Danh mục
🎥
Phim ngắnPhụ đề
00:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
00:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
01:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
02:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
03:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
03:30Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
04:00Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
04:31Tên mập đó hả?
04:32Ông ta đang nhìn tôi sao?
04:35Ông ta là tuần phủ giang tố từ lập kết trên trực tiếp của tôi.
04:40Ông ta đã qua đây chưa?
04:42Vậy đi.
04:43Cô lập tức trở về chỗ xe ngựa.
04:45Dù cho xảy ra, bất cứ chuyện gì cũng không được phép trở xe ngựa.
04:48Còn anh thì sao? Đừng lo.
04:49Cô đi trước đi.
04:52Tiên Bạch, đợi đây.
05:01Thực của đại dân vẫn khỏe chứ?
05:04Mẹ dân đó là ai thế?
05:07Phương dân của tôi.
05:09Vậy cậu gọi cô ấy đến cho ta làm quen một chút đi.
05:12Cô ấy đến rồi trang sức tên xe ngựa rồi.
05:15À, phải rồi.
05:16Thân Dương đâu?
05:18Dương già.
05:19Sao có thể đến nơi như thế này?
05:21Biết có dân ngựa đất tượng hãi này muốn dựa vào quyền thế của Dương già?
05:24Tóng vào thuyền hắn có máu mặt như thế không?
05:29Dân.
05:31Cậu em Tiên Bạch à?
05:34Cậu...
05:35Cậu cũng giác ngộ rồi.
05:36Được.
05:37Lát nữa cậu và khu dân của cậu ngồi cạnh ta nhé.
05:40Ta... ta sẽ chỉ bảo cho cậu thật tử tế.
05:44Cậu em Tiên Bạch, trong tay cậu cầm cái gì thế?
05:52Cái này ấy à, giống định dân lên cho Thân Dương.
05:57Nếu Thân Dương đã không đến, vậy thì...
06:03Vậy thì để dành cho tên cậu thật bán nước nhà ngươi vậy.
06:07Tiên Bạch, ngươi...
06:09Có loạn đảng.
06:15Cứu mạng với.
06:17Cứu mạng.
06:18Có loạn đảng.
06:20Người đâu?
06:26Tiên Bạch.
06:28Mau đi thôi.
06:33Tránh ra.
06:34Tránh ra.
06:35Tránh ra đi.
06:39Đậu gia, đậu gia.
06:40Có khói kìa.
06:42Cứu mạng với.
06:47Đi, đi.
06:49Đại nhân.
06:52Đuổi theo cho ta.
06:53Đuổi theo, đi.
06:55Đừng để phần tử loạn đảng bỏ chạy.
06:57Đi.
07:11Đây...
07:12Người ta là gì?
07:14Là cô vợ ăn thắt mà ông chọn.
07:17Đây...
07:19Giỏi da cướm.
07:24Đây là đi đâu vậy?
07:27Anh nói cái gì đi?
07:29Tôi đã từng nói rồi.
07:30Hai chúng ta là trời định phải ở bên nhau.
07:32Muốn tách cũng không tách ra được.
07:34Không.
07:35Tôi không đi theo anh nữa.
07:36Không muốn đi theo.
07:39Cô sợ rồi sao?
07:40Sợ tội trôi như cũ tộc rồi, đúng không?
07:42Bây giờ muộn rồi.
07:45Chúng ta cùng nhau đi giật.
07:46Tao chạy xa bay.
07:48Hai chúng ta đã gắn chặt với nhau rồi.
07:50Làm trở thành nhân vật tinh trang nhất rồi.
07:52Cho nên bây giờ cô chỉ có cô đơn thôi.
07:54Không còn lựa chọn nào khác.
08:09Bến Tàu Tập Đục Vôi, Thượng Hải.
08:24Đừng tách ra, đừng tách khỏi độ gũ.
08:51Xuống xe.
08:55Đi nào.
09:12Tiến vào.
09:25Tiến vào.
09:30Biết ngay là cậu không đi.
09:32Hàng qua.
09:34Đừng nói nữa, đừng nói gì hết.
09:36Việc tôi dọn tàn cuộc tôi giúp cậu.
09:40Nhưng cậu phải đồng ý với tôi.
09:42Đối xử với tôi thật tốt.
09:46Tôi đồng ý với anh.
09:55Tiến vào.
10:03Sáng nay mình đón giới chăm sóc bạn thân đấy.
10:06Nếu gặp phải khó khăn gì...
