Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • 3 ngày trước
Cái tôi – Gốc rễ của mọi khổ đau là một hành trình chiêm nghiệm sâu sắc về bản chất của ngã chấp và con đường đi tới vô ngã trong ánh sáng từ bi và trí tuệ của đạo Phật. Bằng một lối viết thấm đẫm nhân văn và tỉnh thức, bài viết mời gọi người đọc đối diện với những đau khổ vi tế bắt nguồn từ sự bám víu vào bản ngã, từ đó mở ra cánh cửa giải thoát chân thật nơi tâm buông xả, không còn dính mắc.

Qua từng phần, người đọc được dẫn dắt từng bước từ nhận diện cái tôi, đến hiểu sâu vô ngã, và ứng dụng tuệ giác ấy trong mối quan hệ, trong đời sống hàng ngày để tìm lại sự tự do nội tâm – một thứ tự do không ai cho và cũng không ai lấy đi được.

➨ Đăng ký kênh: http://bit.ly/2CI6hMu
➨ Fanpage: http://bit.ly/2kSM6UN

© Bản quyền thuộc về Dragon Dom

#dragondom #dragon_dom #phatphap_dragondom

Danh mục

😹
Vui nhộn
Phụ đề
00:00Cái tôi, gốc rễ của mọi khổ đau, trồng vô vàng khổ đau của kiếp người, có một nỗi khổ thâm sâu mà ít ai chịu đối diện, bởi nó không hiện ra như một vết thương chảy máu, cũng chẳng có hình hài để nắm bắt, nhưng là chi phối mọi hành di, cảm xúc và số phận của con người.
00:18Đó chính là cái tôi, hay nói theo ngôn ngữ của Đạo Phật là ngã chấp, là sự bám díu mảnh liệt vào ý niệm tôi của tôi thuộc về tôi.
00:28Ngày từ thủa bé, khi đứa trẻ bật khóc vì bị giành mất món đồ chơi, ta đã thấy cái tôi hình thành.
00:35Nó lớn dần theo năm tháng, được dung đắp bởi những lời khen, sự nuôn chiều, niềm kêu hãnh khi được gọi là giỏi, là hơn người, là xứng đáng.
00:45Rồi cái tôi đó trở thành một dị thần ngầm trong tâm trí, ra lệnh, đòi hỏi, kỳ giọng và phấn nộ mỗi khi không được như ý.
00:54Nó vui sướng khi được ca tụng, nhưng lập tức khổ đau khi bị chê bai.
00:59Nó luôn muốn làm trung tâm của thế giới, muốn được công nhận, được yêu, được lắng nghe.
01:04Nhưng thế gian này dốn không xoay quanh riêng ai, và vì thế mà cái tôi cứ mãi loay hoay giữa dòng xoáy được.
01:11Mất, yêu, ghét, vinh, nhục.
01:14Cái tôi là thứ rất tài tình.
01:16Nó mặc lấy muôn vàng chiếc áo.
01:18Khi ngẩn cao đầu vì tự hào, đó là cái tôi.
01:21Khi gục xuống trong mặt cảm, đó vẫn là cái tôi.
01:25Nó có thể núp sau sự khiêm tốn giả tạo,
01:28hoặc ẩn mình trong giỏ bọc của một người tử tế đang thầm mong người khác, ghi nhận lòng tốt.
01:33Thậm chí khi ta nghĩ mình đã buông bỏ cái tôi,
01:36thì chính cái ý nghĩ đó lại là một biểu hiện di tế khác của cái tôi.
01:40Nó tình di đến mức, càng có phủ nhận nó, nó càng lén lút lớn lên trong tâm mình.
01:45Và rồi chúng ta tự hỏi, tại sao mình lại mệt mỏi đến vậy?
01:48Tại sao ta giận ai đó chỉ vì một câu nói?
01:52Tại sao ta buông cả tuần vì không được quan tâm?
01:55Tại sao ta sợ bị quên lãng, bị thay thế, bị coi thường?
01:59Câu trả lời nằm ở chỗ.
02:01Ta đã lỡ đánh đồng giá trị bản thân với một khái niệm mơ hồ tên là cái tôi.
02:06Ta nghĩ mình là suy nghĩ, là cảm xúc, là danh tiếng, là ngoại hình, là thành công.
02:12Nhưng những thứ ấy đến rồi đi, biến đổi liên tục.
02:16Cái mà ta tưởng là, mình ấy hóa ra chỉ là một dòng biến động không ngừng.
02:21Khi ta quá chấp vào cái tôi, mọi thay đổi ngoài kia, dù nhỏ nhất, cũng trở thành mối đe dọa.
02:27Và từ đó, khổ đau hình thành.
02:30Trong ánh nhìn của Đức Phật, cái tôi là một ảo tưởng.
02:33Thân này không phải ta, vì nó thay đổi từng giây.
02:36Cảm xúc, suy nghĩ cũng chẳng phải ta, vì nó đến rồi đi.
02:41Ngay cả ký ức, tên gọi, quá khứ hay tương lai.
02:44Tất thảy chỉ là những nhãn dáng tạm bỡ mà ta gán lên dòng sống vô thường.
02:50Ta không phải là những gì mình nghĩ về mình.
02:52Đó là chân lý mà Đạo Phật đã chỉ ra suốt hơn hai ngàn năm.
