Xem cả bộ BỐ ĐẠI HÒA THƯỢNG :
https://dailymotion.com/playlist/x7yl0d
https://dailymotion.com/playlist/x7yl0d
Category
🎥
Short filmTranscript
00:00 Mùa hè thở qua, tôi không hiểu. Thế giới không đẹp, không tệ, không tốt, không tệ.
00:12 Cây sông phía đông, bãi biển phía phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi. Ngày mai, ngày mai, tạm biệt.
00:34 Đứng trên cổng, nhìn ra phía ngoài, một tên Bồ. Đứng trên cổng, nhìn ra phía ngoài, một tên Bồ. Đó là anh, đó là tôi.
00:51 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi. Ngày mai, ngày mai, tạm biệt.
01:03 Đứng trên cổng, nhìn ra phía ngoài, một tên Bồ. Đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
01:15 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
01:27 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
01:39 Đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
01:49 Đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
01:59 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
02:09 Đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
02:19 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
02:29 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
02:39 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
02:49 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
02:59 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
03:09 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
03:19 Anh đứng trên cổng, nhìn ra phía bắc, bao nhiêu người bạn đã đến và đi.
03:29 (cười)
03:31 (tiếng hát)
03:59 (tiếng hát)
04:11 Người này là ai vậy? Dàng dã linh hình quá!
04:15 Nàng lão già!
04:33 Sư cô Quệ Tử, sau khi gặp mặt cha đệ, hỏi thăm dùm đệ, kêu cha giữ gìn sức khỏe.
04:38 Ừ. Nếu có đi ngang qua phim thần, nhất định phải ghé về thăm cha nha.
04:43 Ừ.
04:47 Không ngờ lại quen biến với quốc sư nữa.
04:50 Ê, lão già, tôi nghĩ là đại sư không may rồi đó.
04:53 Hả? Cái gì mà không may?
04:56 Chỉ cái cặp quả thuận lớn nhỏ là linh không có rõ ràng, lại có yêu Pháp nữa.
05:00 Hơn nữa, còn có cấu kết với phía trên.
05:03 Như như lão già này có mua đồ gì bất chính, lão già, cho dù ông có chết mạng đi nữa, cũng không đủ chết đâu đó.
05:09 Hả?
05:12 Đừng đùa nữa, đã nói với người rồi mà, ngươi không cần coi đi coi lại cũng là quả thuận thôi.
05:18 Không phải coi cho tôi, mà coi dùm cha của tôi.
05:21 Tuy dòng cha tôi sức khỏe dồi dào, sống lâu trăm tuổi.
05:25 Tiểu sư phụ à, nếu như có hiếu với cha ngươi như vậy, tại sao không ở nhà để có hiếu với ông ấy?
05:31 Tại sao ngươi lại nhẫn tâm bỏ vợ bỏ con, xuất gia ăn chai?
05:36 Ngươi nói cái gì vậy? Ngươi nói ta bỏ vợ bỏ con?
05:40 Ta có nói sao? Tùy tiện nói chơi thôi mà.
05:44 Ngươi giết ngươi không cần cùng vào, lời nói như vậy không thể tùy tiện nói đâu.
05:50 Được rồi được rồi, đừng có giận nữa, xe tay ta coi.
05:58 Ồ, chẳng trách, mạng của ngươi ra đời, phải lì cha xa mẹ lì quê hương.
06:06 Thật là tội nghiệp quá.
06:10 Lại nói bậy đi, ta đâu có tội nghiệp, ta bây giờ thích gần chết mà.
06:15 Đủ rồi, nếu ngươi thích vậy đủ rồi, từ nay đừng có tới làm phiền ta nữa, bây giờ ta phải làm ăn đó.
06:28 Thầy Bỏi à, chúng tôi sắp liệt khỏi Hàng Châu rồi.
06:32 Liệt khỏi chỗ này? Để đi đâu vậy?
06:34 Tôi cũng không biết, phải đợi cho sư huynh mập các được thiên cờ rồi mới biết được là đi đâu.
06:40 Như vậy hả? Được rồi, nếu các người quyết định đi chỗ nào hãy báo cho tôi biết một tiếng.
06:45 Đừng có bỏ tôi nha. Nói tổng lại là làm ăn như tôi đây, đi tới đâu cũng có thể kiếm tiền, đi với các người có bạn tốt hơn.
06:54 Thông Nguyệt, Thông Nguyệt à.
07:23 Thông Nguyệt à, Thông Nguyệt.
07:26 Đại nhân.
07:28 Tại sao ngồi đây ngủ gục vậy?
07:31 Quả tỉ biết rõ là đại nhân bệnh, không có tiện tới đây cho nên sai tôi tới chăm sóc cho đại nhân.
07:37 Cảm ơn.
07:46 Đại nhân, mùi...
07:50 Có lợi gì cứ dịch nói ra đi.