10:09thì viết thơ cho anh, theo địa chỉ này.
10:25Thuyền sẵn sàng chạy.
10:27Nhanh lên thuyền, nhanh lên.
10:38Nhanh lên thuyền.
10:54Tiến vào.
11:04Đừng ngồi dựng đó, nghe thấy chưa?
11:06Cậu đang nói chuyện với ai vậy?
11:08Nói với cậu đấy.
11:10Bạn học Vương Hương.
11:12Cái dựng này là của tôi.
11:13Của cậu ở phía trên cơ.
11:15Dựa vào đâu mà cậu bảo tôi phải lên đó?
11:19Con cháu bác kỳ các cậu không phải luôn thích cao cao tài tưởng sao?
11:22Các cậu chi phối số phận của chúng tôi.
11:24Tôi nói sai à?
11:26Bạn học Khải Chi.
11:27Tôi nhịn cậu lâu lắm rồi.
11:29Cậu có thể nói chuyện khác xáo một chút được không?
11:31Đều là sinh viên quân đội cùng lứa.
11:33Không cần phải khắc khen như vậy.
11:36Đừng tưởng cậu biết bí mật của tôi.
11:38Thì tôi phải cuối đầu khôn lưng với cậu.
11:41Tôi nói cho cậu biết...
11:43tôi ngay cả sinh tử cũng đã trải qua rồi.
11:45Tôi chẳng sợ gì hết.
11:48Các cậu lại tụ tập một chỗ à?
11:52Giường nào là của tôi vậy?
11:54Cậu ngủ dưới thứ trên giường Khải Chi đi.
11:57Cậu ta nhiều tiền.
11:58Phải thuê dạy sĩ.
12:07Được được được.
12:10Khải Chi, tôi làm dạy sĩ cho cậu.
12:12Vỗ dây của quân chúng ta chỗ nào tốt đẹp thì tìm đến chỗ đó.
12:18Được rồi.
12:25Đây là phiếu ăn của chúng ta.
12:26Thuyền nhật này tốt lắm.
12:28Cơm nước của một ngày thuyền này.
12:29Bao hết rồi.
12:36Anh vẫn chưa trả lời tôi đâu.
12:39Trả lời cái gì?
12:41Sao anh phải làm vậy?
12:44Sao nhiều câu tại sao quá?
12:46Anh như vậy là giết người không phải sao?
12:48Nếu quả bom đó anh thật sự nổ,
12:50sẽ làm hại bao nhiêu người chứ?
12:53Sao anh có thể ra tay được?
12:55Anh là giáo viên giảng dạy ở trường nữ sinh mà.
12:59Đúng.
13:00Như thiên bạch tôi chính là một giáo viên.
13:02Một nhà tri thức, một kinh kha hiện tại.
13:05Không phải tôi đang giết người, tôi đang điều kiến quyền lực.
13:07Điều kiến quyền lực?
13:09Quyền lực gì chứ?
13:10Quyền lực cách mạng đối với chính phủ nhà Tăng.
13:13Đã bụt nát đến tận cùng rồi.
13:15Quyền lực cách mạng?
13:17Đúng, quyền lực cách mạng.
13:21Đất nước sắp diệt dông, dân chúng u mê thở ơ,
13:24bắt một phần con người đứng ra thay đổi tất cả.
13:28Khơi dậy ý chí chiến đấu của dân chúng,
13:30dùng cho thất bại ở bước cuối cùng.
13:36Đây cũng là số phận.
13:40Cô và tôi chỉ có thể đứng chung trên một chiếc thuyền thôi.
13:45Cảm ơn.
14:15Điều kiến quyền lực
14:46Cảm ơn.
14:47Điều kiến quyền lực
15:14Ô-sa-ca-ba-ru
15:29Ngồi đây, ngồi đây.
15:44Chào buổi sáng, chào buổi sáng.
15:53Tôi muốn... tôi muốn...
15:57Tôi muốn...
16:00Nhà dạy sinh.
16:02Và đi theo tôi thứ ngày.
16:08Đi dạy sinh.
16:14Tôi... tôi muốn...
16:22Nước, nước dân.
16:25Dân.
16:42Tôi muốn... tôi muốn...
16:47Cái này, cái này. Đúng vậy, dân.
16:55Nước dân.
17:17Giờ đã.
17:20Tất cả, toàn bộ, toàn bộ.
17:24Giống anh ta.
17:26Dân dân, tôi biết rồi.
17:47Người Trung Quốc.
