Oynatıcıya atlaAna içeriğe atlaAltbilgiye atla
  • evvelsi gün
Döküm
04:37постоянно
04:39何o stabilized
04:39bu
04:42bunu
04:43הוא
04:45benim
04:55iv
04:57sev
04:58ele
04:58sev
05:01sev
05:02William
05:07Cá bà nhỏ
05:08Con đã çam sóc ta mãi rồi
05:14Con nghỉ ngơi đi
05:16Được
05:17Vậy chút nữa con sẽ đến thăm cha
05:19Con đi đây
05:20Tiếp đi tiễn
05:21Đi đi
05:22Y-nương
05:28Quản gia nói gần đây người hay ra ngoài
05:31Người có biết chỗ nào chơi vui không
05:33Đó toàn là những chỗ cầu khúc cho cha con và con thôi
05:37Viên ngoài vẫn cần ta chăm sóc
05:39Ta không tiễn nữa
05:40Y-nương vất vả rồi
06:03Giữ đi
06:15Vâng
06:16Nương tử
06:34Anh ma ma nói
06:35Đã tra được manh mối liên quan đến
06:36Hành tung của châu Di Nương
06:37Bảo bà ý tiếp tục theo dõi
06:39Có chuyện gì báo lại cho ta ngay
06:40Vâng
06:41Nương tử
06:44Vẫn nghi châu Di Nương có ti tình với kẻ khác
06:47Hành tung của bà ý rất đáng ngờ
06:51Ta không thể làm ngơ được
06:52Nhất định phải xử lý chuyện này trước khi để cha biết
06:56Mẹ à
07:17Thật sự không thể chờ sang năm hẳn đi sao
07:25Tháng 3 năm sau là kỳ thi hương
07:27Đi trước năm mới dễ tìm chỗ ổn định
07:29Phương tiện cũng có thể nghe ngóng
07:32Tin đường ly qua đời vì bệnh
07:34Có thật hay không
07:35Tổ tiên sinh chỉ có một mình đường ly
07:41Không ngờ lại bị vụ án này liên lụy
07:44Còn trẻ mà đã qua đời rồi
07:46Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
08:16Châu Di Nương đã đi vườn hoa mơ sao
08:30Vâng ạ
08:33Anh ma ma nói mấy ngày trước Châu Di Nương
08:35Đã đi hai lần rồi
08:37Vườn hoa mơ ấy nằm giữa sườn núi
08:40Chỉ có người thành tâm đi lên núi lễ Phật
08:42Mới đến đó nghỉ ngơi
08:44Bình thường chẳng ai dừng ở đó
08:46Bảo sao
08:48Bà ấy lại chọn một nơi hiểm trở như vậy
08:50Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
09:20Chắc là huynh ấy lên kinh chuyến này
09:44Rõ ràng trước đó đã nói là sẽ buông bỏ
09:48Tại sao trong lòng
09:50Lại đau đớn đến vậy
09:52Gặp đỡ rồi sẽ đến lúc phân ly
10:01Không biết bao giờ mới gặp lại
10:03Mong mụi gặp người xứng đôi
10:05Đời này hạnh phúc
10:07Khỏe mạnh an yên
10:09Mấy ngày không gặp
10:24Chẳng lẽ nàng không nhớ ta sao
10:26Đáng ghét
10:32Đừng có động tay động chân
10:34Vườn hoa mơ này hẻo lánh khó đi
10:37Ta mà còn đến đây nữa sẽ khiến người ta nghi ngờ cho xem
10:40Phải đổi chỗ khác thôi
10:42Còn nữa
10:43Đã lâu như vậy rồi
10:45Mà vẫn môi được bất cứ tin tích nào
10:47Liên quan đến chứng cứ từ lão ta
10:49Huynh một mực muốn ta tìm chứng cứ
10:52Rốt cuộc là vì gì
10:53Cho dù là vì lý do gì
10:54Nàng cũng không cần lo
10:56Chính vào đêm nay
10:58Chúng ta đã làm thì làm tới cùng
11:01Không để bất kỳ người giảng gia nào sống sót
11:04Có chứng cứ gì cũng biến chúng thành cho hết