07:53 Quả tỉ đã quyết định xuất gia rồi.
07:57 Ngươi đã nói nhiều lần lắm rồi mà.
08:00 Nhưng mà trong lòng của quả tỉ vẫn nhớ tới đại nhân.
08:03 Bố đại sư phụ cho biết là cô ta tình duyên chưa dứt, vì vậy không có chịu cào đầu cho cổ.
08:13 Đó có phải là lỗi cô ta không?
08:15 Đại nhân, bây giờ chỉ có ông đây mới có thể giúp cho chị Hoàng thành tâm nguyện.
08:44 Quả tỉ, đã khuyến như vậy rồi chưa ngủ hay sao?
09:03 Ngủ không được.
09:07 Thư Nguyệt, giữa đêm hôm khuya tại sao về đây?
09:11 Kinh tôn bây giờ thế nào? Khỏe không? Có đỡ phần nào chưa?
09:15 Quả tỉ, người xuất gia cần phải có đục căng thanh tịnh, cắt đứt loạn dục.
09:21 Tới bây giờ, thị tỉ vẫn còn quan tâm thế giương đại nhân, chẳng trách vì bố đại quà thượng không chịu cào đầu cho thị tỉ.
09:27 Không sao, chắc chắn là ông ta sẽ cào đầu cho thị tỉ.
09:31 Quả tỉ, nếu như giương đại nhân không làm phiền thị tỉ, vậy thị tỉ có nghĩ tới việc xúc gia hay không?
09:38 Biên nhiên là có.
09:41 Tại sao vậy?
09:44 Bao năm qua, ta sống ra tuyến Nguyệt Lầu, trước sau lòng như mặt nước.
09:51 Đâu có ngờ, nhiều mấy động chân tình, chúng đã gây ra lỗi lầm loạn lưng rồi.
09:57 Quỷ quại tương lai con trai ruột của tôi, thậm chí còn nguyên nhiệm tới thánh mạng của nó.
10:05 Một tên nạn lắm như vậy, ngoài chuyện xúc gia ra, làm sao có thể tiêu trợ được nhiệm chứng của ta?
10:12 Đã xác nhận, tên nạn là Ngọc Tài.
10:17 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:21 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:24 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:27 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:30 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:33 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:36 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:39 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:42 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:45 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:48 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:51 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:54 Tên nạn là Ngọc Tài.
10:57 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:00 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:03 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:06 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:09 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:12 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:15 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:18 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:21 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:24 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:27 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:30 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:33 Tên nạn là Ngọc Tài.
11:37 Đại Nhân, đại nhân đi đâu vậy?
11:40 Tôi đi tiến mẹ tôi.
11:42 Tiến mẫu thân của đại nhân à?
11:44 Liên Hoa chính là mẹ sục của tôi.
11:46 Tôi sẽ đi trễ, tôi sẽ không gặp được mặt bại.
11:49 Đại Nhân, đại nhân à, tôi đi với ông.
11:55 Không cần, để tôi đi một mình.
11:57 Tôi nói chuyện xuyên với mẹ tôi.
12:01 Đại Nhân, đại nhân là mẹ tôi.
12:04 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:07 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:10 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:13 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:16 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:19 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:22 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:25 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:28 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:31 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:34 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:37 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:40 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:43 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:46 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:49 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:52 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:55 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
12:58 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
13:01 Tôi không thể đi bằng mẹ tôi.
13:04 Bồ Tát!
13:27 Xin lấy bàn sức mạnh cho tôi.
13:30 Tôi là mẹ của Kim Tụng.
13:33 Kim Tụng là con của tôi.
13:36 Kim Tụng là con của tôi.
13:39 Tôi là mẹ mà.
13:41 Kim Tụng là con của tôi.
13:44 Kim Tụng là con của tôi.
13:47 Kim Tụng là con của tôi.
13:50 (Nhạc)
14:15 (Nhạc)
14:35 (Nhạc)
14:49 Điên Hoa!
14:51 Chúng ta hãy bỏ hết phú quý dình hoa trên đời.
14:53 Lìa xa hồng trần.
14:55 Tới một nơi không người nào biết.
14:56 Không người nào biết hết.
14:58 Ta sẽ mãi mãi ở bên mình của nàng.
15:03 Điên Cục!
15:06 Chúng ta có thể gạt được người.
15:08 Nhưng không gạt được trời.
15:10 Càng không gạt được lương tâm của mình.
15:13 Không!
15:14 Ta không cần trái tim nữa.
15:16 Chỉ cần nàng thôi.
15:17 Chỉ cần tình thương.
15:19 Ta chỉ cần tình thương.
15:21 Chỉ cần tình thương.
15:23 (Nhạc)
15:41 Hoa Tỉ!
15:43 Có muốn ra ngoài coi mình chút không?
15:45 Đại Nhân chắc vẫn còn quỳ ở đó.