17:54Bạn tôi sai thuyền. Rất khó chịu.
17:58Tôi có thể mang chút đồ ăn thức uống về phòng được không?
18:01Đương nhiên là có thể, thưa tiểu tư.
18:03Bạn của cô chóng mặt không?
18:05Đồn bửa.
18:06Đúng vậy, anh ấy đồn cả đêm.
18:08Nhưng đỡ hơn một chút rồi.
18:09Nhân dẫn rất yếu.
18:10Tại đó là người Trung hay là người Nhật vậy?
18:15Tại đó, này là người Nhật.
18:17Người Nhật chính gốc.
18:20Tiểu tư, tôi sẽ dặn nhà bếp.
18:23Nấu canh mì xô.
18:24Xin chờ cho một lát.
18:30Xin chào.
18:32Việc ăn cho tôi một xuất.
18:34Giống như vậy cho người bạn đi vệ sinh của tôi.
18:36Được thương ai?
18:44Khá đấy.
18:45Đã được ăn rồi à?
18:46Cậu xem cậu.
18:47Đi vệ sinh thật hả?
18:49Chúng ta phải giả dờ cho giống một chút không phải sao?
18:52Cậu không biết kiếp nhà vệ sinh sạch thật đấy.
18:54Khoan không nói sạch tước hoa.
18:55Sàn dạc cứ như là gương vậy.
18:57Nhổ một đầm xuống.
18:58Cậu đoán xem chuyện gì xảy ra.
18:59Chuyện gì?
19:00Nó trôi từ đầu này sang đầu kia.
19:04Cậu đúng có không tin lừa cậu tôi là đồ khốn đấy.
19:09Cảm ơn.
19:13Đã làm rồi, sắp xong rồi.
19:23Không ngờ cậu ta có thể nói được tiếng Trung.
19:25Cho nên cậu phải để ý vào.
19:28Phòng đó, tôi ở trên đường lớn Thượng Hải.
19:31Có một bà lão người da trắng đi trước tôi.
19:33Bảy rất mập.
19:34Tôi ở phía sau, nói với bà cậu.
19:36Không biết ăn gì mà béo đến thế.
19:39Ai ngờ bà lão người da trắng đó quay lại dùng tiếng Thượng Hải đáp.
19:43Ăn cơm.
19:46Còn nữa cơ, dõi về khổ cuông lúc cậu luyện binh ở trạm nhỏ.
19:49Nhưng đại dân tìm được chúng ta và cố dấn người Đức.
19:51Họ đều để sâu.
19:52Kiểu như vậy.
19:54Vậy họ biết nói tiếng Trung không?
19:56Chỉ biết có một câu, nói rất lưu loát, rành mặt.
19:58Nhưng đại dân nói với người Đức rằng.
20:00Đức phụ thuộc, ra gì cũng tốt.
20:01Chỉ có điều, lúc bóp cò chẳng bao giờ ngắm chuẩn.
20:04Điều như thế này.
20:05Nhưng đại dân nói.
20:07Cầu dạy họ ngắm cho chuẩn.
20:08Người Đức nói.
20:09Cứ để cho tôi lo.
20:12Mấy người Đức đó chỉ biết mỗi một câu đó thôi.
20:15Dùng nhiên đại dân đưa ra yêu cầu gì đối với họ.
20:17Họ đều vỗ ngược thường thục.
20:19Cứ để cho tôi lo.
20:21Cứ để cho tôi lo.
20:22Khanh bì xô của cô đây à?
20:35Sao vậy?
20:36Ăn đi, ăn đi, đừng có nhìn nữa.
20:44Tướng ăn của mấy chúng ta đây à?
20:46Có đồ, phương huynh là do dã nhất.
20:48Vậy sao?
20:50Giọng giọng quý tộc Tông Thất có phải vô cùng chú tâm đến điều này không?
20:53Mẫu thân tôi vô cùng chú tâm.
20:55Trong giọng có một bộ đồ gớm chỉ khi nào khách quý mới có thể dùng.
20:58Uống canh thì phải dùng thiệt.
21:00Bê thách trà phải dùng cái tay.
21:02Ăn cơm cũng không thể phát ra tiếng.
21:04Nghe thấy chưa?
21:05Đã là quý tộc.
21:07Phải qua ba đời mới có thể tu luyện thành công.
21:10Phải rồi.
21:11Mẫu thiên của mẫu thân cậu có thật là Hoàng Phụ Diếp Chính Dương Đa Vĩ Cổng không?