02:56Nhưng để thấm điều ấy, con người cần đi qua rất nhiều khổ đau,
03:00cần bị dở ra nhiều lần, cần thấy tận cùng sự bất lực của cái,
03:04tôi mới có thể bắt đầu hành trình trở về với chân tâm,
03:08nơi không có ngã, không còn phân biệt,
03:11nơi có mặt của tự bi, trí tuệ và sự tự do đích thực.
03:15Điều kỳ diệu là, khi cái tôi lặn xuống, lòng ta bỗng nhẹ như mây,
03:20ta không cần chứng minh gì nữa, không cần hơn ai,
03:23không cần giữ lấy vai trò, vị trí hay ánh mắt ngưỡng mộ của người đời.
03:28Khi ấy, ta mới thật sự bắt đầu sống.
03:30Không còn là con rối của danh giọng, không còn nô lệ của sự khẳng định bản thân,
03:35mà là một con người biết lắng nghe đời, sống hài hòa, không dính mắt,
03:41như hoa sen giữa bồn nhơ, thanh tịnh và dưỡng chải.
03:45Nhưng hành trình buôn bỏ cái tôi không phải là chuyện một sớm một chiều,
03:49đó là một quá trình tỉnh thức từng khoảnh khắc,
03:52là sự quan sát tỉ mỉ từng phản ứng của bản thân,
03:55khi bị tổn thương, khi nổi giận, khi muốn tranh cãi,
03:59khi thấy mình bị xem thường.
04:01Mỗi lần như thế, thay vì chạy theo cảm xúc,
04:04ta lùi lại một bước, hỏi,
04:06ai là người đang đau, cái gì trong ta vừa bị đụng chạm?
04:09Và nếu nhìn thật kỹ, ta sẽ nhận ra,
04:12đó chỉ là cái tôi đang dùng giấy để tồn tại.
04:16Khi thấy rõ nó, ta không còn bị nó lôi kéo nữa.
04:19Cái tôi không xấu, nhưng khi không được nhận diện,
04:22nó khiến ta trở thành kẻ nô lệ.
04:25Ngược lại, khi hiểu rõ về nó,
04:27ta mới có thể sử dụng cái tôi như một phương tiện sống giữa đời.
04:31Biết giai trò, biết trách nhiệm,
04:34nhưng không đồng quá bản thân với giai diễn.
04:36Ta có thể làm cha, làm mẹ, làm xếp, làm người nghệ sĩ,
04:41nhưng bên trong vẫn là một tâm thức tỉnh sáng,
04:43không bị trối buộc bởi nhãn mát.
04:45Ta có thể tiếp nhận lời khen mà không kêu,
04:48nhận lời chê mà không tổn thương,
04:50làm việc hết mình mà không bị lệ thuộc vào kết quả.
04:53Đó chính là tự do nội tâm.
04:56Một thứ tự do chỉ có khi cái tôi được đặt đúng chỗ.
05:00Và rồi, khi tâm ta đủ rộng
05:02để nhìn mọi người cũng đang giật lộn với cái tôi của chính họ,
05:06ta sẽ thôi trách mốc, thôi kích tội,
05:08thôi đòi hỏi ai đó phải hoàn hảo.
05:11Ta sẽ thương hơn là giận, cảm thông hơn là phán xét.
05:14Bởi ta hiểu, ai cũng đang trên hành trình trở về với chính mình
05:19và mỗi người đều có những vết thương do cái tôi để lại.
05:24Từ đó, lòng tự bi được khai mở,
05:27không phải bằng lý thuyết,
05:28mà bằng sự trải nghiệm chân thật nhất trong lòng mình.
05:31Vô ngã, cánh cửa của giải thoát.
05:35Có một nghịch lý thẳm sâu trong đời sống.
05:36Càng cố tìm chính mình,
05:39còn người lại càng xa rời chính mình.
05:41Bởi cái mình mà ta mãi miết đi tìm thật ra,
05:44chỉ là một hình bóng mong manh,
05:46được dật từ trí nhớ,
05:48ý kiến, kỳ dọng, định kiến và nỗi sợ.
05:51Và chính vì ôm chặt hình bóng đó mà ta khổ.
05:54Đạo Phật không dạy ta phải hủy diệt bản thân,
05:57mà là mời ta nhìn xuyên qua ảo ảnh về một cái ngã cố định,
06:01để từ đó tiếp xúc với một sự thật sâu hơn.
06:04Sự thật của vô ngã,
06:05vô ngã không có nghĩa là không có gì cả,
06:10mà là không có một bản ngã riêng biệt,
06:12độc lập và bất biến như ta từng tưởng.
06:15Thân này có phải của ta không?
06:17Không.
06:18Nếu thật sự là của ta,
06:20thì ta đã có thể ra lệnh cho nó đừng già,
06:22đừng bệnh, đừng chết.
06:24Nhưng nó vẫn già,
06:25vẫn mỏi mòn,
06:27vẫn rời bỏ ta một ngày nào đó,
06:29dù ta có níu kéo bao nhiêu.
06:31Vậy còn cảm xúc, suy nghĩ.
06:33Chúng đến rồi đi như mây bay.
06:34Ta không thể giữ lại một niềm vui mãi mãi,
06:37cũng chẳng thể xua tan nổi buồn,
06:39chỉ bằng một câu,
06:41đừng buồn nữa.
06:42Những gì ta tưởng là ta ấy.
06:45Hóa ra chỉ là một dòng chảy.
06:47Không có gì nằm yên đủ lâu để gọi là tôi.