15:49 Ông cho biết là không nhìn thấy trị tỉ sẽ không cam tâm.
15:56 Ta sao lại khùng điên như vậy?
15:59 Ông ta giờ này trông người rất là yếu.
16:04 Ta sao không chịu nghĩ cho thông?
16:07 Ta sao lại còn khùng điên tư hành hạ mình?
16:11 Ta sao vậy?
16:22 Kỳ lạ!
16:24 Tại sao bữa nay ngủ không ngái?
16:28 Không nghe tiếng ngái của Huynh, ngủ không được có phải không vậy?
16:32 (Nhạc)
16:48 Ê!
16:49 Sư Huynh mệt.
16:50 Sư Huynh làm sao?
16:52 Giữa đêm không chịu ngủ.
16:54 Bò dậy tụng kinh à?
16:56 Quên như vậy rồi, còn có quyền cơ hay sao?
17:06 Ê!
17:12 Ớ!
17:14 Hả?
17:15 (Nhạc)
17:30 Thầy!
17:31 Thầy!
17:38 Ơ!
17:39 Sư Huynh mệt.
17:41 Vậy chứ có chuyện gì vậy hả?
18:05 Này Nhân!
18:06 Hãy đứng dậy đi!
18:07 Nhưng mà những người bu quanh ở chỗ này không có tốt đâu.
18:16 Ê!
18:17 Ừ!
18:23 Sư Huynh mệt.
18:24 Tụng kinh đã ghiền rồi, không có tổn sao.
18:27 Nhất tâm.
18:28 Theo Huynh ra nguyên đường đi thoải mái đi.
18:31 Sư Huynh mệt.
18:32 Sư Huynh đã 2 ngày 2 đêm không có ăn, không có ngủ.
18:37 Ngày hôm nay là ngày thứ 3 rồi, còn có tâm trạng đi dạo mát à.
18:42 Hê hê hê hê hê!
18:46 Như vậy nghĩa là gì đây?
18:51 Huynh Quân!
18:54 Huynh Quân à!
18:56 Huynh Quân à!
18:57 Huynh đang gọi Mũi nè, Mũi không nghe hay sao?
19:00 Huynh Quân à!
19:02 Huynh đói bụng rồi đó.
19:04 Huynh đói bụng ăn thua gì tới Mũi đây?
19:06 Ông bạn của Huynh chưa có gì ăn thua gì tới Mũi chứ.
19:08 Anh là biểu cạt của Mũi, anh không về đây, Mũi nóng ruột.
19:12 Huynh sắp chết đói rồi à, mà Mũi hoàn toàn không có nóng ruột chút nào à?
19:16 Huynh không phải cái gì của Mũi, tại sao Mũi phải nóng ruột dùm Huynh?
19:20 Ờ, tại sao Mũi tuyệt tình như vậy?
19:22 Không lẽ Mũi không nhận thấy sự sống chung của chúng ta những ngày qua rất là dễ thương hay sao chứ hả?
19:26 Huynh rất suy tình, rất xứng đáng, à Huynh!
19:28 Rất lì lợm, rất hạ lâu, rất mặt dày, Huynh là đồ rác rưỡi.
19:34 Rác rưỡi?
19:36 Mùi Mùi Mùi lại mang cực phẩm văn vang, nhưng Huynh đây xem là rác rưỡi hả?
19:42 Chân trâu như là mắt cá, táo đỏ xem như là lồng nhãn hả?
19:46 Trời ơi, thật làm cho ta đau lòng đó.
19:49 Nè nè nè, Mũi điên rồi sao?
20:03 Em không phải, em chỉ nhớ vợ thôi.
20:05 Biểu quân cô đơn, Đại nhân về chưa về?
20:09 Ừ, chưa về.
20:10 Chưa về!
20:12 Ây da, sao mà quỳ quại tội quá vậy hả? Thiệt là tội đó, tội quá đi, thiệt tình mà.
20:22 Đại nhân, tại sao lại khổ như vậy? Nếu mà còn hành hạ mình như vậy, làm sao mà chịu được chứ?
20:30 Ây da, thật là tội quá hả? Nè, đứng ra, tội quá đi.
20:37 Đại nhân, đại nhân à, đại nhân, ông là mệnh quang của trường đình, tại sao có thể tự truyện quỳ trước mặt dân chúng như vậy?
20:47 Ông biết cái gì chứ? Quang có lớn cũng được có lớn bằng mẹ. Con cái quỳ dưới cha mẹ có gì là không được.
20:54 [Nhạc]
21:23 [Nhạc]
21:49 Cô là trưởng văn tố.
21:53 Đúng vậy.
21:55 Cô là liên hoa.
21:58 Không sai.
22:00 Nè, có còn nhớ không? Ta đã từng cưới nàng làm vợ.
22:06 Nhớ chứ. Nhưng chúng ta vẫn chưa vào đồng phòng.