21:14Chắc phải dòng họ đúng là diết như vậy.
21:18Con nhà quý tộc đích thực.
21:19Dư thấy chi cậu?
21:20Tốt sau gì cũng là con nhà trí thức.
21:22Chỉ có lý do tốn tôi.
21:23Cậu tiên xuất thân làm ngày chăn cù.
21:26Ai nói với cậu tôi là dòng giỏi con nhà trí thức?
21:31Cậu từng học tại Từ Cường Học Đường ở Vũ Sương.
21:34Không sai chứ?
21:37Cậu kể với tôi đấy mà.
21:40Cậu từng học tại Từ Cường Học Đường.
21:46Thượng Hải Đạo đã điểm qua tổ tổng tám đời của những sinh viên quân đội du học giật chúng ta.
21:50Ai từng làm gì, họ đều nắm rõ.
22:00Canh miso này chín tông, ngon miệng, cực kỳ ngon miệng.
22:09Đúng rồi, có bánh mì không?
22:11Cái loại thơm phức, mới ra lòi.
22:36Xin chào.
22:39Xin chào, xin chào. Cô cần giúp gì không?
22:42Bánh mì trong tay của anh là đồ mang về sao?
22:46Đúng vậy, mới ra lòi, còn bỏng tay.
22:51Đúng thật, thơm phức.
22:53Cô có cần không?
22:55Nếu cần cô cứ cầm cái này đi, tôi lại đến nhà ăn mà lấy.
22:58Vậy sao?
22:59Cảm ơn anh nhiều.
23:01Làm việc anh rồi, giúp tôi mang trực tiếp đến khoan tiện đó, là phòng 206.
23:06Không cần cảm ơn đâu, chỉ là việc nhỏ thôi.
23:09Phòng 206 đúng không?
23:37Anh ấy thích không?
23:38Bỏ. Tôi nghĩ chồng cô có khẩu diện rất tốt.
24:07Cảm ơn.
24:08Cảm ơn.
24:33Cho hỏi, quần áo giật xong có thể phơi ở đây không?
24:38Cô hỏi tôi sao?
24:42Ở đây còn có người thứ hai à?
24:45Tôi đi hỏi giúp cô.
24:58Tôi đi hỏi quản lý trên thuyền.
25:00Thứ nhất, trên thuyền có phòng giặt đồ, có thể giặt đồ miễn phí cho khách.
25:03Đều là quần áo mặt bên trong, sao phải để người lạ vậy?
25:07Cũng đúng.
25:12Vậy thứ hai là gì?
25:13Nếu cô muốn tự giặt, thì thuyền sẽ giúp sấy khô.
25:17Sấy khô?
25:18Sấy khô bằng cách nào?
25:20Tôi cũng không biết nữa.
25:21Trên thuyền có thiết bị thì phải.
25:23Quản lý còn nói, bất cứ chỗ nào trên thuyền này đều không thể phơi đồ.
25:28Thuyền có quy định như vậy.
25:29Tôi biết rồi.
25:37Người Nhật thật nhiều quy định.
25:41Các anh là sinh viên quân đội, đúng không?
25:43Đúng rồi, đúng rồi.
25:44Mấy chúng tôi đều là sinh viên quân đội.
25:45Sinh viên quân đội vô học và chứng ngẩn thiện kinh phí nhà nước.
25:48Thường ngày ở nhà đều tự giặt đồ à?
25:50Đúng.
25:51Giỏi hơn tôi, tôi còn không biết giặt nữa đó.
25:55Tôi cũng nghĩ vậy.
25:56Cô phải làm như thế này.
26:00Sau đó như vậy.
26:06Tôi giặt thay cô nhé. Nào.
26:17Sao như vậy được?
26:18Toàn một buổi rượu.
26:19Uống rượu trên thuyền, rồi nôn lên trên.
26:23Người đó là cái gì của cô vậy?
26:25Không là gì cả, một người quen.
26:29Tôi giặt thay cô nhé.
26:31Quần áo này cô cần nắm nước một lát.
26:34Sau đó cho xà phòng vào.
26:36Không có xà phòng.
26:49Vậy phiền anh trời tôi nghĩ anh ta lại xảy ra chuyện gì đó.
26:52Tôi phải đến xem sao.
26:53Được.
27:05Chào.
27:16Thật sự phiền anh quá.
27:19Ai thế Thủ Hồng?
27:21Tôi từng nói với anh rồi là sinh viên quân đội đó.
27:23Cô bảo cầu ta vào đây đi.