11:07Gia sản giảng gia cũng cho nàng hết
11:14Nương tử
11:15Ai
11:16Người đâu
11:20Minh Thương
11:21Đứng lại
11:25Không được chạy
11:26Đứng lại
11:36Đứng lại
11:36Viên ngoại
12:01Người mau đi đi
12:02Nương tử mau chạy đi
12:03Mau báo với viên ngoại
12:05Mau đi thôi
12:06Đừng
12:09Chạy mau
12:13Mau đi đi
12:15Đứng lại
12:28Đứng lại
12:28Đứng lại
12:34Đứng lại
12:37Đứng lại
12:38Đứng lại
12:39Đứng lại
12:40Đứng lại
12:41Đứng lại
12:41Đứng lại
12:42Đứng lại
12:42Đứng lại
12:43Đứng lại
12:43Đứng lại
12:44Đứng lại
12:44Đứng lại
12:44Đứng lại
12:45Đứng lại
12:45Đứng lại
12:46Đứng lại
12:46Đứng lại
12:46Đứng lại
12:47Đứng lại
12:47Đứng lại
12:47Đứng lại
12:48Đứng lại
12:48Đứng lại
12:49Đứng lại
12:50Đứng lại
12:51Đứng lại
12:52Đứng lại
12:53Đứng lại
12:54Đứng lại
12:55Đứng lại
12:56Đứng lại
12:57Đứng lại
12:58Đứng lại
12:59Đứng lại
13:00Đứng lại
13:01Đứng lại
13:02Đứng lại
13:03Đứng lại
13:04Đứng lại
15:05Chắc là được người qua đường cứu rồi.
15:10Chủ thượng đã giải quyết hết chứ giảng gia rồi, nhưng không thể phát hiện ra chứng cứ nào.
15:16Giảng Minh Hư là người giảng gia duy nhất còn sống.
15:18Cho dù cô ta có biết tung tích chứng cứ hay không, cũng không thể giữ lại.
15:23Cô ta bị thương.
15:25Chắc chắn không chạy xa được.
15:28Tìm các tiệm thuốc gần đây.
15:29Vâng.
15:30Đại Phu nói thế nào?
15:55Chấn thương ở đầu nghiêm trọng, nhưng không nguy hiểm.
15:59Cụ thể vẫn phải đợi mùi ấy tỉnh lại rồi tính.
16:02Ta luôn cảm thấy, nếu Minh Thư gặp nạn, phải báo quan phủ mới đúng.
16:07Quan binh bắt kẻ ác mà.
16:08Chuyện này ác có vận khúc.
16:14Con muốn về giảng gia, báo tình hình của Minh Thư cho giảng viên ngoại, rồi mới quyết định.
16:19Cẩn thận nhé.
16:28Giảng gia đã đắc tội với ai chứ?
16:30Đúng vậy, cả nhà giảng lão gia phúc hậu như vậy.
16:32Sao có thể đắc tội người ta?
16:34Đúng vậy, cả Phủ không còn một ai sống sót.
16:36Chẳng còn ai sống sót.
17:03Đã xác định được thương vong chưa?
17:05Rồi à.
17:06Bảo đám đông giải tán đi, đừng tụ tập ở đây.
17:22Vâng.
17:25Đừng xem nữa, mau đi đi.
17:27Đừng nhìn nữa, giải tán đi.
17:29Đi đi.
17:31Giảng Minh Thư cũng bị truy sát ư.
17:33Chắc là cùng một dục, ta đã cứu mùi ấy, chỉ có điều vẫn đang hôn mê.
17:39Trừ Minh Thư, Châu Di Nguyên cũng không thấy đâu.
17:41Còn nụ tội đồn đã giết hại giảng gia, sau khi chúng ra khỏi giảng gia, đã bị quang phủ tiêu diệt rồi.
17:46Về sau quang phủ, lấy tội danh thông đồng với bọn cướp của giảng gia, để kết thúc vụ án qua loa.
17:51Giảng gia lại thành tội nhân rồi.
17:52Liệu có phải đám quang phủ cấu kết với bọn cướp, ngoài mặt tỏ vẻ tiêu diệt bọn cướp, thực chất là chiếm đoạt tài sản giảng gia.
18:03Lúc ta đến giảng gia để điều tra, phát hiện giảng quản gia vẫn đang hấp hối.