06:50Hiểu được điều này,
06:51không phải để ta trở nên lạnh lùng hay vô cảm,
06:54mà để ta sống tỉnh thức hơn,
06:56mềm mại hơn trước mọi biến đổi của cuộc đời.
06:58Khi biết rằng không có cái tôi cố định nào để bảo vệ,
07:02ta thôi tranh giành,
07:03thôi khẳng định,
07:04thôi đối đầu.
07:06Cái tôi giống như một căn nhà siêu dẹo,
07:08mà ta cứ mãi sơn phết.
07:10Tôi dẻ,
07:10dựng cột chống,
07:11lo sợ người khác nhìn thấy vết nứt.
07:14Vô ngã,
07:15là khi ta đủ căng đảm bước ra khỏi căn nhà ấy,
07:18đứng trọn dẹn dưới bầu trời bao la,
07:20không rào trắng,
07:21không lớp giỏ,
07:22không diễn dai,
07:23mà chỉ đơn thuần là hiện diện.
07:25Vô ngã,
07:26là một cái thấy.
07:27Không phải cái thấy qua đôi mắt,
07:29mà là cái thấy bằng tâm.
07:31Một cái thấy sắc bén,
07:32thấu đáo,
07:33dược khỏi mọi khái niệm.
07:35Khi ta thấy một người đang nổi giận,
07:37ta không còn phản ứng ngay bằng giận dữ hay sợ hãi.
07:40Ta thấy một cơn sân hận đang trỗi dậy nơi người kia.
07:43Không phải con người đó xấu,
07:45mà là một ngọn lửa khổ đau đang thiêu đốt họ.
07:48Ta không còn bị cuốn vào cái tôi bị xúc phạm,
07:50mà chỉ thấy một chuỗi nhân duyên đang giận hành.
07:53Lời nói ấy khởi lên từ sự vô minh,
07:56từ thương tích cũ,
07:57từ nỗi bất an chưa lành.
07:59Và từ cái thấy đó,
08:01lòng từ bi được sinh ra.
08:03Một lòng từ không khởi từ cảm xúc thoáng qua,
08:06mà từ một trí tuệ sâu sắc hiểu rằng,
08:08không có ai là bản ngã cả.
08:10Chỉ có các hiện tượng đang giận hành theo nhân quả,
08:13như sóng trào trên mặt biển.
08:15Khi hiểu như vậy,
08:16ta không còn nhìn đời bằng cặp mắt của một cá nhân bị tổn thương,
08:20mà bằng cái nhìn của một người tỉnh thức,
08:23không còn đòi hỏi cuộc sống phải đối xử tốt với tôi,
08:26mà chỉ muốn học hỏi,
08:28chuyển hóa và yêu thương hơn mỗi ngày.
08:31Sự giải thoát mà Đạo Phật nói tới,
08:33không phải là trốn tránh đời,
08:35cũng không phải là một trạng thái tâm linh cao siêu nào đó,
08:38ở chốn rừng sâu núi thẳm.
08:40Sự giải thoát ấy bắt đầu từ ngay đây,
08:42trong từng phản ứng nhỏ,
08:44từng cân giận,
08:46từng lần thèm được công nhận.
08:47Giải thoát là,
08:49khi ta có thể miễn cười trước một lời xúc phạm,
08:52không phải vì ta giả dờ cao thượng,
08:54mà vì ta thấy rõ chẳng có ai để bị xúc phạm cả.
08:57Tất cả chỉ là những làn sóng trên mặt hồ.
09:00Đến rồi đi,
09:01không chạm được vào cái tỉnh lặng sâu xa bên dưới.
09:04Vô ngã không làm ta yếu mềm,
09:06trái lại.
09:07Nó khiến ta mạnh mẽ đến kỳ lạ.
09:09Một người không còn sợ mất mặt,
09:11mất danh,
09:12mất giai trò,
09:13là một người tự do thật sự.
09:15Họ có thể nói lời thật,
09:16sống thật,
09:17yêu thật,
09:18không vì sợ bị tổn thương hay đánh giá.
09:21Họ không sống để dừa lòng ai,
09:23cũng không sống để đối đầu ai.
09:25Họ chỉ sống vì thấy rõ bản chất của đời sống.
09:28Đó là cái mạnh mẽ của một tâm,
09:30không còn bị ràng buộc.
09:32Như gió thổi qua rừng,
09:33như nước chảy qua suối,
09:35tự tại, nhẹ nhàng,
09:36mà không gì ngăn cản được.
09:38Vô ngã là ánh sáng soi
09:39vào những bóng tối thâm sâu nhất trong tâm thức.
09:43Nó làm lộ ra những chấp trước lâu đời,
09:45những vết sẹo,
09:46tưởng như đã ngủ yên.
09:48Nhưng thay vì làm ta đâu thêm,
09:50ánh sáng đó giúp ta chữa lành
09:52bằng cách không còn đồng hóa mình
09:53với những tổn thương ấy nữa.
09:55Ta không còn là người từng bị phản bội,
09:58người từng thất bại,
09:59người không xứng đáng.
10:01Những danh sân ấy rơi rụng dần,
10:03như cánh hoa lìa khỏi đài.
10:05Và dưới lớp gió rơi rụng ấy,
10:07một cái gì đó trong ta bắt đầu nở hoa,
10:09đó chính là chân ngã,
10:11là bản thể thuần khiết không tên không tuổi,
10:13không đến không đi,
10:15cái mà Phật giáo gọi là tánh không.