27:25Không, không, không làm phiền.
27:30Vào đây.
27:35Ngồi thoải mái.
27:37Xin chào.
27:41Tôi quen thầy Kabuko Sakukura của các cậu.
27:46Là hiệu trưởng trưởng chỉ hoàng lục quân, Nhật Bản.
27:50Tôi, tôi thật sự không hiểu.
27:52Nhật Bản có điểm này là tốt.
27:54Dù cho tướng quân có quân hạm cao bao nhiêu,
27:57cậu đều có thể đến nhà tìm ông ta.
27:59Hai năm trước chúng tôi cùng nhau uống trà.
28:03Nào giống như các dương công đại thần bên Trung Quốc.
28:05Được kéo ra tôi, tôi cắt tỉa chút bóng chân.
28:10Cậu có biết,
28:11vì sao Nhật lại sẵn lòng giúp chúng ta bộ giữ nhân tài lục quân kiểu mới không?
28:16Mong thiên sinh chỉ điểm.
28:18Nhật Bản cho rằng Nhật phải hợp tác với Trung Quốc
28:22để chống lại Nga và thế lực phương Tây.
28:27Thì ra là vậy.
28:28Đương nhiên,
28:30các cậu không cần quan tâm người Nhật nghĩ như thế nào
28:32nhưng lúc họ bằng lòng dạy thì mau chống họ từ họ.
28:36Tôi cũng nghĩ thế.
28:39Hạng Vũ, có giỏi không?
28:40Hạng, Hạng Vũ à? Hạng Vũ là ai?
28:42Cô biết Hạng Vũ không?
28:44Sợ bà Dương Hạng Vũ.
28:45Cậu xem đó.
28:46Cậu có không bằng cô ta?
28:47Sợ bà Dương thì tôi biết.
28:50Hạng Vũ cả đời chỉ thua đúng một trận.
28:54Ông ấy thua trong tay ai biết không?
28:56Cuộc hạng tính ở khái hạ. Hạng tính giỏi hơn Hạng Vũ.
28:59Nhưng sự giỏi giang của hạng tính từ đâu mà có.
29:02Cậu biết không?
29:06Cô thì sao biết không?
29:07Anh muốn nói thì cứ nói đi.
29:08Giọng do tàm phúc đi làm gì?
29:09Cậu xem, không trột giả.
29:11Đừng học theo cô ta.
29:12Anh thật là...
29:13Sao người ta phải học theo tôi chứ?
29:14Ngốc như tôi.
29:15Có mấy người bị anh lừa.
29:16Giao trồng của anh.
29:18Tôi lừa cô khi nào?
29:19Tôi lừa cô cái gì tôi có cần lừa cô không?
29:22Thế độ thêm tôi có khỏi một kẻ yếu.
29:24Đối với kẻ mạnh.
29:27Hạng tính sao lại tài giỏi.
29:29Bởi vì hạng tính từng làm giỏ sĩ với triều của Hạng Vũ.
29:32Cũng chính là dạy sĩ.
29:34Cả trận chiến cự lộc,
29:36Hạng Vũ ăn, uống, ngủ, nghỉ, đánh trận.
29:38Ngay cả đi dạy sinh.
29:40Hạng tính cũng đi theo.
29:42Hạng tính do Hạng Vũ bồi dưỡng.
29:44Nên...
29:45Hiểu không?
29:48Tôi hiểu rồi.
29:49Sự giỏi giang của hạng tính là học từ kẻ địch Hạng Vũ của ông ta.
29:54Hiểu không?
29:55Hiểu rồi.
29:56Thật sự hiểu thì đúng là không tầm thường đâu.
29:59Phụ nữ sao hiểu được những điều này chứ?
30:01Chàng trai trẻ,
30:02nếu cậu muốn học tập gạt hái được thành quả,
30:04thì phải có ý chí như hạng tính.
30:06Phải sẵn dụng kinh nghiệm thực chiến của địch
30:08để nâng cao bản tân.
30:11Phải rồi.
30:12Cậu...
30:13Tôi vẫn chưa hỏi tên cậu.
30:16Tôi tên là Lương Hương.
30:21Cậu là người Bắc Kỳ à?
30:26Tôi là người Bắc Kỳ.
30:40Nếu hai người đang...
30:45Lương Hương, cáo tử.
30:47Cáo tử.
30:56Cậu...
30:57Cậu là người Bắc Kỳ à?
31:26Thiên Lý Quynh.
31:28Cậu nói xem.
