽ phù hợp với thị hiếu của khách hàng nữ.
25:07Cô dự tính giá thành tầm bao nhiêu?
25:08Về độ tuổi nữa.
25:10Về độ tuổi thì nắm đến khách hàng trong độ tuổi 30-40.
25:13Còn về giá thành thì...
25:16Tổng giám đốc.
25:19Thì ra mọi người đang học.
25:21Như thế cũng tốt.
25:23Tôi muốn giới thiệu một người này với mọi người.
25:26Giới thiệu một người ư?
25:29Cô vào đây đi.
25:41Bố.
25:42Đây là nhân viên mới sẽ làm việc cùng mọi người.
25:46Cô dân cha.
25:48Này, cô tự giới thiệu bản thân đi.
25:51Chào mọi người.
25:53Tôi là Nhan Dân Cha.
25:55Sẽ làm việc cho nhóm phát triển sản phẩm.
25:57Tôi nghe nói cần nhân viên hỗ trợ nhóm trưởng Lee.
26:09Cô Nhan Dân Cha từng có thành tích đạt cả danh hiệu nữ hoàng bán hàng ở trung tâm thương mại.
26:14Tôi thấy không có ai phù hợp hơn cô Nhan Dân Cha nên đặc biệt mời cô ấy về đây.
26:18Mong mọi người chào đón.
26:19Bố.
26:19Rất mong mọi người giúp đỡ.
26:23Mong biết cái gì?
26:25Chuyện này là thế nào?
26:26Sao bố lại làm thế này?
26:28Thôi, mọi người họp tiếp đi.
26:30Cố lên nhá.
26:32Bố ơi.
26:33Sao bố có thể làm thế này?
26:55Con hỏi sao bố có thể làm thế này?
26:56Sao con lại đi theo bố đến tận đây?
27:00Phải ở đó mà trịnh trọng tiếp nhận Na Dân Cha chứ?
27:02Sao bố lại làm thế này?
27:04Sao lại lôi Na Dân Cha về đây?
27:07Trong khi bố biết là con ghét cô ta như thế mà.
27:09Dê đa.
27:10Khó khăn lắm con mới tách được cô ta ra khỏi anh chị Úc.
27:12Nhưng sao bố lại đưa cô ta quay lại?
27:15Đừng nóng giận.
27:16Cứ tin vào phán đoán của bố đi.
27:18Bố.
27:19Không cần giữ lại lâu đâu.
27:23Quan trọng là tạm thời cho vào làm.
27:25Đuổi đi thế nào phụ thuộc vào con.
27:27Vì thế con cố gắng lên.
27:29Làm thế để làm gì?
27:30Đằng nào cũng đuổi đi thì sao bố còn đưa cô ta về?
27:33Vì con và vì bố thì nhất định bây giờ phải tuyển Na Dân Cha.
27:38Tuy bố cần khôi phục hình ảnh của bố về mặt đối ngoại.
27:41Nhưng cũng phải xúc tiến sớm cả hôn sự của con chứ.
27:44Con không cần gì hết.
27:46Con không thể làm việc cùng cô ta đâu.
27:48Vì thế bố hủy hết đi.
27:49Bố bảo cô ta về đi.
27:51Được không bố?
27:53Bố.
27:53Từ nay về sau, ở công ty, tuyệt đối đừng gọi là bố.
27:58Bất kể là có chuyện gì.
27:59Con hiểu chưa?
28:02Con chưa hiểu, Tổng Giám Đốc.
28:03Còn lâu con mới hiểu hết mỗi lòng của bố.
28:14Phải rồi.
28:20Ý tức của tôi nghĩ cho cô và người nhà cô chính là lý do tôi tuyển cô vào công ty.
28:26Đây là điều kiện của tôi.
28:27Ai có hỏi thì cô phải trả lời như thế.
28:29Vậy ra Tổng Giám Đốc cần tôi để khôi phục hình ảnh đã bị tổn hại của Tổng Giám Đốc.
28:36Đây là lời hứa.
28:38Đã hứa thì phải giữ lời.
28:43Phải rồi.
28:45Lấy lại lòng tin của Chủ tịch không phải là mục tiêu duy nhất của tôi đâu, Na Sơn Cha.
28:50Cô phải ở bên cạnh Ha Sơn Chê, thì tôi mới tiếp tục thao túng bố cô được chứ.
28:55Đi ăn thôi.