18:07Ông ấy nói với ta, có người tìm giảng viên ngoại, đòi món đồ của Tô Tri Phủ, món đồ của ân sư.
18:14Có nói là vật gì không?
18:16Còn chưa nói xong, ông ấy đã tắt thở rồi.
18:18Đây là vật mấu chốt.
18:23Nếu không, giảng viên ngoài sẽ không.
18:29Giảng gia được giao phó.
18:32Đâu chỉ có những thứ này.
18:33Trong này hẳn có thứ mà cậu đang để tâm.
18:38Chẳng lẽ ý của ông ấy lúc đó, chính là thứ này?
18:44Liệu có phải Minh Thư cũng biết một số chuyện,
18:46nên bọn chúng mới ép cô ấy đến chỗ chết.
18:53Bao giờ huynh vào kinh nhậm chức?
18:55Sắp có giấy tờ rồi.
18:57Sau đó ta sẽ nhanh chóng vào kinh.
18:59Sau khi mọi người đến nơi, hãy đến gần lương biển tìm nơi để ở.
19:01Để chúng ta dễ bề tương trợ nhau.
19:03Được.
19:08Không ngờ,
19:10giảng gia lại gặp phải tai họa như vậy.
19:13Mình Thư thật đáng thương.
19:14Mình Thư, con cảm thấy thế nào?
19:38Đau đầu.
19:38Mọi người là?
19:47Là ai vậy?
19:51Ta là Lục Thẳng.
19:53Lục Thẳng.
19:56Là ai?
20:01Vậy bà ấy thì sao?
20:02Ngụy có nhận ra không?
20:05Minh Thư.
20:05Vậy
20:11Bạn thân Mụy thì sao?
20:15Ta
20:15Ta là ai?
20:19Ta là
20:20Mình Thư, con hãy nghĩ cho kỹ.
20:29Con là ai?
20:30Nhà ở đâu?
20:31Mình Thư, mẹ à, đừng hỏi nữa.
20:39Để con mời đại phu đến.
20:42Được rồi, đừng nghĩ nữa.
20:46Không nhớ thì thôi, đừng nghĩ nữa.
20:49Có lẽ là lệnh ái bị thương ở đâu, dẫn đến não bộ tắc ngãn, mới gây ra hậu quả như hiện giờ.
21:05Mặc dù bệnh này hiếm gặp, nhưng trong sách y có viết, bị thương dẫn đến mức trí gọi là ly hồn.
21:14Vậy nên điều trị thế nào?
21:15Thật không dám giấu, ta chỉ thấy chứng bệnh này trong sách, e là không thể cứu chữa.
21:23Người bệnh không thể chịu đả kích, giờ chỉ có thể dùng một số phương pháp thông huyết mạch, từ từ điều dưỡng, tuyệt đối không được nóng vội.
21:32Có bao nhiêu tỷ lệ hồi phục?
21:34Chuyện này chẳng ai nói trước được, tất cả đều nhờ ý trời.
21:39Cháu từ.
21:40Chẳng ai
21:51Ta biết con nóng lòng muốn biết chân tướng đằng sau chuyện này, nhưng con cũng đã nghe đại phu nói rồi.
21:59Mình thư không thể chịu được đả kích.
22:01Mẹ yên tâm, con sẽ không hành động lỗ mãn.
22:05Giảng da không còn nữa.
22:06Mình thư lại trở nên như vậy.
22:09Về sau phải làm sao đây?
22:15Mẹ à, trước khi Mình thư hồi phục trí nhớ, người đừng nói chuyện giảng da cho mùi ấy biết.
22:21Từ nhỏ mùi ấy đã rất kiên định.
22:23Nếu biết chân tướng sự việc, ác sẽ truy cứu đến cùng, là sẽ gặp nguy hiểm.
22:28Vậy sau này thì sao?
22:29Sau này phải làm thế nào?
22:34Chỉ có thể đi cùng chúng ta lên kinh.
22:36Mùi ấy có thể là mắc sức quan trọng trong vụ án ngoan của ân sư.
22:39Hiện giờ bị người ta truy sát.
22:41Con phải đảm bảo mùi ấy không bị kẻ khác hãm hại.
22:45Vậy con bé, cứ đi theo chúng ta.
22:51Tôi nói với mọi người mùi ấy là con gái người, là mùi mùi ruột của con.