31:30Sao người ta lại quan tâm
31:31thân phận giọng giỏi của tôi đến như vậy?
31:33Ai cơ? Ai quan tâm?
31:37Cậu quan tâm không?
31:38Tôi à?
31:41Cậu cũng quan tâm.
31:43Tôi cũng quan tâm.
31:45Tôi cũng quan tâm.
31:47Tôi cũng quan tâm.
31:49Tôi cũng quan tâm.
31:51Tôi cũng quan tâm.
31:53Tôi cũng quan tâm.
31:55Có đúng không?
31:57Đừng nói như vậy chứ.
31:59Cậu không giống bọn họ.
32:01Không giống ai?
32:04Những bối lạc bối tử
32:05con nhà hoàng thân quý tộc đó.
32:08Cần tôi nói thật không?
32:12Giỏi dạy khổ quân
32:13thiệt nhất là loại con cháu Bắc Kỳ
32:14quá bất kêu căng ngang ngược.
32:19Vậy sao?
32:20Đất nước chúng ta
32:21đi đến gấp đường ngày hôm nay.
32:23Rất nhiều việc
32:24đều bị quỷ quại
32:25trong ta những người đó.
32:27Cũng bao gồm
32:29Hoàng thư không sao?
32:36Hoàng thư thì tốt.
32:38Anh Minh trời phú.
32:40Chỉ là...
32:42Chỉ là cái gì?
32:45Lần ấy nói không có quy lực.
32:47Còn người buông rèm,
32:48nhíp chính nữa.
32:54Người Hán các cậu
32:55không quen việc
32:56phụ nữ cầm quyền,
32:57đúng không?
32:59Tôi không nói vậy.
33:01Vậy cậu có quen không?
33:03Trong danh trại Bắc Kỳ
33:04tất cả mọi nhà
33:05đều là phụ nữ lập chủ.
33:07Không trọng nam kinh nữ
33:08như người Hán các cậu.
33:10Vậy sao?
33:11Chống đỡ đại cuộc.
33:12Đàn ông có thể chống đỡ
33:13đương nhiên là tốt.
33:14Đàn ông không chống đỡ được
33:15phụ nữ chống đỡ
33:16cũng như nhau.
33:17Nếu tất cả mọi nhà
33:18đều do phụ nữ lập chủ
33:20vậy thế hậu nắm quyền
33:21thành đất nước.
33:22Cũng đâu có gì khó hiểu.
33:25Cậu nói xem.
33:27Tôi không có gì để nói.
33:33Sao hai cậu lại chạy đến đây thế?
33:35Hít thở không khí.
33:38À, đúng rồi.
33:39Tôi vừa ngắm được
33:40từ chỗ của sĩ quan quân luyện
33:41khi chúng ta đến Nhật Bản.
33:43Vẫn chưa thể trực tiếp
33:44vào trường sĩ quan.
33:45Vậy sao?
33:46Vậy thì đi đâu?
33:47Phải vào trường dự bị
33:48rồi đến thực tập
33:49ở Trung đoàn Lục Quân Nhật Bản
33:50sau khi thông qua.
33:52Mất có thể vào trường sĩ quan.
33:55Còn làm lính.
33:56Vậy có khác gì
33:57dõi dễ thủ quân chúng ta.
33:59Ông này sớm đã nhắm vào
34:00khắp mặt quân đội rồi.
34:02Nhập gia tuyệt tục thôi.
34:04Cả đời tôi để ở trong quân doanh.
34:06Giờ sinh ra,
34:07đã là lính rồi.
34:08Không có gì đáng sợ.
34:09Nhưng ấy quốc cậu
34:10đã đối mặt với cả cái chết rồi.
34:12Một chút việc nhỏ này
34:13tôi nghĩ cậu cũng không sợ gì nữa.
34:14Đúng không?
34:16Cậu đó.
34:18Đừng.
34:19Trong dòng máu của cậu
34:20đúng là có một chút đàn góc.
34:22Gặp chuyện gì cũng dẫn thảng viên bình tĩnh.
34:25Tôi và các cậu không giống nhau
34:26vì lời mẫu thân tôi nói.
34:28Đội quân tôi có thể du học Nhật Bản.
34:30Đó là vì hết sức liệt kỳ.
34:41Hai cậu chắc chắn quen nhau.
34:50Đó là vì hết sức liệt kỳ.
35:18Đi rồi.
35:20Cậu đi như vậy sao?
35:22Đi rồi.