29:02Vâng, đi nào.
29:03Các anh đi ăn trước đi.
29:05Sao thế? Anh không ăn cơm à?
29:07Vâng, tôi có chút việc.
29:08Tôi sẽ sang ngay.
29:09Đúng lúc tôi đang nghĩ đến anh thì anh gọi điện cho tôi này.
29:37Tôi đã quyết định sẽ tự tay cắt đứt mối ác duyên này.
29:41Thế à?
29:43Hôm nay chính là ngày đó.
29:45Anh ở yên ở công ty rồi đợi tôi.
29:47Tôi sẽ đến đó.
29:48Anh lại định làm gì thế?
29:50Đến đây đi.
29:52Anh đến công ty hay đến đâu thì tôi cũng sẵn sàng đón tiếp.
29:55Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
30:25Anh đến công hạnh phúc.
30:27Mang ông Nga Chi về nhà.
30:28Mang mùa xuân về nhà.
30:32Cứ đợi đấy.
30:34Vì tôi sẽ không để anh lôi đi mãi đâu.
30:40Trả lời tôi đi.
30:41Có phải cô dân cha đã đến gặp Tổng Giám Đốc không?
30:44Chuyện đó có gì quan trọng đâu.
30:46Không.
30:47Tôi thấy chuyện đó quan trọng.
30:48Tôi cần phải biết vì sao Tổng Giám Đốc lại quyết định như thế.
30:51Vì thế cô mau nói đi.
30:53Tôi không làm gì để Tổng Giám Đốc phải lo lắng đâu.
30:56Cô dân cha.
30:57Nó không phải quyết định dễ dàng.
30:59Mong anh chấp nhận.
31:01Cô không nói cho tôi biết cô và Tổng Giám Đốc đã nói chuyện gì thật ạ.
31:04Và cô cũng không có ý định đổi ý ư.
31:11Tôi sẽ rất biết ơn nếu anh thông cảm cho tôi.
31:20Đổi lại, chỉ cần cô nhớ lời hứa với tôi.
31:25Dạ.
31:26Cô không nhớ à?
31:27Tôi đã bảo cô không được làm bất cứ việc gì một mình còn gì.
31:32Điện thoại đã được kết nối thưa Tổng Giám Đốc.
31:59Ừ, được rồi.
32:03Ừ, cậu thắt tùng chủ tịch vất vả quá rồi.
32:08Lịch chủ tịch đến thời trang dây là khi nào vậy?
32:13Ừ, tôi biết rồi.
32:14Cậu làm việc đi nhé.
32:15Chủ tịch phải đến đây sớm rồi xác nhận ý đồ sâu xa của tôi khi gài na dâng cha vào vị trí này chứ.
32:26Giờ cô định thế nào?
32:29Cứ mặc kệ cho cô ta làm việc ở đây à?
32:32Phải không?
32:32Chị đừng nói gì nữa.
32:37Yên lặng làm việc đi.
32:38Kể cũng đúng.
32:39Cô ta được Tổng Giám Đốc đưa đến thì có lẽ sẽ không dễ dàng nghỉ việc đâu.
32:43Làm sao bây giờ?
32:47Này cô.
32:49Lại đây.
32:49Cô có biết gì về thời trang không?
32:59Cô biết gì không mà vào đây làm?
33:02Tôi đang hỏi cô đấy.
33:03Cô vào đây làm gì?
33:05Tôi vào để làm việc cho phòng phát triển sản phẩm.
33:07Gì cơ?
33:09Nói gì mà vô lý thế hả?
33:14Nếu không muốn bị đánh chỗ này, đánh chỗ kia như con mèo trên gác xép rồi bị đuổi đi thì tự đi ra khỏi đây.
33:20Còn đứng đấy làm gì?
33:22Tôi bảo cô ra khỏi đây cơ mà.
33:24Mới đầu chắc sẽ vụn về nhưng tôi sẽ cố gắng.
33:26Không cần.
33:27Đừng cố gắng.
33:30Trên đời này tôi ghét nhất kiểu người cố gắng.
33:33Đặc biệt là cô, cô na dân cha.
33:34Tôi ghét cô kinh khủng.
33:36Cứ nghĩ đến chuyện ngày nào cũng phải nhìn bản mặt đó là đầu tôi như nổ tung.
33:41Tôi sắp phát điên lên rồi.
33:43Tôi sẽ cố gắng để không làm phiền nhóm trường.