22:12 Đó là bởi vì ta uống rượu sai.
22:15 Là bởi vì tôi và ông là hai mẹ con.
22:22 Ý trời không thể tạo thành ngịch luôn.
22:24 Không, nàng là liên hoa. Là liên hoa mà ta thương nhất.
22:31 Kinh tôn, mẹ là người mẹ mà con thương nhất.
22:37 Không, không, nàng là liên hoa. Nàng là liên hoa.
22:52 Đại nhân, đại nhân.
22:56 Hành, ngủ chăn đã đi.
23:25 Hồi nhỏ, mỗi khi con nhìn thấy trẻ con láng giềng có mẹ ruột thương yêu,
23:35 bao bọc chiều chuộng, trong lòng con rất là đau buồn.
23:41 Con rất là đau buồn ở trong lòng.
23:44 Con đã nhiều lần gặn hỏi cha mẹ của con đâu.
23:48 Mẹ của con, mẹ của con chết thật rồi hay là sao vậy?
23:59 Trời ơi, con nghiệp cho cách bi tình nhớ mẹ của con.
24:06 Con để cho con ở trong giấc chim bào, được gặp mặt mẹ con.
24:11 Nhưng mà mỗi lần, mỗi lần con nhìn thấy,
24:18 chỉ là những hình bóng bơ hồ.
24:24 Con muốn bồng lấy mẹ, con muốn ôm lấy mẹ,
24:29 con muốn ra vào trong lòng của mẹ để kêu bọc tiếng mẹ.
24:56 Thu Nghiệp quý nương, tư đồ tuyên sinh,
24:59 mong tất cả các người hãy liệt khỏi chỗ thi phi này đi.
25:10 Nhức tâm, Huynh đã đói bụng rồi,
25:13 hãy đi ăn tô mì thịt nóng chung với Huynh nha.
25:16 Có cần bỏ thêm 2 cái trứng không?
25:20 Được chứ, con muốn ăn 2 dĩa đồ ăn ngon,
25:23 thêm mấy miếng tàu hủ khô nữa.
25:26 Ừ, để con ăn thêm 1 dĩa bánh bào nóng hổi nữa.
25:30 Được, chúng ta đi nha.
25:44 Ê, xin Huynh mập, Huynh nói đi,
25:46 Liên Hoa cô nương có ra gặp ông ta không?
25:50 Đề nghị sao?
25:53 Đề nghị nhất định cô sẽ ra gặp ổng.
25:58 Như vậy không phải tuột quần đi địch hay sao?
26:00 Hỏi cũng bằng thừa thôi.
26:03 Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
26:10 Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
26:17 Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
26:47 Cô thật sự là mẹ của tôi.
26:49 Tại sao lại nói tôi là con của cô?
26:51 Tại sao vậy?
26:56 Tôi tin là mượn thi Hoàng Hồn, thân xác thay đổi.
27:00 Nhưng mà, con là con trai của tôi, sự thật này không thể thay đổi được.
27:08 Mẹ!
27:10 Lòng nhớ dung của con đối với mẹ, khổ thế cả làm.
27:15 Đau thế cổ đau, mẹ có biết không?
27:17 Mẹ có biết không vậy?
27:19 Nói nữa! Đừng nói nữa!
27:21 Con phải nói! Con phải nói cho tất cả người con trên đời này biết!
27:25 Trẻ con không có mẹ, giống như là không có.
27:29 Còn trẻ con có mẹ, như bụi bố vậy.
27:33 Khi nào vui, có thể xa vào lòng mẹ, để mà làm nũng làm điệu.
27:38 Khi nào muốn ức thiệt thôi, có thể kẹt lễ lễ với mẹ.
27:42 Con mẹ có biết hay không vậy?
27:46 Mẹ!
27:51 Con mẹ!
27:55 Con mẹ!
27:58 Con mẹ!
28:25 Mẹ!
28:28 Con à!
28:30 Con đã nhớ mẹ lắm.
28:33 Mẹ cũng vậy nữa.
28:35 Nhớ con...
28:38 25 năm sau mà dạy đăng đỉnh.
28:42 Bao nhiêu thương hãi tan điện.
28:46 Có thể gặp lại được con.
28:49 Mẹ đã bảo nguyện trong lòng rồi.
28:53 Con chưa có thể hầu hả bên mình của mẹ.
28:56 Lo cho mẹ.
28:59 Thật sự tội nghiệp thâm trầm.
29:02 Người không biết không có tội,
29:05 mẹ không thích con đâu.
29:09 Con đây cung tiến mẹ,
29:11 quý y Phật một,
29:13 chứng cầu Bồ Tát Đạo,
29:16 sống đại, đăng cực, lạc tây thiêu.