22:55Hiện giờ giảng da bị quang phủ định tội.
22:57Nếu cô ấy không đổi thân phận, đừng nói kẻ xấu.
23:01Ngay cả quang phủ cũng không bỏ qua.
23:03Hơn nữa nếu cô ấy dùng thân phận người ngoài, ở chung với chúng ta, dễ dẫn tới người khác nghi ngờ, cũng làm tổn hại thanh danh của cô ấy.
23:10Trước mắt đây là cách tốt nhất để bảo vệ cô ấy.
23:13Ngộ nhỡ cả đời này con bé cũng không khỏe lại được.
23:14Sau này phải làm sao?
23:16Nếu sự việc lỡ bị lộ, tiền đồ của con chẳng đến đâu, cũng không bảo vệ được con bé.
23:19Con chắc chắn đời này không hối hận chứ.
23:22Con chỉ biết, nếu thấy mùi ấy chết mà không cứu, con nhất định sẽ hối hận.
23:31Nếu mùi ấy cứu mãi như vậy, con sẽ lấy thân phận huynh trưởng, bảo vệ mùi ấy cả đời này.
23:37Lu, Minh Thư.
23:49Những thứ này, sau này sẽ trả cho mùi.
24:17Thời gian này phải để mùi mặt giảng dị một chút.
24:45Tỉnh rồi sao?
24:47Lục Thẳng
24:50Mùi nhớ ra ta rồi à?
24:54Là huynh tự nói trước mà.
24:57Gọi Lục Thẳng.
25:04Sao chẳng nhớ ra được gì vậy?
25:07Mùi chẳng may bị rơi xuống vách núi, bị thương ở đâu?
25:11Bị chứng ly hồn.
25:12Chứng ly hồn.
25:21Vậy huynh là gì của ta?
25:23Ta là huynh trưởng của mùi.
25:34Mùi là mùi mùi của ta.
25:35Lục Minh Thư.
25:38Lục Minh Thư.
25:40Lục Minh Thư.
25:41Cái tên này nghe hay quá.
25:48Mình Thư à, nằm lâu vậy rồi, chắc là đói rồi.
25:52Mau ăn ít cháo đi.
25:54Lục Minh Thư.
25:54Ngồi dậy đã.
26:01Sao lại nhìn mẹ như thế?
26:03Đến cả mẹ cũng không nhận ra sao?
26:06Ăn nhanh kẻo ngụi.
26:09Nào.
26:10Để con tự làm.
26:30Lục xoát tất cả các y quán, cũng không thấy bóng dáng của giảng Minh Thư đâu.
26:34Đây là cáo thị tìm người thân.
26:39Các người khẩn trương mang đi gián.
26:46Cách này hay.
26:47Nếu có người phát hiện, sẽ thông báo cho chúng ta.
27:01Họ thật sự là mẹ và huynh của mình sao?
27:05Cảm giác như trên trời rơi xuống vậy.
27:08Không thực tế chút nào.
27:14Đó rõ ràng là bàn tay của người lao động vất vả.
27:17Bàn tay mình lại thong thải như vậy.
27:20Không giống như đôi tay từng làm lụng.
27:24Mình còn đeo vòng vàng quý giá như vậy.
27:28Không giống người một nhà.
27:32Mau lau miệng cho mụi mụi của con.
27:34Ta là huynh của mụi.
27:36Mụi là mụi mụi của ta.
27:38Lục Minh Thư.
27:41Họ lại mang cho mình một cảm giác thân thuộc khó nói.
27:46Vì cứu mình mà họ phải mất tiền đã đành.
27:48Lại còn tận tình chăm sóc.
27:50Họ có mục đích gì chứ?
27:52Sức khỏe của mụi vẫn chưa phục hồi.
28:12Xuống giường làm gì chứ?
28:13Bảo mụi nằm yên ở trên giường.
28:30Lại cứ thích đi lung tung.
28:32Bao giờ mới nghe lời hơn được cơ chứ?
28:35Mụi chỉ muốn uống nước.
28:36Để ta đi rót.
28:51Sao huynh ấy cứ kỳ quạt thế nào?
28:53Huynh ấy là ca ca của mình thật sao?
28:59Ai thấy cô gái này?
