Tám người con, một người mẹ già, và một bi kịch không ai ngờ tới…
Trong một gia đình tưởng chừng đông đủ, hạnh phúc, lại chất chứa những mầm mống của khổ đau, ích kỷ và vô minh. Khi người mẹ già lâm bệnh, cần sự chăm sóc tận tụy nhất, thì tình thân lại trở thành gánh nặng. Sự thờ ơ, đùn đẩy, bất hiếu của các con đã dệt nên một chuỗi nghiệp báo khốc liệt, mà chỉ trong vòng một năm, từng người trong họ lần lượt nhận lấy quả báo kinh hoàng. Câu chuyện không chỉ là lời cảnh tỉnh về đạo làm con, mà còn là minh chứng sống động cho luật nhân quả không sai chạy. Hãy cùng chiêm nghiệm.
➨ Đăng ký kênh: http://bit.ly/2CI6hMu
➨ Fanpage: http://bit.ly/2kSM6UN
© Bản quyền thuộc về Dragon Dom
#dragondom #dragon_dom #phatphap_dragondom
Trong một gia đình tưởng chừng đông đủ, hạnh phúc, lại chất chứa những mầm mống của khổ đau, ích kỷ và vô minh. Khi người mẹ già lâm bệnh, cần sự chăm sóc tận tụy nhất, thì tình thân lại trở thành gánh nặng. Sự thờ ơ, đùn đẩy, bất hiếu của các con đã dệt nên một chuỗi nghiệp báo khốc liệt, mà chỉ trong vòng một năm, từng người trong họ lần lượt nhận lấy quả báo kinh hoàng. Câu chuyện không chỉ là lời cảnh tỉnh về đạo làm con, mà còn là minh chứng sống động cho luật nhân quả không sai chạy. Hãy cùng chiêm nghiệm.
➨ Đăng ký kênh: http://bit.ly/2CI6hMu
➨ Fanpage: http://bit.ly/2kSM6UN
© Bản quyền thuộc về Dragon Dom
#dragondom #dragon_dom #phatphap_dragondom
Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Cúi con ngõ nhỏ, nằm bên rìa làng Trà Lưu, một ngôi làng cổ gian sông ở miền Bắc Việt Nam.
00:07Có một ngôi nhà lập ngói âm dương đã củ kỹ, từng rêu phủ dày, cửa gỗ một nát.
00:13Nơi đó từng là mái ấm của một gia đình đông đúc, ba đời cùng sinh sống.
00:17Nhưng rồi thời gian trôi, tình thân cũng dần rạng dở theo những tranh chấp nhỏ nhặt,
00:22ghen ghét âm ỉ như thang lửa chưa tàn, chỉ chờ bùng lên thành tai họa.
00:27Cụ bà tên Định, năm nay ngoài 80, từng là người phụ nữ tháo giác,
00:33từng táo nuôi chồng con qua những mùa giáp hạt đói kém.
00:36Khi còn khỏe mạnh, cụ là trụ cột của cả gia đình, chăm lo từng miếng ăn, giấc ngủ cho con cháu.
00:43Thế nhưng, sau một cơn độc quỵ độc ngột vào mùa đông năm ngoái,
00:46bà trở thành người bán thân bất toại, nằm liệt dường, mắt mở không tròn, miệng chẳng nói rõ tiếng,
00:53chỉ còn hơi thở khò khe như ngọn đèn cạn dầu.
00:57Gia đình có tám người con, năm trai, ba gái.
01:01Khi cụ còn khỏe, những người con trai là kẻ ra mặt nhiều nhất, tranh công, danh quyền.
01:07Nhưng đến lúc cụ ngã bệnh, trách nhiệm đột nhiên thành gánh nặng.
01:11Họ bắt đầu đùng đẩy nhau, cãi giả, tính toán từng đồng chi phí thuốc men.
01:17Còn các con dầu thì chẳng ai mặn mà.
01:19Trong càng bếp lạnh, những lời cay nghiệt được thốt ra không chút ngại ngần.