10:17Hiểu vô ngã,
10:19không phải để rút lui khỏi cuộc đời,
10:21mà là để sống giữa đời,
10:23mà không bị đời dắt đi.
10:24Ta vẫn yêu,
10:25vẫn làm việc,
10:26vẫn xây dựng tương lai,
10:28nhưng với một trái tim rộng hơn,
10:30một cái nhìn sáng hơn.
10:31Và một tâm thế không còn bị cái tôi sai xử.
10:34Ta vẫn có thể thành công,
10:36nhưng không cần hơn ai.
10:38Vẫn có thể thất bại,
10:39mà không thấy mình kém giá trị.
10:41Vẫn có thể rơi nước mắt,
10:42nhưng không thấy đó là yếu đuối.
10:45Vẫn có thể nói tôi,
10:46nhưng trong lòng không còn dướng mắt vào cái tôi.
10:49Đó chính là tự do.
10:51Một thứ tự do không ai cho,
10:52và cũng không ai lấy đi được.
10:54Vì nó đến từ cái thấy,
10:56ta dốn không là ai cả,
10:57nên ta có thể là tất cả.
10:58Cái tôi trong mối quan hệ.
11:01Sự thật mà ít ai dám nhìn.
11:04Nếu hỏi đâu là nơi cái tôi dễ bị tổn thương
11:06và cũng dễ thao túng nhất,
11:08thì câu trả lời sẽ là
11:09Trong các mối quan hệ,
11:11chính trong ánh mắt người kia,
11:13trong lời nói vô tình hay sự thờ ơ bất chợt,
11:15cái tôi của ta như bị lật tung.
11:18Ta yêu một người,
11:19ta hy sinh,
11:20ta chờ đợi,
11:21nhưng sâu thẳm bên trong,
11:23có phải ta đang hy vọng một điều gì đó
11:24quay về phía mình?
11:26Một lời đáp trả,
11:27một sự công nhận,
11:28một cảm giác được cần đến.
11:31Tình yêu,
11:31tình bạn,
11:32tình thân.
11:33Tưởng như là nơi ta rộng lòng,
11:35nhưng đôi khi lại là nơi
11:37cái tôi ẩn nấp kín đáo nhất,
11:39đòi hỏi nhiều nhất,
11:40và tổn thương sâu nhất.
11:42Có những người bước vào mối quan hệ
11:44với đầy áp mong đợi.
11:46Người ấy phải hiểu tôi,
11:47phải quan tâm tôi,
11:49phải khiến tôi hạnh phúc.
11:50Nhưng có khi,
11:51chính vì những phải ấy
11:52mà tình yêu trở nên ngột ngạc.
11:54Khi đối phương không cư xử
11:55theo khuôn mẫu trong đầu ta,
11:57ta thấy bị phản bội.
11:59Khi người ấy không yêu ta
12:01như cách ta mong muốn,
12:02ta thấy mình không còn giá trị.
12:04Cái tôi lúc này
12:05trở thành một kẻ quản lý cảm xúc.
12:07Luôn kiểm tra xem
12:08mình có được yêu đúng cách không?
12:11Có được tôn trọng đủ chưa?
12:12Có ai thấy nỗi khổ của mình không?
12:14Và nếu câu trả lời là không,
12:16thì ta đau.
12:17Rất đau.
12:18Nhưng thử dừng lại và hỏi
12:20người kia là ai?
12:22Họ có phải là bản sao của ta?
12:24Họ có đến đời
12:25để làm ta hạnh phúc không?
12:26Hay họ cũng chỉ là một con người
12:28đang đi tìm chính mình
12:30đầy những tổn thương,
12:32giới hạn
12:32và nỗi sợ y như ta?
12:34Nếu ta không gắn lên họ
12:35giai trò,
12:36người làm tôi hài lòng
12:37mà chỉ đơn giản thấy họ
12:39như chính họ.
12:41Liệu ta còn trách,
12:42còn đòi,
12:43còn giận dữ như trước?
12:44Rất có thể không?
12:46Trong ánh sáng của vô ngã,
12:48ta bắt đầu thấy
12:48những giết thương
12:50trong mối quan hệ
12:50không hoàn toàn
12:51do người kia gây ra.
12:53Phần lớn đến từ sự kỳ vọng
12:55của chính ta.
12:56Cái tôi của ta
12:57luôn muốn người khác
12:58trở thành hình ảnh lý tưởng,
13:00người cha lý tưởng,
13:01người mẹ lý tưởng,
13:03người yêu lý tưởng.
13:04Và khi họ không như thế,
13:06ta oán trách.
13:07Nhưng ta có bao giờ
13:08là người con lý tưởng,
13:10người yêu hoàn hảo chưa?
13:11Có khi nào,
13:12ta cũng làm tổn thương họ
13:13mà không biết.
13:14Cái tôi có một xu hướng
13:16rất tình di,
13:17nó thích đóng giai nạn nhân,
13:18nó không muốn nhìn lại mình,
13:20nó chỉ muốn đổ lỗi.
13:21Tình yêu thật sự không phải
13:23là hai cái tôi
13:23tìm cách kiểm soát lẫn nhau,
13:26mà là hai con người tự do
13:27cùng song hành.
13:28Ta yêu người ấy
13:29không phải để họ
13:30trở thành ai đó cho ta,
13:32mà để cùng nhau lớn lên,
13:34cùng nhau xoay sáng
13:35những bóng tối trong tâm.