29:01Nếu đúng sự thật được thưởng 200 lượng,
29:03cô gái này bị bọn buôn người bắt đi.
29:05Người thân đang đi tìm.
29:06Còn cho cả ngân lượng.
29:08Sao ta thấy quen lắm?
29:10Chẳng trách có thể dán đồng thời ba tờ cáo thị.
29:12Nhìn quen lắm.
29:13Sao đã vậy rồi?
29:28Con mau nằm xuống một lát đi.
29:29Con nằm đủ lâu rồi.
29:31Chi bằng đi ra ngoài thở một chút.
29:32Con như vậy sẽ bị nhiễm lạnh đấy.
29:34Không được ra ngoài.
29:40Tại sao?
29:40Ngoài kia có kẻ thù truy sát chúng ta.
29:44Kẻ?
29:45Kẻ thù gì cơ?
29:47Sau này ta sẽ từ từ kể cho mụi.
29:49Dù sao thì bây giờ không thể ra ngoài.
29:50Con đừng hỏi nhiều nữa.
29:51Nghe lời huynh con đi.
29:53Mẹ.
29:55Mẹ theo con ra đây một lát.
29:57Mụi ngoan ngoãn nằm trong phòng đi.
29:59Ngủ thêm một lát đi.
30:02Mau nằm xuống.
30:08Mẹ.
30:09Bên ngoài bây giờ đâu cũng có hình của mụi ấy.
30:12Mụi tạo thành đi tìm người thân.
30:13Không thể để mụi ấy ra ngoài.
30:15Nhớ mây bị phát hiện.
30:16Hậu quả không đường.
30:17Được.
30:18Con đi tìm ưng tâm.
30:20Rồi tìm một con đường nhỏ.
30:21Chúng ta phải nghĩ cách để đi khỏi đây.
30:23Chẳng trách không cho mình ra ngoài.
30:40Sao lại đứng dậy thế?
30:52Con mau ăn đi.
30:54Nào.
30:57Cơm thì phải ăn.
30:58Ăn đi cho nóng.
31:00Không có sức thì phải làm sao chứ.
31:01Đúng không?
31:02Bà ấy trông có vẻ thân thiết.
31:10Nếu không nhìn thấy cháu thì
31:11chỉ e là mình sẽ dần tin tưởng bà ấy.
31:15Đũa này.
31:16Con sao thế?
31:29Con ăn không nổi mấy thứ này.
31:31Con muốn uống một ít cháo loạn.
31:34Vậy con đợi nhé.
31:35Mẹ tới phòng khách lấy cho con.
31:39Mấy thứ này tối rồi ăn.
31:41Con đợi nhé.
31:46Tiệm vàng giảng thị.
32:05Chiếc vòng vàng này có chút đặc biệt.
32:21Có lẽ
32:22đến tiệm vàng có thể nghe ngóng được gì đó.
32:29Chẳng tốn công sức đã tìm được.
32:31Tự mình dân tận miệng.
32:35Ngoài kia có kẻ thù truyết sát chúng ta.
32:41Sau này ta sẽ từ từ kể cho mụi.
32:53Đứng lại.
32:54Chú ta với.
32:55Tránh ra.
32:57Không được chạy.
32:57Không được chạy.
33:16İzlediğiniz için teşekkür ederim.
33:46İzlediğiniz için teşekkür ederim.
34:16Mẹ!
34:21İzlediğiniz için teşekkür ederim.
34:51Mẹ!
35:22Mẹ!
35:53Mẹ!
36:54Mẹ!
36:55Mẹ!
36:56Mẹ!
36:57Mẹ!
37:28Mẹ!
37:29Mẹ!
37:30Mẹ!
37:31Mẹ!
37:32Mẹ!
37:33Mẹ!
37:34Mẹ!
37:35Mẹ!
37:36Mẹ!
37:37Mẹ!
37:38Mẹ!
37:39Mẹ!
37:40Mẹ!
37:41Mẹ!
37:42Mẹ!
37:43Mẹ!
37:44Mẹ!
37:45Mẹ!
37:46Mẹ!
37:47Mẹ!
37:48Mẹ!
37:49Mẹ!
37:50Mẹ!
37:51Mẹ!
37:52Mẹ!
37:53Mẹ!