33:47Gì cơ?
33:47Tôi sẽ suy nghĩ về chiến lược quảng bá sản phẩm mới.
33:51Nghe nói đó là chủ đề trong cuộc họp ngày mai.
33:57Cô là gì mà vào họp?
33:59Cô thì biết gì mà vào họp?
34:03Nắm trường, cô vào đây làm mà không biết sẽ bị như thế này à?
34:06Tôi khác bố tôi.
34:07Có thể bố tôi cần cô nhưng tôi thì không.
34:10Tôi không có ý định nhận cô.
34:11Tôi sẽ không nhận cô.
34:13Nhóm trưởng ly, trưởng phòng.
34:28Gì đây?
34:29Sao lại cứ thế mà đi?
34:30Bình thường sẽ nói gì đó mà sao lại thế nhỉ?
34:34Sao trưởng phòng lại như thế?
34:35Cô và trưởng phòng cãi nhau à?
34:36Vậy tôi sẽ khảo sát xu hướng quảng bá sản phẩm bán chạy nhất của công ty khác trước.
34:46Này, tôi hỏi có phải hai người cãi nhau không cơ mà?
34:49Vì sao tôi lại cần na dân cha ư?
35:01Vâng.
35:02Tôi đến vì muốn biết lý do đó.
35:05Đúng như vừa nãy tôi nói, không thêm cũng không bớt.
35:10Chắc cậu cũng biết rồi.
35:12Chẳng phải con bé đó tốt nghiệp trường đại học có y hay sao?
35:14Làm gì có nhân tài nào được như na dân cha hiểu về cơ thể con người và nghiên cứu ra trang phục phù hợp nhất?
35:21Có thật đó là toàn bộ lý do không ạ?
35:24Không phải toàn bộ thì sao?
35:26Tôi nghĩ rằng chắc chắn tổng giám đốc có mục đích và lý do gì khác nên mới quyết định như thế.
35:31Để tôi hỏi cậu câu này nhé.
35:35Sao cậu lại phản đối chuyện na dân cha và làm việc cho công ty chúng ta?
35:38Chẳng phải thích nhau thì đương nhiên sẽ muốn ở cạnh nhau hay sao?
35:41Hay cậu muốn chứng minh rằng trường phòng Ha Sơn Chê vốn giành mạch giữa công và tư sẽ không quyết định việc công ty dựa trên cảm xúc cá nhân?
35:50Tổng giám đốc đừng kích động cô na dân cha.
35:53Tổng giám đốc đừng làm khó cô ấy và đừng quấy giảy cô ấy.
35:59Cậu sợ tôi nói ra chuyện cậu là chồng của sản phụ chứ gì?
36:03Tổng giám đốc, nếu là chuyện đó thì cậu không phải lo.
36:05Vì tôi không hề có ý định sát mũi và tấm lòng cao cả, nghĩ cho na dân cha đâu.
36:11Trả lời như thế được chưa?
36:15Tôi đã tiền được nhân tài xuất chúng rồi.
36:18Cố gắng phát triển thương hiệu áo khoác của tập đoàn Eunha đi nhé.
36:21Trưởng phòng
36:30Anh bất ngờ lắm đúng không?
36:36Vì tôi quyết định gấp quá nên chưa kịp nói trước với anh.
36:41Tôi xin lỗi, cô không cần nói trước với tôi đâu.
36:45Dạ, chắc cô đang bận.
36:47Cô đi làm việc đi.
36:48Trưởng phòng
36:50Cháu cảm ơn cô, cháu cảm ơn cô rất nhiều.
37:05Thấy thương cậu nên tôi biết giúp.
37:08Từ giờ nghe lời mẹ cậu đi.
37:11Vâng ạ, cháu sẽ nghe lời mẹ cháu.
37:14Phải nghe chứ ạ.
37:15Nhưng mà trước khi làm vậy, cô cho cháu gọi nhờ một cuộc điện thoại thôi ạ.
37:19Điện thoại ư?
37:20Vâng, cháu chỉ gọi đúng một cuộc thôi.
37:23Rồi cháu sẽ nghe lời mẹ cháu ạ.
37:28Việc đó thì không có gì khó.
37:30Nhưng cậu định gọi ở đâu và gọi kiểu gì?
37:34Ý là cô chỉ cần cho cháu mượn điện thoại một lần thôi.
37:38Hả?