13:37Khi yêu bằng trái tim rộng mở,
13:39ta không cần ai làm ta vui.
13:41Ta vui vì được yêu,
13:42được cho đi,
13:43được thấy người kia
13:44sống đúng với bản thân họ.
13:46Điều đau lòng là,
13:47phần lớn các mối quan hệ
13:48tan dở
13:49không phải vì không còn yêu,
13:51mà vì cái tôi đã quá lớn.
13:53Một người không chịu xin lỗi
13:54vì sợ mất mặt.
13:56Một người không chịu yên lặng
13:57vì sợ bị lép dế.
13:59Một người cứ nhắc lại lỗi cũ
14:00vì không chịu buông bỏ quá khứ.
14:03Mỗi người đều muốn đúng,
14:04đều muốn thắng.
14:06Và rồi,
14:06tình yêu thua cuộc.
14:08Thử hình dung.
14:09Nếu trong mỗi cuộc tranh cãi,
14:11thay vì muốn hơn thua,
14:13ta dừng lại và hỏi,
14:14điều gì đang thực sự
14:15diễn ra trong lòng mình?
14:17Có thể ta đang thấy
14:18bị bỏ rơi như ngày xưa,
14:19mẹ từng bỏ rơi ta.
14:21Có thể ta thấy bị xúc phạm
14:23vì nỗi tự ti
14:24chưa được chữa lành.
14:25Có thể ta thấy
14:26mất kiểm soát
14:27vì sợ mất người ấy.
14:29Khi thấy được điều đó,
14:30ta không còn trách
14:31người kia nữa.
14:32Ta quay về
14:33chăm sóc chính mình.
14:34Và thật kỳ diệu.
14:36Khi cái tôi trong ta diệu lại,
14:37người kia cũng bắt đầu mềm ra,
14:39như hai mặt gương
14:40chiếu vào nhau.
14:42Một khi một bên sáng,
14:43bên kia
14:43cũng không thể mãi tối tâm.
14:45Phật dạy,
14:46thường yêu là hiểu biết.
14:48Hiểu rằng
14:49ai cũng đang giật lộn
14:50với chính mình.
14:51Hiểu rằng
14:52mọi hành di
14:52đều có nguyên nhân sâu xa.
14:54Hiểu rằng
14:55sự yên lặng của ai đó
14:56có thể là tiếng kêu cứu.
14:58Hiểu rằng
14:59cơn nóng giận
15:00không phải là ghét bỏ,
15:01mà có khi
15:02chỉ là một trái tim
15:03đang quảng loạn.
15:04Khi thương ai đó
15:05bằng hiểu biết,
15:06ta không cần họ
15:07phải hoàn hảo.
15:08Ta chỉ cần
15:08có mặt cho họ
15:09bằng sự hiện diện
15:11đầy tình thương
15:11và không phán xét.
15:13Đức Phật
15:14cũng từng nói
15:14về bốn tâm vô lượng.
15:16Từ
15:16bi
15:17hỷ
15:18xả
15:18Trong các mối quan hệ
15:20nếu ta không có tâm xả
15:22tức buôn bỏ kỳ giọng
15:23danh lợi
15:24tự ái
15:25thì từ
15:26bi
15:26hỷ
15:27cũng rất khó trọn dẹn.
15:29Một tình yêu
15:29không biết xả
15:30sẽ thành răng buộc.
15:32Một tình thân không biết xả
15:33sẽ thành gánh nặng.
15:35Một tình bạn
15:35không biết xả
15:36sẽ thành cạnh tranh.
15:38Càng dính mắt
15:38vào giai trò
15:39càng khó thương yêu đúng nghĩa.
15:42Cái tôi
15:42trong mối quan hệ
15:43suy cho cùng
15:44là áo ảnh
15:45về quyền sở hữu.
15:47Người ấy là của tôi
15:48nhưng con người
15:49không phải đồ vật
15:50tình yêu
15:51không thể sở hữu.
15:52Chỉ có thể chia sẻ
15:53khi ta xem
15:54người kia
15:55là một phần mở rộng của mình
15:56là vật phẩm
15:57thuộc quyền kiểm soát của mình
15:58thì tình yêu
16:00đã rời đi.
16:01Chỉ còn lại
16:02sợ hãi
16:02và chiếm hữu
16:03và sợ hãi
16:04luôn giết chết tự do.
16:06Mà tình yêu
16:07nếu thiếu tự do
16:08thì chỉ còn lại
16:09một chiếc lồng son.
16:11Chính vì vậy
16:11yêu thương
16:12thật sự
16:12không phải là
16:13làm cho ai đó
16:14cần mình mãi mãi
16:16mà là giúp họ
16:17đủ mạnh mẽ
16:17để không cần
16:19dựa vào mình nữa.
16:20Ta không ở đó
16:21để họ bám vào
16:22mà để cùng nhau
16:23bay lên.
16:24Đó mới là tình yêu
16:25không có cái tôi
16:26không rào cản
16:27không tính toán
16:28chỉ có sự rộng lượng
16:29lắng nghe
16:30và chuyển hóa.
16:32Và rồi
16:33sẽ đến một ngày
16:34khi cái tôi
16:35trong mối quan hệ
16:35không còn là nhân vật chính
16:37ta bỗng thấy
16:38nhẹ nhàng lạ lùng
16:39không còn bị tổn thương
16:40bởi những điều nhỏ nhặt
16:41không còn nhạy cảm
16:43với lời chê
16:43không còn đòi hỏi
16:45được thương yêu
16:45theo cách ta muốn.