29:21 Mẫu tài dân đoàn,
29:23 Kim Ngộ Nhi,
29:25 thuộc đọc thánh nghiền, cứu thế nhân,
29:29 khuyên nhân ngụ cốc,
29:31 chiếu bão tiết,
29:33 báo đáp thiên địa,
29:35 nhật nguyệt ân.
29:39 Kim Mẫu, tử hàng,
29:42 độ nguyên nhân,
29:45 trần thế, nữ nhi,
29:47 phấn quỳ trần.
29:50 Thế thường dạng ba,
29:52 nhai thị giã,
29:55 vị trí hà thời,
29:57 kiểm nương thân.
30:00 Mẹ!
30:13 Mẹ!
30:17 Mẹ!
30:20 Tiền thế thất tu,
30:26 kim yếu tu,
30:28 ti phương gia hương,
30:30 tự tâm cầu,
30:33 thập bác la hán,
30:35 nam tử tạo,
30:37 quan âm Bồ Tát,
30:39 nữ nhân tu.
30:43 Nước dân chảy lại trọn,
30:47 chàng xương yên trần quên.
30:51 Tháng sư sân bài sông,
30:54 yên thiên vây chí trông,
30:56 chính ai bù trông,
30:58 chào bu sân xoang.
31:02 Ai dì đà phận,
31:04 đa tạ sư phụ nội quá kinh tôn,
31:07 cũng đệ quá luôn đệ tử.
31:08 Điên qua cô nữ,
31:10 ý niệm của cô đã độ quá đực kinh tôn rồi,
31:14 tự tính và trí thành.
31:16 Cái đó phải cảm tạ bản thân của cô đó.
31:20 Nếu như sư phụ không kiên nhẫn khai thi,
31:23 tỉ mỉ dạy dỗ đệ tử,
31:25 đời này chắc đệ tử khó kiếm liên đại.
31:28 Con đường liên đại tuy là dời dởi,
31:31 duy tồn hiện niệm tại tâm khổ,
31:34 dân du tứ phương đa hành thiện,
31:37 lai sanh lử hữu hảo ân duyên.
31:41 Ai dì đà phận, đệ tử thò giáo.
31:44 Ai dì đà phận, thiện tai.
31:47 Ai dì đà phận, thiện tai.
31:52 Ai dì đà phận, thiện tai.
31:57 Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
32:05 Tôi muốn gặp nhân đại nhân của các người.
32:23 Các người khỏi cần phải hỏi để tự tôi nói.
32:26 Tôi là ân nhân của dương đại nhân các người.
32:28 Tôi đã vào trong nhiều lần rồi.
32:30 Tiểu sư phụ, mời vào trong đi.
32:33 Dương đại nhân.
32:36 Tiểu sư phụ, tới chơi hả?
32:40 Dương đại nhân, ký giác của ông khỏe lắm.
32:43 Mời ngồi.
32:45 Năm nay cũng nhờ tiểu sư phụ và ân cầm khai thi đồ quá.
32:51 Bằng không, bà sư có lẽ đã xa vô cảnh dạng kiếp bất phục.
32:56 Dương đại nhân, người ta nói sư phụ lãnh tiếng mồm, tu hành nhờ cá nhân.
33:02 Dương đại nhân phải luyến tiết hương phước duyên đời này kiếp này.
33:06 Làm nhiều công đức, tạo phước ba tánh.
33:09 Như vậy mới tiêu trừ được nghiệp chiến của kiếp trước.
33:12 Đã tạ sư giai vỗ của tiểu sư phụ.
33:15 Không dám nhận, không dám nhận.
33:17 Có chuyện này, muốn nhờ Dương đại nhân giúp đỡ có được hay không?
33:21 Tiểu sư phụ, có gì căng dặn, cứ nói đi.
33:24 Ờ... Mảnh đất ở bên ngoài Nam Môn.
33:28 Ồ, cái chuyện đó đã có người thưa tới phủ nhà Tiết Độ Sứ.
33:33 Ta đã dự định tư đồ tuyên sinh kiệt để điều tra xét xử.
33:37 Dương đại nhân, nguyện thế gia kia thật rất là khả ố.
33:41 Ông dự định phải quảng giáo ông ta.
33:43 Chỉ cần đúng như sự thật.
33:46 Đại dân của chúng tôi, nhất định xin lượng xử theo quốc pháp.
33:49 Ừ, vậy... Miễn đất ở ngoài Nam Môn...
33:53 Gia Môn do dân chúng khai bạch ra, đương nhiên là thuộc về của họ rồi.
33:57 Đã tạ Dương đại nhân.
33:59 Này, ngồi đi, ngồi đi. Đến đây giúp đi, đến đây giúp đi.
34:03 Chủi ta là hòa thượng tôi à.
34:07 Mày đâu? Giả mị cho ta. Giả mị đi.
34:11 Dạ.
34:13 Tại sao chỉ đánh một cái mà tôi? Đánh mạnh mười cái cho ta.