35:24Lúc 6 giờ 15 phút sáng sớm hôm nay, Dương Gia.
35:27Lên thuyền ở bến tàu Thạp Lục Phôi.
35:29Đầu tiên ấy lên tàu Hiệu Quảng Tế đến U Tùng.
35:32Sau đó đổi sang cho thuyền Hiệu
35:34do đa ta của Đức.
35:36Con thuyền lớn nặng 12.000 tấn.
35:39Lần này ông tìm hiểu cũng rõ ràng đấy chứ.
35:41Hội trưởng Tống.
35:43May mắn là quàng gia quý tộc
35:44chưa thể đến buổi tiệc đó.
35:46Nếu không thì...
35:48Phòng tuần phủ bên đó nói thế nào?
35:50Nói là lập án rồi.
35:51Không bắt được người.
35:53Vậy á?
35:55Nghe nói tội phạm gây án là một nam một nữ.
35:58Người đàn ông xuất thân từ tuần phủ bên Giang Tô.
36:01Nhưng người phụ nữ...
36:04Không ai biết là thần thánh thương nào.
36:07Việc này ta không hứng thú.
36:09Ông lo liệu đi.
36:10Vậy tôi đi trước đây.
36:18Bảo Thiên.
36:19Là việc của vợ ba đó hả?
36:23Việc này đừng nhắc đến nữa.
36:25Dĩ nhiên đừng nhắc đến nữa.
36:27Người phụ nữ đó không quan hệ gì với nhà hội Tống chúng ta.
36:30Sau này cũng sẽ không có quan hệ gì.
36:32Hiểu chưa?
36:34Ông hôn dữ với tôi để làm gì?
36:36Có tức ông đi ngồi tìm anh Khánh.
36:38Đúng thật là...
36:47Đúng rồi.
36:57Sắp tới Nhật Bản rồi.
37:01Cô sợ không?
37:05Việc này có lẽ rất nhanh thôi.
37:07Sẽ tra đến anh Khánh.
37:08Tra đến chỗ cha mẹ cô.
37:10Hiện trường có người quen tôi.
37:12Cho nên xem việc tốt mình làm đi.
37:14Anh có còn là một tiến sĩ khoa học?
37:16Chỉ dáng dễ khoa học, cẩn thận, giỏi gian hay không?
37:19Thật ra thì dỡ dẫn.
37:21Chỉ là trò dỡ dẫn.
37:22Không huy cũ, cũng không trình tượng.
37:24Chẳng giống việc người thông minh làm chút nào.
37:26Đây mà gọi là khách mạng.
37:28Xem ra hai chúng ta quả thật không nói chuyện với nhau được.
37:31Cũng phải.
37:32Một cha đầu xuất thân nơi nhỏ bé.
37:34Sao có thể hiểu được lý tưởng lãng mạn của nhà khách mạng chứ?
37:36Không hiểu nổi.
37:37Tôi không hiểu nổi.
37:38Có lý tưởng hơn hay lách mạng hơn?
37:40Cũng là phải tư duyên, đúng không?
37:42Như quả bom đất của anh, lúc nên nổ thì không nổ.
37:44Lúc không nên nổ thì lại âm âm.
37:46Khi không thu dọn được tàn quộc, dắt chân chạy sang Nhật.
37:48Cô không hiểu.
37:49Cái gì gọi là lãng mạn?
37:50Lãng mạn là biết rõ là không thể mà dẫn.
37:52Tinh dậy lắp biển, nửa qua giá trọn, hù công dời núi.
37:54Chính là tinh thần và dũng ký như vậy.
37:56Anh đừng nói dấu dẫn nữa.
37:57Tôi, từ ngày đầu tiên chúng ta quen biết.
37:58Anh đã có tài cắn này.
37:59Thôi dân dở.
38:00Tôi đã gãy tay trâu.
38:02Đã gãy tay trâu được chưa?
38:07Tôi hỏi anh.
38:08Một khi lên bờ, chúng ta sống mặc cách nào?
38:13Anh có nhà ở Nhật Bản chưa?
38:14Có đủ tiền không?
38:16Liệu có cảnh sát đến truy tìm chúng ta không?
38:18Cơm ăn áo mặt sống qua ngày.
38:21Có được bảo đảm không?
38:23Điều này tôi qua thật không đảm bảo được.
38:30Thu Hồng à, có vẻ như cho đến hiện tại, cô vẫn chưa rõ thân phận của mình.
38:37Thân phận?
38:38Thân phận gì?