16:47Ta trở thành
16:47một bầu trời
16:48bao dùng
16:49cả nắng lẫn mưa
16:50cả dông tố
16:51lẫn yên bình
16:52và tình yêu khi ấy
16:54như đám mây trắng
16:55trôi qua bầu trời ấy
16:56tự do
16:57trong trẻo
16:57và không cần
16:58giữ lại điều gì.
17:00Buông xã
17:00không phải là bỏ cuộc
17:02mà là sống sâu hơn.
17:04Người đời
17:05thường sợ hai chữ buông xã.
17:07Họ nghĩ rằng
17:08buông là từ bỏ
17:09là đầu hàng
17:10là quay lưng
17:11với mọi nỗ lực.
17:12Họ sợ
17:13nếu mình buông xuống
17:14người khác
17:15sẽ được thể lấn lướt.
17:16Nếu mình không giữ
17:17không níu
17:18thì những gì
17:19quý giá
17:19sẽ rời khỏi tay mình.
17:21Nhưng không
17:21buông không phải là bỏ
17:23buông không phải là thua.
17:25Buông
17:25trong đạo Phật
17:26là một sự trưởng thành
17:27tâm linh
17:28sâu sắc nhất.
17:29Nó không phải là
17:30sự rời bỏ thế gian
17:31mà là nhìn thấy
17:32bản chất của thế gian
17:33để không còn ràng buộc
17:35trong khổ đau nữa.
17:36Một người biết buông
17:37là người đã trải qua
17:38rất nhiều dằn co
17:39rất nhiều giữ lấy
17:41rất nhiều nắm chặt
17:42và nhận ra
17:43càng nắm
17:44càng đau.
17:46Giống như
17:46ta xiết chặt tay quanh
17:47một sợi dây thừng
17:48đang kéo đi.
17:50Sợi dây
17:50không làm ta chảy máu
17:51chính lực xiết
17:52mới là nguyên nhân.
17:53Người ta đau khổ
17:54không phải vì sự diệt xảy ra
17:56mà vì không chấp nhận
17:57nó xảy ra.
17:59Cái đau vật lý
17:59có thể qua nhanh
18:00nhưng cái đau tâm lý
18:02thì kéo dài vô tận
18:03vì cái tôi
18:04cứ mãi cào cấu
18:05vào ký ức
18:05vào kỳ dọng
18:06vào những điều
18:08đã không còn hiện hữu.
18:10Buông xả
18:10là một hành động
18:11của sự sáng suốt
18:12là nhìn rõ
18:13mọi thứ trong đời
18:15đều biến đổi
18:15không ai giữ được ai
18:17không ai giữ được
18:18mãi một giai trò
18:19một vị trí
18:20một mối quan hệ
18:21còn cái lớn
18:22rồi sẽ rời đi
18:23cha mẹ già
18:24rồi sẽ khuất núi
18:25người thương hôm nay ôm ta
18:27mai có thể quay lưng
18:28tiền tài hôm nay
18:29có thể đầy tay
18:29mai cũng có thể
18:31tàn biến như khói
18:32không có gì là của ta
18:33chỉ có điều
18:34cái tôi trong ta
18:36không chịu chấp nhận
18:37sự vô thường đó
18:38nó muốn giữ
18:39nó muốn điều khiển
18:40nó muốn mọi thứ
18:41phải theo ý mình
18:42và chính vì vậy
18:44khi mọi thứ
18:45không còn như ta muốn
18:46ta khổ
18:47thế nên
18:48buông là hành động
18:49của người nhìn xa
18:50người biết
18:51có những thứ
18:52nếu không buông
18:53nó sẽ đe ta
18:54đến ngạc thở
18:55có những mối quan hệ
18:56nếu không rời đi
18:57cả hai sẽ cùng hủy hoại nhau
18:59có những ký ức
19:01nếu không chịu xả
19:02nó sẽ trói ta mãi
19:03trong quá khứ
19:04có những nỗi đau
19:05nếu không tha thứ
19:06nó sẽ tiếp tục
19:08làm tim ta
19:09rỉ máu mỗi ngày
19:09người chưa buông
19:11vì chưa đủ hiểu
19:12người đã buông
19:14vì đã thấu suốt
19:15và người biết buông
19:16đúng lúc
19:16đó là trí tuệ
19:18có người hỏi
19:19nhưng nếu ai cũng buông
19:20thì còn gì là trách nhiệm
19:22là gắn bó
19:23là dấn thân nữa
19:24câu trả lời
19:25nằm ở cái tâm
19:26của hành động
19:27buồn không có nghĩa
19:28là không làm
19:29buồn nghĩa là
19:30làm hết lòng
19:31mà không dính mắt
19:31ta yêu một người
19:33nhưng không trói buộc họ
19:34ta làm việc hết mình
19:36nhưng không đặt
19:37cái tôi vào kết quả
19:38ta chăm sóc
19:39cha mẹ tận tụy
19:40nhưng không cắn danh tôi
19:41là người con hiếu thảo
19:43để rồi tổn thương
19:44nếu bị hiểu lầm
19:45ta sống sâu sắc
19:46sống có trách nhiệm
19:48sống trọn dẹn
19:49nhưng không đồng nhất
19:50bản thân
19:51với bất kỳ vai diễn
19:52nào trong đời
19:52vì ta biết
19:54mọi thứ
19:55đều đang thay đổi