37:38Một lần thôi ạ.
37:41Nếu cô giúp cháu nốt lần này thì cháu sẽ nỗ lực sống hết mình.
37:45Không được đâu.
37:46Ai lại làm thế?
37:49Nhất định cháu phải gọi cuộc điện thoại này.
37:51Không thì cháu sẽ chết mất.
37:52Sao lại chết?
37:53Sao cứ nhắc đến cái chết thế?
37:55Không được chết đâu.
37:57Thì thế, cô cứ coi như cứu một mạng người và cho cháu mượn một phút đi hả?
38:02À không, 30 giây.
38:03Cô chỉ cần cho cháu mượn 30 giây thôi.
38:04Tôi cũng biết là cậu đáng thương nhưng mà...
38:09Chuyện gì thế này?
38:11Đáng thương cái gì mà đáng thương?
38:13Mẹ!
38:14Con định lươn lẹo với ai đây?
38:16Học ở đâu cái trò đó thế hả?
38:18Thì thế, sao mẹ không cho con mượn điện thoại của mẹ đi?
38:20Con nói thế mà nghe được à?
38:22Vì mẹ không cho mượn nên con nịnh nọt chị giúp việc thật thà ư?
38:26Không phải thế đâu.
38:27Cả chị nữa.
38:29Chắc cậu ấy bí bách quá nên mới thế.
38:31Với lại tôi đã cho mượn điện thoại đâu mà phu nhân không cho tôi nói.
38:35Cả ngày ông một mình trong này bức bối quá nên mới muốn giữ tôi lại rồi nhờ vả thế chứ.
38:43Thôi đi.
38:44Từ giờ nghiêm cấm chị vệ sinh tầng 2.
38:47Cái thằng này.
38:48Đúng à?
39:02Phu nhân đừng nhìn chằm chằm như thế nữa, kéo lại rách mắt đấy.
39:07Chị định thế này thật sao?
39:08Sao chị có thể phản bội tôi kiểu này?
39:10Nhìn cậu ấy như thế, phu nhân không thấy thương à?
39:13Dù là con mình đi chăng nữa, nhưng nếu rồn ép quá thì sẽ hỏng việc đấy.
39:16Cứ rồn ép như thế rồi nhỡ cậu ấy sinh bệnh thì làm thế nào?
39:22Rốt cuộc là không được rồi.
39:24Cứ thế này thì tôi sẽ chết trước khi cho nó đi lấy vợ mất thôi.
39:28Bằng mọi giá phải cho nổ tung cơn phẫn nộ bị đè nén này.
39:36Chết mất thôi.
39:37Lại định gây chuyện gì nữa hay sao?
39:39Mụ lỗ mãng.
39:51Gọi điện cho mình trước ư?
39:53Không biết sợ gì đây mà.
39:59Alo.
40:00Gặp nhau đi.
40:02Được thôi.
40:03Ra luôn bây giờ đi.
40:04Được, tôi cũng muốn thế đây.
40:05Tôi sẽ nhắn địa chỉ cho.
40:07Tìm đúng địa chỉ vào.
40:17Con định đi đâu thế?
40:20Con phải nói.
40:21Chân thế này mà anh ấy cứ đòi đi đến bệnh viện mẹ ạ.
40:23Đến bệnh viện ư?
40:24Định đi làm sao?
40:25Tuy con không chạy được nhưng buổi chiều vẫn khám ngoại chúng được ạ.
40:28Hai tay lành lặn và đầu con cũng vẫn bình thường mà.
40:30Biết là thế nhưng đi lại sẽ vất vả đấy.
40:32Con cũng nghĩ thế.
40:33Con nói thế nào anh ấy cũng không nghe.
40:34Con không sao đâu. Hôm nay vợ con bảo đưa con đi.
40:38Công ty chỉ cho con nghỉ hết hôm nay thôi.
40:40Vì chồng ốm nên cho dùng trước ngày phép.
40:43Ừ, thế thì may.
40:44Tóm lại là đừng làm quá sức nhé.
40:47Vâng, mẹ đừng lo ạ.
40:49Mà mẹ đi đâu vậy?
40:53Mẹ đi gặp mẹ cậu ta.
40:55Cậu ta nào?
40:56Li Sơn Hô.
40:57Mẹ đi gặp mẹ Li Sơn Hô ư?