01:23Chẳng mãi không chết thì lấy gì nuôi con tôi?
01:28Bà ấy sống làm gì cho khổ?
01:30Những đứa con gái đã lấy chồng xa, thỉnh thoảng lén về, mang theo gói cơm, quả trứng luộc, đôi ba miếng cá kho mềm.
01:38Nhưng mỗi lần như thế đều bị các anh trai quát tháo, giật lấy, đập nát dưới chân, mắng rằng.
01:44Cô về đây phá hoại hòa khí, không lo cho mẹ được thì đừng giả nhân giả nghĩa.
01:49Họ không cho phép ai chăm bà cụ, lý do thì trân tru.
01:53Bác sĩ bảo ăn đồ bổ sẽ làm bà đau bụng.
01:56Mẹ mê mang rồi, ăn giàu có ít gì?
01:59Dần dần, cụ bà chỉ sống qua ngày bằng chút cháo loạn, bữa có bữa không?
02:03Có lần, người hàng xóm nghe tiếng trên khe khẽ giọng từ trong nhà.
02:08Bước qua nhìn thấy cụ nằm co quấp, bụng hóp sâu, ánh mắt vô hồn như một chiếc lá rụng chưa kịp tan.
02:14Vậy mà, trong cảnh khổ tận cùng ấy, gương mặt cụ dẫn ánh lên một nét gì đó không oán giận.
02:22Có lần người con gái út ngẹn ngào hỏi, mẹ có giận không?
02:25Cụ chỉ chấp mắt chậm rãi rồi nhìn lên bàn thờ Phật, như muốn nói rằng
02:30Nghiệp ai người đó gánh con à, mẹ không mang hận, chỉ mong tụi nó sớm tỉnh ra mà sống cho đàng hoàng.
02:37Sự nhẫn nhịn ấy, như ánh đèn le lói giữa đêm đông lạnh giá, không làm mềm lòng được những kẻ đã bị lòng tham và ích kỷ bào mòn nhân tính.
02:47Họ vẫn ngày ngày bỏ mặt mẹ trong căn phòng tối, cửa đóng ai am ỉm, chỉ mở ra khi có người ngoài ghé thăm.
02:53Nhưng rồi, bánh xe nhân quả không đứng yên.
02:57Mùa xuân năm sau, khi qua gạo bắt đầu đỏ rượt một góc trời làng trà lưu, cũng là lúc tai họa bắt đầu dán xuống căn nhà ấy,
03:05âm thầm, lạnh lẽo như chính cách họ từng đối xử với người mẹ già.
03:09Không ai trong làng ngờ rằng, chỉ trong dòng chưa đầy một năm, từng người trong gia đình ấy lại lần lượt gánh lấy những bi kịch không lời giải thích.
03:18Người con trai cả, từng là người cứng đầu và tàn nhẫn nhất.
03:22Một hôm đi làm về thì ngã lăng ra trước sân, bất tỉnh.
03:26Bác sĩ chẩn đoán xuất khuyết não, không cứ kịp trở thành người thực vật, đôi mắt mở to nhưng vô hồn.
03:33Chẳng khác gì người mẹ mà anh từng ruộng bỏ.
03:36Cả thân xác nằm bất động như một sự nhắc nhở nhãn tiền, khiến ai nhìn thấy cũng rùng mình.
03:42Người con trai thứ hai, ít lâu sau đó bị tai nạn giao thông nghiêm trọng.
03:48Chiếc xe tải bất ngờ mất lái, cuốn ông vào gầm, khiến đôi chân bị nghiền nát.
03:52Ông sống sót, nhưng từ đó phải ngồi xe lăng.
03:55Sống phụ thuộc hoàn toàn giao vợ con, điều mà trước đây ông từng cho là gánh nặng khi chăm mẹ mình.
04:01Người con trai thứ ba, người tần lớn tiếng cấm đoán các em gái không được về thăm mẹ,
04:06thì bị đau bụng dữ dội vào một buổi sáng, cấp cứu trong đêm và bị chẩn đoán thủng dài dày.