19:55ngay cả ta
19:57cũng chỉ là
19:58một dòng chảy
19:58liên tục của thân
19:59tâm
20:00nghiệp
20:01khi hiểu sâu điều này
20:02ta sống rất nhẹ
20:03không phải nhẹ
20:04vì vô tâm
20:05mà là nhẹ
20:06vì không cố kiểm soát
20:07điều gì nữa
20:08ta biết
20:09ai đến
20:10thì miễn cười
20:11chào đón
20:11ai đi
20:12thì cuối đầu tiễn biệt
20:13ta biết
20:14được
20:15mất
20:15đúng
20:16sai
20:16thành
20:17bại
20:17đều chỉ là
20:18sống nổi
20:19trên mặt hồ tâm thức
20:20sống đến thì vỗ
20:21sống đi thì lặng
20:22nhưng hồ vẫn là hồ
20:24tỉnh lặng
20:25và sâu thẳm
20:27buồn xã
20:27trong đạo Phật
20:28không chỉ là một ý niệm triết lý
20:29mà là một con đường thực hành
20:31là mỗi ngày
20:32ta nhìn lại tâm mình
20:34và hỏi
20:34hôm nay
20:35ta đã bớt chấp
20:36một chút nào chưa
20:37ta đã dừng lại kịp lúc
20:39trước khi lời nói
20:40làm tổn thương ai đó
20:41ta đã nhận ra rằng
20:42cơn giận này
20:43không phải ta
20:44mà chỉ là một đám mây thoáng qua
20:46ta đã thấy nỗi buồn này
20:48không phải kẻ thù
20:49mà là tiếng gọi
20:50của sự chữa lành
20:51khi thực hành tránh niệm
20:53ta đang thực hành buồn
20:55buồn suy nghĩ
20:55lăng xăng
20:56để quay về hơi thở
20:57khi thực hành từ bi
20:59ta đang buồn sự phán xét
21:00khi quán chiếu vô thường
21:02ta đang buồn sự bám diếu
21:04và khi thấy rõ vô ngã
21:06ta đang buồn chính cái tôi
21:07tưởng chừng
21:08là trung tâm của thế giới
21:09buồn xã
21:10là một nghệ thuật
21:11nó không thô bạo
21:13không cưỡng ép
21:14không làm mình lạnh lùng
21:15trái lại
21:16nó làm cho trái tim mềm hơn
21:18tỏa ra mùi thơm
21:19của sự hiểu biết
21:20người biết buồn không cạn tình
21:22mà là biết yêu đúng cách
21:24họ không hợ hững
21:25với cuộc đời
21:26mà sống với một khoảng cách
21:27vừa đủ
21:28để nhìn rõ bản chất
21:29của đời sống
21:29họ bước vào
21:31từng trải nghiệm
21:31như một vị hành giả
21:33bước chân trên lá rụng
21:34nhẹ tên
21:35nhưng không thiếu sự hiện diện
21:37gặp ai cũng tử tế
21:39rời ai cũng nhẹ nhàng
21:40họ không để cái tôi chen
21:42vào giữa họ
21:43và thế giới
21:43nên họ thấy đời trong suốt
21:45không đục bởi sợ hãi
21:46hay mong cầu
21:47và rồi
21:48khi đã quen với sự buôn xã
21:50người ta không còn sợ mất gì cả
21:52không sợ mất người
21:54không sợ mất việc
21:55không sợ mất hình ảnh
21:56bởi vì họ đã tìm được
21:58một thứ không ai có thể lấy đi
22:00đó là sự an nhiên
22:01từ bên trong
22:02thứ an nhiên ấy
22:03không phải đến từ điều kiện
22:05mà đến từ sự chấp nhận triệt
22:07để những gì đang là
22:08họ không cần thay đổi thế giới
22:10để hạnh phúc
22:10họ chỉ cần buôn cái tôi
22:12muốn thay đổi thế giới
22:13là đủ
22:14khi ấy
22:15ta không cần cố tỏ ra mạnh mẽ
22:17vì chính sự buôn
22:19đã là biểu hiện của sức mạnh
22:20ta không cần làm gì
22:22để chứng minh mình giá trị
22:23vì giá trị
22:24thật sự
22:25nằm ở cách ta sống sâu
22:26và tỉnh thức
22:27trong từng khoảnh khắc
22:29ta không cần níu kéo
22:30bất kỳ ai
22:31vì tình thương trong ta
22:32đã đủ rộng lớn
22:34để cho đi
22:34mà không đòi nhận lại
22:36buồn
22:37không phải là mất
22:37buồn
22:38là có tất cả
22:39mà không cần giữ gì
22:41dược thoát cái tôi
22:42con đường trở về
22:44với bản thể thuần khiết
22:45khi cái tôi
22:46được nhìn ra
22:47và nhận diện trọn dẹn
22:49hành trình quay về
22:50với bản thể
22:50đích thực bắt đầu
22:51đó là cuộc trở về
22:53không ồn ào
22:53không hoành tráng
22:54nhưng lại vô cùng kỳ dĩ
22:56trong chiều sâu tâm linh
22:57bởi lẽ
22:58để buông xuống được cái tôi
23:00thứ đã gắn bó
23:01giận hành
23:02chi phối chúng ta bao năm
23:04là một hành động
23:05không hề nhỏ
23:06nó đòi hỏi trí tuệ
23:07đủ để thấy ra