37:54Mẹ!
37:55Mẹ!
37:56Mẹ!
37:57Mẹ!
37:58Mẹ!
37:59Mẹ!
38:00Mẹ!
38:01Mẹ!
38:02Mẹ!
38:03Mẹ!
38:04Mẹ!
38:05Mẹ!
38:06Mẹ!
38:07Mẹ!
38:08Mẹ!
38:09Mẹ!
38:10Mẹ!
38:11Mẹ!
38:12Mẹ!
38:13Mẹ!
38:14Mẹ!
38:15Mẹ!
38:16Mẹ!
38:17Mẹ!
38:18Mẹ!
38:19Mẹ!
38:20Mẹ!
38:21Mẹ!
38:22Mẹ!
38:23Mẹ!
38:24Mẹ!
38:25Mẹ!
38:26Mẹ!
38:27Mẹ!
38:28Mẹ!
38:29Mẹ!
38:30Mẹ!
38:31Mẹ!
38:32Mẹ!
38:33Mẹ!
38:34Mẹ!
38:35Mẹ!
38:36Mẹ!
38:37İzlediğiniz için teşekkür ederim.
39:07Gái da thường mềm miệng.
39:09Ngày thường con hay mặc áo yếm
39:11là loại vải mềm mại.
39:14Chỉ là trên đường lên kinh
39:14bị mất hành lý.
39:16Bất đắc dĩ mới mặc đồ của mẹ.
39:21Những thứ này rất tốt.
39:22Con mặc được.
39:24Nói linh tinh.
39:26Từ nhỏ con đã sợ ngứa.
39:28Làm khó cho con rồi.
39:29Phải chịu đựng lâu như vậy.
39:35Huynh ấy là người thế nào à?
39:37Con nói thẳng nha.
39:43Con người Huynh ấy trông lạnh lùng.
39:46Có lúc rất tốt với con.
39:48Có lúc
39:49lại rất là miễn cưỡng.
39:54Con người nó ấy
39:55Trong mặt thì lạnh nhưng tấm lòng ấm áp.
40:00Có lúc miệng nói vậy nhưng trong lòng không phải vậy.
40:03Còn tiếp xúc lâu ngày với nó.
40:05Sẽ biết thôi.
40:05Cẩn thận bị lạnh.
40:14Có đau không?
40:15Để mẹ bôi thuốc cho.
40:20Họ nói rồi.
40:22Thuốc này
40:23rất hiệu quả với pháp ban.
40:24Hoa mấy lần là khỏi.
40:27Chịu khó một chút nha.
40:39Suốt dọc đường
40:39Hai người đã tiêu không ít tiền vì con.
40:43Con cảm ơn.
40:43Ơn Huệ gì chứ.
40:45Chúng ta là người một nhà.
40:47Con bé ngốc này.
40:49Có đau không?
40:52Chịu khó một chút nha.
41:13Chúng ta đến đây làm gì vậy?
41:22Hai vị cần gì?
41:24Xin cứ dặn dò.
41:26Chọn cho mùi ấy một bộ y phục.
41:28Tiện chúng tôi có nhiều kiểu y phục.
41:30Tiểu nương tưởng ngày thường thích mặc kiểu gì.
41:32Xin nói với ta.
41:35Chọn cho cô ấy đồ mặc lót trong.
41:36Chất liệu tốt một chút.
41:37Mặc lên thoải mái ấy.
41:40Áo ím mặc trong.
41:43Mặc huynh đỏ kìa.
41:49Mùi phát bàn làm chậm chuyến đi của chúng ta.
41:51Tiểu nương tử thật có phúc.
41:53Phú quân thương yêu như vậy.
41:54Thật khiến người ta ghen tị.
41:55Ta là huynh trưởng của mùi ấy.
42:01Xin lỗi.
42:01Xin lỗi.
42:02Hai vị là huynh mùi.
42:05Mời đi bên này.
42:06Mời đi bên này.
42:10Nào.
42:13Bộ này đi.
42:19Tiểu nương tử thật có mắt nhìn.
42:21Bộ áo ím lụa màu xanh này.
42:23Là hàng tốt nhất đấy.
42:25Rất được các cô nương ưa thích.
42:29Bao nhiêu tiền.
42:30Tiện nhỏ này không bao giờ gian dối.