04:13Những vết luet ăn sâu như thể sự độc ác trong tâm đã ăn mòn cả thân xác ông, dù cứu chữa được.
04:20Nhưng kể từ đó sức khỏe xa xuất nghiêm trọng, liên tục bệnh tật hành hạ.
04:25Người con trai Úc, dốn lặng lẽ và ít nói, lại là người ra đi sớm nhất.
04:30Ông mắt dìm găng cấp tính, phát hiện muộn, chỉ sau vài tuần đã qua đời.
04:35Cái chết đột ngột của ông khiến nhiều người trong làng bàn tán,
04:39bởi ông chính là người từng đứng nhìn các anh trai đập nát chén cơm mà em gái đem về cho mẹ,
04:45mà không hề ngăn cản.
04:47Chưa hết, một trong những người con dâu, người từng thốt ra câu sống làm gì cho khổ,
04:52cũng bị sảy thai đột ngột, sau đó không thể sinh con được nữa.
04:56Bà sống trong sự giằng giặc không yên, đêm nào cũng mộng mị,
05:00thấy hình ảnh bà cụ rung rảy nằm co quấp trong giấc mơ.
05:03Cả làng rúng động.
05:06Những câu chuyện trước đây chỉ thì thầm sau lưng, giờ đã thành lời công khai.
05:10Trời có mắt thật đấy, nhân nào quả nấy, không trật đi đâu được.
05:15Người xưa dạy rằng, người bất hiếu, dù có trăm công đức cũng chẳng bù đắp được tội tình.
05:21Những gì họ hứng chịu không phải là trừng phạt của ai, mà chính là quả của nghiệp đã gieo.
05:25Không ai bắt họ hành hạ mẹ mình, nhưng khi chọn lửa con đường ấy, họ đã tự khắc ghi một chuỗi nhân duyên ưu ám,
05:33và quả báo chỉ là điều tất yếu.
05:35Những người con gái, dù đau đớn khi chứng kiến gia đình tăng nát,
05:39dẫn một lòng hướng về Phật.
05:41Họ lập bàn thờ nhỏ tại chùa, thắp hương cầu nguyện cho linh hồn mẹ được siêu thoát,
05:45cho các anh chị biết ăn năng hối cãi.
05:48Trong những lần trò chuyện với sư thầy, họ rơi nước mắt, hỏi rằng
05:51Vì sao mẹ con lại phải chịu khổ đến vậy?
05:54Mẹ con đâu có làm gì sai.
05:56Sư thầy nhìn họ tự bi, khẽ nói
05:58Không ai trên đời này gánh nổi khổ thay ai.
06:02Nhưng đôi khi, người có tâm trọng lớn sẽ tự nguyện ôm lấy khổ đau
06:06để người khác nhìn vào mà thức tỉnh.
06:08Có khi, sự đau khổ ấy chính là lời dạy vô ngôn sâu sắc nhất.
06:13Sau những biến cố dồn dập, ngôi nhà từng đông đúc nơi làng trà lưu
06:17trở nên vắng lặng đến lạnh người.
06:19Người con gái thứ ba, tên Hạnh,
06:22quyết định trở về căn nhà cũ chăm sóc hai người anh tàn tật.
06:25Căn nhà gạch đỏ sậm, nơi mẹ cô từng ngồi thẩn thờ nhìn ra sân.
06:29Giờ đây chỉ còn tiếng gió lùa và tiếng gậy gõ nhịp chậm rãi của Hạnh.
06:34Mỗi khi bước qua hiên, cô không trở về vì trách nhiệm mà vì đã hiểu.
06:39Oán hận chẳng thể khóa giải oán hận.
06:41Chỉ có tình thương và lòng từ bi mới có thể dừng lại dòng xoáy luân hồi.
06:45Từng muỗng cháo cô đút cho anh trai ngày trước,
06:48từng ném bát cháo của mẹ.
06:50Từng giấc ngủ cô canh, chừng cho người, từng coi mẹ là gánh nặng.