34:16 Dạ.
34:17 Khát ba rồi. Bốn à.
34:22 Ông điên rồi à? Tại sao nghe lời tin hòa thượng tôi kia đánh ta như vậy chứ hả?
34:28 Lại chửi nữa hả? Đánh thêm mười cái đi.
34:31 Không, không. Đợi chút, đợi chút.
34:34 Này, sư phụ à. Nàng nể ông hãy tha cho tôi đi. Tôi đã nói sai rồi.
34:40 Lão già, ông bỏ đi như vậy à. Phu dân và công tỷ tính sao đây chứ?
34:45 Chỉ cần ta đi được, họ không có vấn đề gì đâu. Đừng có nói nhiều nữa. Đi mau đi, mau.
34:50 Này, này, này, này, này, này, này, này, này. Lão già, định ra ngoài làm ăn đó hả? Lão già.
34:56 Tôi không có thời gian nói bậy với ngươi đâu. Đi.
34:58 Này, này, này, này, này, này. Tôi không có nói bậy đâu à.
35:02 Phước châu sư tôi có thể nói là thiết khẩu trực đoán.
35:05 Quá khứ tương lai tôi đều biết cả.
35:07 Này, sư do đi mau.
35:08 À, không có rảnh à. Để nghe người nói đâu, nhiều chuyện quá à.
35:11 Đi mau đi, mau đi.
35:12 Thiền lý ràng ràng, thế gian đành thành toán.
35:18 Ác hữu thì ác báo, thiện hữu thì thiện báo. Vậy thôi.
35:22 Mau, bóp cổ nó.
35:24 Mau, bóp cổ nó.
35:26 Trời ơi, trời ơi.
35:33 Á, á, á, á, á.
35:38 Tiểu hòa thượng, mới đừng có yêu ngôn hoạt chúng.
35:41 Ông tâm linh phù bại, đàn ác tá tánh, không có tư cách lên tiếng, tránh qua một bên.
35:47 Hả? Thế tên hòa thượng tôi.
35:49 Tôi cái gì?
35:51 Không, không, không có, không có. Tôi chỉ lỡ lời thôi mà.
36:00 Sư già, hãy giả trắng hai bạc tay.
36:03 Á, tiểu hòa thượng à, có làm lắng hay không vậy? Nghĩ cho ta giả miệng quyền thái già à?
36:08 Đúng rồi, giả mau đi.
36:10 Tao nghĩ tao phải giả người mới được.
36:12 Ây ôi, ây ôi.
36:14 Hả?
36:18 Nhất tâm, quyền thái già, hãy tự mình giả miệng đi.
36:23 Hả? Ừ, được, được, được.
36:27 Ây da, ây da.
36:29 Ừ, ít quá đi, đánh cho lấy lệ thôi. Hai cái nữa, mạnh chút.
36:34 Hả? Mạnh chút hả?
36:37 Lão già, học sinh tới đây tiễn ông tôi đó, lão già bảo trọng nha.
36:51 Ờ, được, được.
36:52 Hồng Hà, lão già cẩn thận nha.
36:56 Nè, nè, nè, nè, nè, muốn bỏ đi thật hay sao vậy?
36:59 Hòa thượng kia, có lời gì thì có việc nói mau đi, bản quyền không có thời gian la cà với ngươi ở đây nữa đâu đó.
37:06 Đỗ Đại Nhân, tuy rằng đời ngươi ngắn ngũi, nhưng cũng đâu có gấp một giờ một khắp như vậy chứ.
37:13 Nè, ngươi không gấp nhưng ta gấp lắm.
37:16 Đỗ Đại Nhân, gấp rút chạy trốn mà.
37:18 Ngươi, cái đó...
37:21 Thiện ác đáo đầu chung hữu báo.
37:23 Bất báo kim sành báo lại thế.
37:26 Đỗ Đại Nhân, nếu như bỏ đi như vậy, tuy rằng có thể thoát được sự chế tài của quốc pháp,
37:32 nhưng cũng khó thoát khỏi sự khuyện trách của lương tâm.
37:35 Nếu như lương tâm không yên, thì làm sao mà tâm yên lý đắc, làm sao làm một con người vui vẻ chứ.
37:41 Ê, làm người ta giỏi hơn ngươi nhiều, cho nên ngươi khỏi cần thốn hồi sức để mà dạy ta.
37:47 Làm người ai cũng biết, người tốt, người xấu đều khác biệt.
37:52 Người tốt lên thiên đàng, người xấu xuống địa ngục.
37:56 Ê, thiên đàng ở chỗ nào, địa ngục ở đâu?
38:00 Ngươi dọa ta thôi.
38:02 Ê, thiên đàng và địa ngục đều ở trong lòng của ông.
38:08 Ở trong lòng của ta không có thiên đàng cũng không có địa ngục.