38:40Một tội phạm bỏ trốn nơi cùng trời cuối đất.
38:43Tôi và cô đều như vậy.
38:46Tội phạm bỏ trốn cuộc sống ra sao?
38:47Tạm bỡ cái miếng cơm ăn có nơi để ở.
38:49Không có ai cả ngày đuổi cô, bắt cô.
38:51Như vậy là rất tốt rồi.
39:01Thật sự sẽ truy tìm đất ăn khánh sau.
39:03Tôi chú ý cụ tộc.
39:08Như vậy tức là,
39:10cha tôi, mẹ tôi, chị tôi,
39:15bọn họ đều sẽ chịu sự luyên luyện của chúng ta.
39:18Hàng xóm của tôi đều sẽ biết.
39:21Những tiểu thương của khai gian đường,
39:24ở cùng một người đàn ông không rõ lai lịch,
39:27gây ra vụ nổ ở Thượng Hải.
39:31Vậy cơ bản là như vậy.
39:41Thu Hồng à?
39:47Nào lau đi.
39:48Anh đừng trước mặt tôi.
39:49Đứng xa tôi ra.
39:50Đừng, cô đừng như vậy nữa.
39:56Đừng.
40:17Nghe thấy không?
40:18Người phụ nữ xinh đẹp đó đang khóc đấy.
40:21Nghe thấy rồi.
40:22Lạ thật.
40:23Cậu nói xem hai người họ cũng giống như vợ chồng.
40:27Đúng là rất lạ.
40:28Lạ à?
40:29Tôi không thấy có gì lạ hết.
40:31Một đá hoa tươi tắng lúc nào cũng cấp trên một bảy phân.
40:37Các vị sinh viên quân đội, chú ý.
40:40Sắp vào bến rồi.
40:42Nhớ mang theo đồ đạc hành lý.
40:46Lát nữa xếp hàng trên bông tàu.
40:49Chuẩn bị.
40:50Nghĩ thuốc.
40:51Chuyển giao.
40:52Nghe rõ rồi chứ.
40:53Nào.
40:54Đi thôi.
40:55Đi nào.
40:57Xếp hàng vào.
40:58Nhớ mang hành lý theo đấy.
41:09Tokyo, Nhật Bản
41:22Danh sách sinh viên nước Thanh
41:52Báo đây, báo đây.
42:22Sao gì người Trung Quốc vậy?
42:24Không có gì phải hốt quản.
42:26Ở Tokyo có hàng nghìn hàng dạng du hồn sinh Trung Quốc.
42:29Tuyệt đại đa số đều tụng tập ở dùng Kanda.
42:32Thật chứ.
42:33Bởi vậy mới nói.
42:34Cho dù cô không biết nói tiếng Nhật cũng không lo.
42:36Trong một dạng người Trung Quốc, cái gì mà chẳng có chứ.
42:39Học chấn cao như tôi, không học chấn như cô, đều có thể sống như cá gập nước.
42:46Chờ một chút, chờ một chút.
42:49Chính là chỗ này.
42:50Ở lại đây trước, rồi tính tiếp.
42:52Tùng trúc.
43:00Phải cởi giày ra.
43:49Phải cởi giày ra.
43:53Phải cởi giày ra.
43:55Phải cởi giày ra.
43:57Phải cởi giày ra.
43:59Phải cởi giày ra.
44:01Phải cởi giày ra.
44:03Phải cởi giày ra.
44:05Phải cởi giày ra.
44:07Phải cởi giày ra.
44:09Phải cởi giày ra.
44:11Phải cởi giày ra.
44:13Phải cởi giày ra.
44:15Phải cởi giày ra.
44:16Phải cởi giày ra.
44:18Phải cởi giày ra.
44:20Phải cởi giày ra.
44:22Phải cởi giày ra.
44:24Phải cởi giày ra.
44:26Phải cởi giày ra.
44:28Phải cởi giày ra.
44:30Phải cởi giày ra.
44:32Phải cởi giày ra.
44:34Phải cởi giày ra.
44:36Phải cởi giày ra.
44:38Phải cởi giày ra.
44:40Phải cởi giày ra.
44:42Phải cởi giày ra.
44:44Phải cởi giày ra.
44:46Phải cởi giày ra.
45:05Phải cởi giày ra.
45:16Những lần gặp lại
45:19Hãy nhìn lại nhé
45:21Tôi sẵn sàng
45:25Cảm giác
45:26Cảm giác yêu thương
45:28Cảm giác yêu thương