42:32Tiền nào của nấy.
42:34Bình thường là hai lượng bạc.
42:36Nhưng trong nương tử đây xinh đẹp.
42:38Chỉ lấy một lượng năm hào.
42:39Bà đừng có che mắt huynh ấy.
42:46Vải lụa ở chỗ bà.
42:48Rõ ràng là trộn lẫn sợi gai.
42:50Vải bông ba thước ngoài chợ.
42:52Cũng chỉ mấy chục đồng.
42:53Vải sợi gai càng rẻ hơn.
42:55Bộ y phục này 600 đồng.
42:57Nhiều hơn một đồng ta không mua?
42:58Sầu.
42:59Thôi vậy.
43:00600 thì 600 vậy.
43:02Cầm lấy.
43:02Lấy thêm váy cho cô ấy.
43:09Được.
43:10Không cần.
43:11Đây vốn là tiền tiết kiệm của mụi.
43:13Nghe lời.
43:14Phải mua.
43:15Đừng.
43:19Bây giờ thoải mái hơn chưa?
43:24Chúng ta đến Kinh Thành sinh sống.
43:26Sẽ rất tốn kém.
43:27Không thể không đi xây dựng quan hệ được.
43:30Huynh có kỳ thi hương vào mùa xuân.
43:31Huynh phải tập trung ôn tập.
43:33Trong nhà chỉ có chi ra không có thu vào.
43:35Chỗ tiền này duy trì được bao lâu chứ?
43:38Có thế nào cũng không thể để mụi và mẹ chịu thiệt được.
43:40Cái gì cần chi thì chi?
43:41Không thể tiết kiệm.
43:43Tiền phải tiêu vào việc có giá trị.
43:46Y phục của tiệm đó.
43:47Chi phí cao.
43:48Bán đắt.
43:49Chỉ bằng chúng ta đến Kinh Thành.
43:50Mụi sẽ lấy hai miếng vải tự mây.
43:52Sao lại không hơi chứ?
43:55Không ngờ mụi lại tính toán chi ly vậy.
43:59Kỳ lạ lắm à.
44:01Trời càng ngày càng lạnh.
44:27Mẹ khoát cái này giữ ấm.
44:31Con đưa mẹ làm gì chứ?
44:33Con đắp lên trước đi.
44:34Con không thể nhiễm lạnh được.
44:37Vậy cùng đắp.
44:38Được được.
44:38Mẹ cùng đắp.
44:39Nào, con đắp lên.
44:41Con mà nhiễm lạnh thì phải làm sao chứ?
44:43Vừa khỏi bệnh mà đúng không?
44:45Cùng đắp.
44:45Sao thế?
44:57Sao thế?
45:07Sao vậy?
45:08Trục xe bị gãy rồi.
45:14Đêm nay chắc có mưa to.
45:16Không ngủ ngoài trời được.
45:21Phía xa có ánh sáng hay là đi xem xem?
45:23Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn.
45:53Ở đây đã xảy ra chuyện gì?
45:58À thẳng.
46:00Hay là chúng ta đi thôi?
46:04Đều là những thứ từ đồ nữ trang của con gái.
46:07Còn có dấu vết của móng tay.
46:09Đây là hát điếm sao?
46:10Nếu là hát điếm, không đến nổi đồng thủ ở ngay cửa.
46:13Trông giống như là gặp phải đạo tạc.
46:15Vậy trong đó chắc là có con gái bị bắt.
46:17Ở đây có nhiều xe.
46:23Mà chỉ có một con ngựa trong chuồng.
46:25Đạo tạc chắc đã rời đi rồi.
46:27Mẹ.
46:28Mẹ và Minh Thư về xe ngựa đợi con.
46:30Con vào trong xem sao.
46:31Xác nhận an toàn con sẽ đón hai người.
46:33Nhưng một mình con.
46:33Mụi đi cùng Huynh.
46:34Nhiều người chết như vậy.
46:52Cẩn thận nhé.
47:03Cứu mạng với.
47:04Cứu mạng với.
47:34Cứu mạng với.
48:04İzlediğiniz için teşekkür ederim.
48:34İzlediğiniz için teşekkür ederim.
49:04İzlediğiniz için teşekkür ederim.

Önerilen