38:11 Chỉ có vàng bạc trầu báo là thực tế nhất, phú quý vinh hoà là vui vẻ nhất.
38:16 Dạ ngoán gia tài, chết xong tai trắng, qua hạ thiên gian.
38:22 Dạ miền tám thước, nhà ngươi bon chen như vậy.
38:27 Dì mục đích dì hả?
38:29 Hả? Dì bản thân ta? Dì người nhà của ta?
38:32 Sao hả? Ta nói dì ngươi có dĩ hay không dì?
38:36 Ngươi xuất gia tứ đại dài không, không có gì là đồng ý chứ không đồng ý cả.
38:41 Theo chủ tài biết, dân chúng ở trong thành hàng châu không có đồng ý đối với ông đâu.
38:47 Cái đó không ăn thua gì ngươi.
38:49 Ngươi đừng có nhúng ta vào chuyện của người ta, lo chuyện bao đồng có được không?
38:54 Liên quan sống chết nhà ngươi?
38:58 Đỗ đại nhân à, đó cũng là chuyện bao đồng à.
39:03 Liên quan tới sự sống chết của ta?
39:06 À, không lẽ người đưa ta tới chỗ này là muốn bắt ta?
39:11 Người bắt người không phải là sự huynh mật của ta đâu, mà là dương đại nhân.
39:16 Hả? Dương đại nhân?
39:18 Ừ.
39:20 Sự huynh mật, nếu như huynh muốn đổ quá những cái tên xấu xa trời xanh này á,
39:26 rõ ràng là huynh mơ ước hảo quyền.
39:28 Người tốt phải đổ, người xấu càng phải đổ, đá cũng biết gọt đầu.
39:34 Huấn hồ là người.
39:36 Đỗ đại nhân.
39:38 Hả?
39:39 Phải như vậy không?
39:40 Phải, phải, phải. Chỉ cần đại sư có thể cứu được tôi, tôi nhất định chấp nhận sự đổ quá của đại sư.
39:46 Bần Tăng không có năng lực để mà cứu ông. Người có thể cứu ông, chính là bản thân của ông đó.
39:52 Nếu như tôi bị dương đại nhân bắt được, chỉ có con đường chết thôi, làm sao có thể tự cứu mình đây?
39:59 Đỗ đại nhân, chỉ cần ông chịu mang tất cả những gì đã bòn rút của dân chúng trong bao nhiêu năm qua,
40:05 mang ra cứu tế bận cùng giúp đỡ đại nhân, từ nay là một phụ mẫu quan cần tránh yêu dân.
40:12 Tôi có thể xin dương đại nhân nới tài một chút, để cho ông có cơ hội đối công chuộc tội.
40:19 Thật vậy hả?
40:20 Người xuất gia không biết nói láo đâu.
40:22 Đa tạ đại sư, tôi thay từ nay về sau, tôi nhất định sẽ cải hóa hướng thiện, làm người thật đàng hoàng đó.
40:29 Vậy còn chưa đủ, phải giải cái thằng con bất hiếu của ngươi cho đàng hoàng, con biết chưa?
40:34 Nhất định, nhất định, nhất định.
40:36 Nguyện Thế gia, nếu như nói một đàn là một mẻo, trên đũa dưới đạp, sau này ngươi sẽ chết rất khó cội đó.
40:44 Không dám, không dám. Bản quyền nhất định sẽ làm người một cách nguyên tắc, làm việc một cách chắc chắn.
40:50 Có thể đi được rồi.
40:53 Đa tạ, đa tạ. Còn chỗ Dương Đại Nhân thì sao?
40:57 Dương Đại Nhân là một vị hoàng tốt, công chính liên minh. Bần tăng tinh chắc là hắn sẽ cho ông một cơ hội đó.
41:06 Chẳng hề trọn hồ, chờ trọn hoài tùm hồ. Này là mình, đây là con.
41:16 Mùi à, Mùi à.
41:30 Nè, nè, nè, dưới khối đàn ông có lót vàng đó nghe.
41:33 Dạ bà không nghe hả? Quýnh không cần.
41:36 Quýnh chỉ cần, Quyên Quân à, người đẹp của Quynh, người đẹp của Quynh.
41:42 Biểu Mùi của Quynh à, Quynh ăn nỉ Mùi nha.
41:45 Hãy mang đồ tháng rưỡi với Quynh đây, lợi dụng phế giật.
41:48 Hãy cho Quynh một chút tình cảm, một chút tình thương đi, để cho Quynh ấm ấm được đời.
41:56 Quyên Quân biểu Mùi à.
41:59 Quyên Quân biểu Mùi à.
42:03 Quyên Quân biểu Mùi à, tại sao, tại sao Mùi muốn cứu Quynh vậy hả? Nói nghe đi.
42:10 Người, nếu như tại đây thấy chết mà không cứu, ta đâu phải là người.