23:08và lòng từ bi đủ
23:10để không oán trách
23:11chính mình
23:11gì đã từng mê lầm
23:13đó là một cuộc chuyển
23:14hóa nhẹ
23:15như làng gió
23:16nhưng mạnh mẽ
23:17như dòng nước phá
23:18tan dách đá
23:19không phải để hủy
23:20gì cái tôi
23:21mà để nó tan đi
23:22trong ánh sáng
23:23của tránh niệm
23:23và tình thương
23:24cái tôi
23:25trong sâu thẳm
23:26không phải là kẻ thù
23:27nó chỉ là đứa trẻ
23:29lạc lỏng
23:29đang cố chứng minh rằng
23:30mình xứng đáng
23:31để được thương
23:32để được công nhận
23:33khi chưa hiểu điều ấy
23:35ta phán xét nó
23:36chối bỏ nó
23:37rồi lại tiếp tục
23:39bị nó chi phối
23:40trong vô thức
23:40nhưng khi hiểu rồi
23:42ta ôm lấy nó
23:43như người mẹ
23:43hiền ôm đứa con ngổ nghịch
23:45không phải để chiều chuộng
23:46mà để giúp nó lớn lên
23:48tan hòa
23:49vào một cái thấy rộng lớn hơn
23:50nơi mà mình
23:51không còn là
23:52trung tâm của vũ trụ
23:53mà là một phần
23:54trong vũ trụ
23:55đang dận hành
23:55cùng muôn loài
23:56Phật dạy rằng
23:57dồn ngã
23:59là sự thật tối hậu
24:00của mọi hiện tượng
24:01điều đó
24:02không có nghĩa là
24:03ta biến mất
24:04mà là sự biến mất
24:05của ảo tưởng rằng
24:06có một cái
24:07ta tách biệt
24:08cứng nhất
24:09bất biến
24:10khi cái tôi lùi
24:11về đúng chỗ
24:12không còn ngồi nhầm
24:13vào ngai vàng
24:14của bảng ngã
24:14ta bắt đầu
24:15sống như một dòng suối
24:17biết uống mình
24:18theo thực tại
24:18biết khiêm nhường
24:20trước mọi dòng chảy cuộc đời
24:21nhưng vẫn không mất đi
24:22chính mình
24:23chính là cái bảng thể
24:24trong sáng
24:25mát lành
24:26thền thang
24:27mà ta đã quên từ lâu
24:28thật ra
24:29con đường dược thoát
24:30cái tôi
24:31không phải là con đường
24:32đoạn diệt
24:32mà là con đường
24:33hiển lộ
24:34khi ảo tưởng
24:35bị tháo gỡ
24:36sự thật hiện ra
24:37khi cái tôi
24:38được đặt xuống
24:39từ bi
24:40và trí tuệ
24:41mới được nâng lên
24:42khi không còn bận tâm
24:44để chứng minh
24:44mình là ai
24:45ta mới có đủ không gian
24:46để thật sự là
24:47chính mình
24:48một con người
24:49rộng lượng
24:50dịu dàng
24:50sống hòa với người
24:52hòa với trời đất
24:53và hòa với cả
24:54những mảnh tối
24:55trong tâm hồn mình
24:56dồn ngã
24:57không khiến ta lạnh lẽo
24:59xa cách
24:59mà khiến ta yêu thương
25:01sâu sắc hơn
25:02bởi vì
25:03khi không còn bị nhốt
25:04trong khung bảng ngã
25:05trái tim
25:06ta rộng mở
25:07đến vô biên
25:08không cần tôi
25:09và họ
25:10để phân chia
25:11ta nhìn người
25:12bằng con mắt đồng cảm
25:13không còn cần ai
25:15phải hiểu
25:15phải yêu
25:16phải công nhận
25:17ta thôi đòi hỏi
25:19và bắt đầu cho đi
25:20trong chính sự
25:21buôn bỏ đó
25:22ta tìm thấy
25:23một thứ hạnh phúc
25:24tỉnh tại
25:24không đến từ thành công
25:26hay khen ngợi
25:27mà từ sự trở về
25:28với bản chất
25:29chân thật của mình
25:30thuần khiết
25:31tỉnh lặng
25:32và đầy yêu thương
25:33và như vậy
25:34hành trình trở về
25:35không nằm ở đâu xa
25:36không nằm ở một lý thuyết
25:38cao siêu nào cả
25:39nó bắt đầu
25:40từ chính nơi
25:41ta đang đứng
25:41từ từng khoảnh khắc
25:42ta tỉnh thức
25:43để thấy ra
25:44cái tôi đang dẫn hành
25:45ra sao
25:45từ từng hành động nhỏ
25:47ta chọn đặt tình thương
25:48lên trên tự ái
25:49từ từng lần
25:50ta dám buông
25:51một lời hân thua
25:52để giữ gìn
25:54một sự bình yên
25:54đó không phải là
25:56con đường
25:56dành cho người yếu đuối
25:57mà là hành trình
25:59của những ai
25:59đủ can đảm
26:00nhìn sâu vào lòng mình
26:02không để chiến thắng
26:03mà để hiểu
26:04để thà thứ
26:05và để yêu thương
26:07một cách trọn dẹn
26:08một cách trọn dẹn
26:22như thế này
26:23một cách trọn dẹn

Được khuyến cáo