40:58Mẹ, mẹ thấy căm phẫn và ấm ức đến nỗi uống nước hay ăn cơm cũng không nước nổi.
41:04Bọn họ coi thường nhà mình thì mẹ cũng nên cho bọn họ thấy nhà mình cũng không hề đơn giản chứ.
41:08Hay là con đi cùng mẹ nhé.
41:10Con ư?
41:11Mẹ Hô Trung.
41:12Đằng nào cũng được nghỉ phép thì chơi không mà làm gì.
41:15Em phải đi tiếp viện chứ.
41:17Em à?
41:18Để chứng minh nhà mình cũng không hề đơn giản thì làm gì còn ai thích hợp hơn em chứ.
41:21Đúng không mẹ?
41:22Tôi gọi thêm.
41:36Xin lỗi quý khách.
41:43Li Sơn Hô.
41:47Tôi xin lỗi.
41:48Tôi xin lỗi.
41:52Sao?
41:54Sợ tôi túng tóc nên múi lên à?
41:58Ai bảo chị là tôi sợ?
42:00Kiểu tóc này mới hợp phong cách thời trang của tôi hôm nay.
42:03Chị nhìn mà không hề biết à?
42:05Tôi không quan tâm.
42:06Vào thẳng vấn đề chính đi.
42:07Còn đã.
42:08Đây chẳng phải là phạm quy hay sao?
42:10Hai đấu một có chấp nhận được không?
42:12Vậy cô cũng gọi con gái cô ra đây đi.
42:13Gì cơ?
42:14Hoặc là cô đầu hàng đi.
42:16Trước tiên, cô xin lỗi ngay tại đây.
42:18Sau đó đi gặp dưng in nhà cháu rồi xin lỗi và phục trước về lại vị trí cũ đi.
42:22Lại còn đòi phục trước nữa.
42:24Các người đi mà quỳ trước mặt tôi.
42:26Gì cơ?
42:27Các người có biết na dân in đang làm trò gì với sơn hôi nhà tôi không?
42:30Con gái chị đang dùng mọi cách để thao túng con trai tôi kia kìa.
42:34Chị bảo sao cơ?
42:35Cô nói xong chưa?
42:37Ai mới là người hủy hoại con trai người ta mà giờ lại yêu cầu xin lỗi hả?
42:41Làm ơn đưa cô ta rời khỏi đây đi.
42:43Nếu chị còn một chút lương tâm thì đưa cô ta đến nơi nào mà sơn hôi nhà tôi không thể tìm được đi.
42:47Làm các con tôi rơi máu mắt xong mà còn lớn tiếng à?
42:50Cô đã lấy bao nhiêu nước mắt của các em cháu rồi mà cô còn lớn tiếng sao?
42:54Sao lại nói y hệt như nhau thế này?
42:57Tôi biết các người sợ ai rồi.
42:59Chị tưởng trên đời này tôi có người để sợ à?
43:02Tôi là người không sợ ai hết.
43:03Chính là ông chủ tịch của công ty đó.
43:06Gì cơ?
43:07Chị mà động nến các con tôi một lần nữa thì tôi sẽ đến đó đấy.
43:10Cứ liệu mà làm?
43:12Đến đâu cơ?
43:13Con cũng đi cùng mẹ.
43:14Mấy hôm trước con cũng chào ông chủ tịch đó rồi.
43:16Có cả phó giám đốc căng chị Úc nữa.
43:18Cũng được.
43:19Đi cùng đi.
43:20Này chị.
43:21Tôi đã cảnh cáo rồi đấy.
43:23Lần sau chị mà còn nói khác thì đừng trách.
43:24Có con làm nhân chứng đây rồi thì làm sao dám nói khác chứ?
43:30Về thôi.
43:31Đứng lên đi.
43:31Vâng.
43:32Về đi mẹ.
43:34Ôi mẹ ơi.
43:36Cô.
43:37Sao?
43:37Cô vừa làm gì thế?
43:38Tôi định đi trước đấy.
43:39Sao nào?
43:40Gì cơ?
43:44Ôi trời ơi.
43:49Bực mình thật đấy.
43:50Nếu bọn họ đến chỗ chủ tịch thật thì làm sao đây?
43:56Chắc chỉ nói thế thôi.
43:58Bọn họ đến phòng chủ tịch bằng cách nào được chứ?
44:00Mà không.
44:01Người nhà đó còn dám đến cả chỗ dặn ngõ cơ mà.