42:16 Không phải đâu à, Mùi cứu ta là bởi vì Mùi thương ta thôi, Mùi yêu ta thôi.
42:23 Biểu Mùi à, biểu Mùi à, trời ơi, Quyên Quân à.
42:28 Cuối cùng cũng đánh Quynh rồi hả? Người ta nói thương nhau lắm là cắn nhau đào đó.
42:35 Như vậy có nghĩa là Mùi đã, đã thương Quynh rồi.
42:41 Người, người thật sự không biết xấu hổ mà.
42:44 Quyên Quân à, Quyên Quân à đừng có đi, đợi Quynh với.
42:52 Nhất tâm à, cái chuyện của Thành Hàng Châu, kể như không rất duyên mãn rồi đó.
42:57 Thôi chúng ta lên đường đi.
42:59 Đi đâu bây giờ?
43:00 Không phải nói là trở về kinh thành thăm cha của đệ hay sao vậy?
43:03 À, đúng rồi.
43:04 Vậy chúng ta đi nha.
43:06 À.
43:07 Đợi chút, đợi chút. Nè, chữa sư phụ à, sao nhỏ mọn quá vậy?
43:15 Thầy Bói, ông nói gì vậy? Tại sao tôi nhỏ mọn?
43:19 Không có sao.
43:23 Thầy Bói à, trong đêm mai chúng tôi sẽ lìa khỏi Hàng Châu.
43:27 Lìa khỏi chỗ này? Đi đâu vậy?
43:30 Cái đó tôi cũng không biết. Còn phải đợi thiên cờ của sư Quỳnh Mập mới biết được là đi chỗ nào.
43:36 Như vậy hả? Được rồi, nếu như các người quyết định đi đâu thì hãy báo cho tôi biết thế. Đừng có bỏ tôi nha.
43:43 Tóm lại, tôi làm ăn như vậy, đi tới đâu cũng có thể kiếm được tiền.
43:48 Đi với các người, có bè có bạn. Tôi đã nhiều lần căng dặn các người nếu như muốn rời khỏi Hàng Châu, tôi phải báo cho tụi biết, Tiến. Đi chụp với các người có bè có bạn.
43:58 Hờ, ngày hôm nay các người một mập một ốm lén bỏ đi như vậy.
44:02 Ờ, anh thầy Bói à, xin lỗi nha, ông, tôi đã quên rồi.
44:07 Nè, không phải quên mất đâu, mà một mập một ốm các người rõ ràng muốn bỏ rơi tôi mà, phải vậy không hả?
44:14 Thầy Bói à, nếu như không có chê trách, thì chúng ta cùng lên đường nha.
44:18 Ờ, mập à, nói như vậy mới có tình người chứ.
44:22 Chúng ta đi đi.
44:24 Ờ, đi.
44:26 À, à, đợi đây về rồi hả?
44:29 Còn nhớ là phải về hay sao?
44:31 Người yêu trong lòng đã không còn thương tôi nữa, cho nên tôi phải trở về.
44:34 Ê, hãy xem kìa, xem kìa, cái này gọi là có đường thì đi, không đường thì đi về đây tìm ông chủ cũ.
44:39 Dạ ngươi ạ, tôi hết đói rồi.
44:43 Thôi đi, thôi đi, chúng ta đi thôi.
44:45 Nhiều lần nhiều lần, tình yêu không bao giờ tìm được
44:55 Nhiều lần nhiều lần, tình yêu không bao giờ tìm được
45:05 Nhiều lần nhiều lần, tình yêu không bao giờ tìm được
45:15 Người tôi không phải là người, không phải là người, không phải là người, không phải là người
45:27 Càng tệ hơn, càng đẹp hơn, tình yêu không bao giờ tìm được
45:37 Người tôi không phải là người, không phải là người, không phải là người
45:46 Quý vị quý vị, cảm ơn các bạn đã thân thương và yêu cầu.
45:51 Tình yêu không bao giờ tìm được, tình yêu không bao giờ tìm được
46:01 Người tôi không phải là người, không phải là người, không phải là người
46:11 Càng tệ hơn, càng đẹp hơn, tình yêu không bao giờ tìm được
46:23 Người tôi không phải là người, không phải là người, không phải là người
46:35 Quý vị quý vị, cảm ơn các bạn đã thân thương và yêu cầu.
46:45 Tình yêu không bao giờ tìm được, tình yêu không bao giờ tìm được
46:55 Các bạn đã thân thương và yêu cầu.
47:05 Các bạn đã thân thương và yêu cầu.
47:15 Các bạn đã thân thương và yêu cầu.
47:25 Các bạn đã thân thương và yêu cầu.
47:35 Các bạn đã thân thương và yêu cầu.
47:45 Các bạn đã thân thương và yêu cầu.
47:55 Các bạn đã thân thương và yêu cầu.
48:05 Các bạn đã thân thương và yêu cầu.