06:54Đều là một cách để cô học lại bài học của chính mình.
06:57Thà thứ không phải vì người kia xứng đáng,
06:59mà vì trái tim mình cần được yên.
07:01Người làng thấy vậy, nhiều người lặng thinh không dám bàn nữa.
07:05Có cụ già bảo, phúc đức của bà cụ chắc vẫn còn sót lại nơi các cô con gái.
07:11Một lần, trong lúc lao dọn tủ thờ,
07:13Hạnh vô tình tìm thấy bức thư tay mẹ để lại.
07:16Nét chữ rung rảy, giấy đã ố dàng.
07:19Nếu một ngày mẹ không còn, các con đừng khóc.
07:22Cũng đừng oán giận nhau.
07:24Mẹ không tiếc đời này,
07:25vì mẹ đã được thấy các con lớn lên.
07:27Chỉ mong một điều,
07:28khi các con đau,
07:29hãy nhớ đến giây phút mẹ từng đau.
07:32Khi các con khổ,
07:33hãy nghĩ rằng,
07:35mẹ từ vì các con mà chịu khổ như thế nào.
07:37Nếu có một kiếp sau,
07:39mẹ vẫn nguyện làm mẹ các con,
07:41dù là một kiếp ngắn ngũi.
07:43Lã thừa ấy,
07:44như ngọn gió thổi tàn lớp bụi mờ của năm tháng,
07:46làm trái tim hạnh nghẹn lại.
07:48Cô lặng lẽ đốt một nén nhang,
07:50chấp tay,
07:51quỳ xuống.
07:52Mẹ ơi,
07:53con hiểu rồi.
07:55Nằm sau,
07:55vào lễ vu lang,
07:56ngôi chùa nhỏ trên núi Pháp Dân
07:58tổ chức một lễ phóng sinh
08:00và tụng kinh báo hiếu.
08:02Ba người con gái
08:02quỳ gối dân y cúng dường,
08:04mắt đỏ hoe mà lòng an yên.
08:07Trọng lời kinh vàng lên chậm rãi
08:08giữa không gian thanh tịnh,
08:10họ như nghe thấy tiếng mẹ cười
08:12hiền từ trong gió.
08:13Người đời thường chỉ nhìn thấy
08:15cái chết là sự kết thúc,
08:16mà quên rằng
08:17cái chết đôi khi là sự khai mở của nhận thức.
08:20Những người con trai trong gia đình ấy,
08:22sau những đổ vỡ và bệnh tật,
08:24cũng dần lặng lẽ thay đổi.
08:26Họ không còn lớn tiếng,
08:27không còn tranh cãi.
08:29Có người bắt đầu học trì chú,
08:30người thì tìm đến cửa chùa,
08:32không vì cầu sinh khỏi bệnh,
08:34mà chỉ để học cách sống lại từ đầu.
08:37Không phải tất cả cái ác
08:38đều bị trừng phạt ngay,
08:39và không phải cái thiện nào
08:40cũng được báo đáp tức thì.
08:42Nhưng trong dòng chảy vô hình
08:44của nhân quả,
08:45không một hành động nào là vô nghĩa.
08:47Nhìn từ ánh mắt của Đạo Phật,
08:49mỗi người là một tiểu vũ trụ tự
08:51tạo nên thiên đường
08:52hay địa ngục của chính mình.
08:54Nhiệp báo không đến để trừng phạt,
08:56mà để dạy ta bài học.
08:59Mỗi nỗi đau,
09:00mỗi mất mát,
09:01nếu ta biết nhìn sâu,
09:02chính là cánh cửa đưa đến thức tỉnh.
09:05Hãy yêu thương khi còn có thể.
09:07Hãy tha thứ khi còn đủ sức.
09:09Bởi vì,
09:10trong tất cả những điều
09:11ta có thể cho đi,
09:13tâm tự bi là món quà duy nhất
09:15không bao giờ cạn.
09:16Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
09:18Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
09:18Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn