Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Bạn nghĩ mình có thể che giấu mọi sai lầm qua mặt cả thế gian, thậm chí chính bản thân mình,
00:05nhưng hãy dừng lại và tự hỏi khi người đang làm, trời đang nhìn, bạn thực sự đang gieo hạt giống gì cho đời mình.
00:11Trong dòng chảy khắc nghiệt của cuộc sống, những bài dạy của Đức Phật không chỉ là lời khuyên mà là ngọn lửa soi dọi,
00:17là lưỡi gươm chặt đứt vô minh, dẫn bạn vượt qua bóng tối của bàn ngã để tìm thấy ánh sáng chân thật.
00:22Bạn dám đối diện với chính mình và khám phá con đường tình thức đầy mạnh mẽ này không?
00:26Hãy ở lại, vì đây là hành trình thay đổi số phận của bạn.
00:33Bài viết số 1. Người đang làm, trời đang nhìn
00:35Có những lúc trong đời, con người ta tưởng như mình đã khéo che giấu được mọi sai lầm.
00:40Lời nói có thể tô son, hành động có thể nguy trang, ánh mắt có thể né tránh, nhưng nghiệp quả, tuyệt nhiên không mù lòa.
00:47Trong vô vàn những pháp tắc vận hành của vũ trụ, luật nhân quả là điều không một ai có thể né tránh.
00:52Bởi lẽ, người đang làm, trời đang nhìn, trời ở đây không phải là một đấng hữu hình ngự trị trên cao, mà là chính lương chi, là bản thể giác ngộ trong sâu thẳm mỗi con người.
01:02Có thể bạn qua mặt được người khác, thậm chí qua mặt được cả chính mình bằng những nguy biện đầy khôn ngoan.
01:07Nhưng nhân quả không cần lời giải thích, nó không cần bạn thừa nhận hay phủ nhận, nó không đòi hỏi bằng chứng.
01:12Bởi mỗi hành động, mỗi ý nghĩ khởi lên đều đã âm thầm gieo một hạt sống xuống mảnh đất tâm linh của đời mình, và hạt sống đó, sớm muộn gì cũng trổ quả.
01:21Điều đáng sợ không nằm ở quả báo, mà nằm ở chỗ ta sống mà không ý thức được chính mình đang gieo gì.
01:26Người lừa lọc người khác, trước tiên đã tự đánh mất lòng tin vào sự tử tế.
01:31Kẻ làm điều ác, trước hết đã giết chết một phần ánh sáng nơi tâm hồn.
01:34Cái giá thật sự không nằm ở sự trừng phạt, mà là ở sự giạn vỡ âm thầm của nội tâm mỗi khi ta phản bội lại bản tâm thiện lành.
01:42Đức Phật dạy, tâm dẫn đầu các pháp, khi tâm khởi ác, dù miệng nói điều thiện cũng vội, nhưng nếu tâm khởi thiện, thì dẫu còn lầm lỗi, ánh sáng vẫn lê lói tìm về.
01:51Hãy sống như thế luôn có một đôi mắt đang dõi theo, không phải để sợ hãi, mà để tự soi thấy mình trong sáng hơn từng ngày.
01:58Bởi sự tình thức không nằm ở chỗ tranh né quả báo, mà ở chỗ nguyện lòng không gieo hạt xấu.
02:03Thế gian này chẳng cần thêm người khôn ngoan, mà cần thêm người lương thiện.
02:07Trong một thế giới mà mọi thứ có thể bị che giấu, thì sự thật của nhân quả lại chính là lời nhắc nhở vĩnh kiểu, dù ai gieo gì cũng phải gặt lấy.
02:16Bài viết số 2, sự bình thản của hôm nay là nỗi đau của hôm qua.
02:20Khi bạn âm thầm bước qua những đêm dài không ai thấu hiểu, những chuỗi ngày ngập trong mớ cảm xúc dối ghen mà không tìm thấy một bàn tay nào kéo mình ra khỏi vực sâu,
02:29thì cũng chính lúc ấy bạn lặng lẽ trưởng thành, không ai thấy bạn đã tự khâu lấy những vết thương bằng sự im lặng, vá lại tâm hồn bằng những câu hỏi không ai trả lời.
02:38Nhưng chính quá trình đó đã khiến bạn không còn là bạn của ngày xưa nữa.
02:42Sự điềm tĩnh hôm nay không phải tự nhiên, đó là kết tinh của những cơn sóng lòng từng gào thét không tiếng.
02:47Sự ôn hòa hiện tại không phải biểu hiện của sự vô tâm mà là minh chứng của một trái tim đã trải qua đủ mất mát để hiểu rằng,
02:54không phải chuyện gì cũng đáng để mình phản ứng dữ dội.
02:57Phật dạy, biết gió vô thường là con đường của giải thoát.
03:00Khi bạn thấu rõ mọi thứ đến rồi đi như mây bay gió thoảng, bạn sẽ không còn níu kéo, quán trách hay sợ hãi nữa.
03:07Bạn không trở nên mạnh mẽ hơn, bạn chỉ bớt yếu đuối đi.
03:11Bạn không trở nên lạnh lùng hơn, bạn chỉ học được cách giữ lòng mình bình yên giữa bão rông.
03:15Khi từng nỗi đau đều được nhìn bằng ánh mắt quán chiếu,
03:18thì bạn không còn thấy mình là nạn nhân mà là một hành giả đang bước trên con đường hiểu, thương, buông.
03:24Rồi một ngày, bạn sẽ biết ơn cả những điều khiến mình khóc nghẹn,
03:27bởi vì chính chúng đã đưa bạn về gần hơn với bản ngã đích thực,
03:30nơi không còn ai để oán, không còn gì để trách, chỉ còn sự lặng lẽ và một nụ cười đầy tư bi.
03:35Bài viết số 3 Mọi sự vật đều vô thường
03:39Chúng ta, những người đang sống trong hành trình của cuộc đời,
03:43đôi khi cảm thấy mình quá trẻ để thấu hiểu được những biến động,
03:47những thử thách mà sóng gió cuộc đời mang đến.
03:49Chúng ta không thể lý giải nguồn gốc của những đau thương, mất mát hay niềm vui đột ngột.
03:53Nhưng kỳ lạ thay, trong những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời mình,
03:57chúng ta lại mang trong mình sự giả dặn của những nỗi đau chưa kịp hiểu,
04:00những ký ức chưa kịp sáng tỏ, những sự khắc khoải chưa kịp bày tỏ.
04:04Trong trốn tâm linh, Phật dạy rằng mọi sự vật đều vô thường.
04:08Điều đó có nghĩa là chúng ta không thể chấp chặt vào quá khứ
04:11hay giam cầm mình trong những lo toan tương lai.
04:13Đôi khi, chúng ta tự đánh mất mình trong những lo âu ấy.
04:16Quên đi rằng, mỗi thử thách, mỗi đau đớn đều là cơ hội để thức tỉnh và làm mới bản ngã.
04:21Phải chăng chính những sóng gió cuộc đời là cơ hội để ta tìm về chính mình,
04:25để nhìn thấy rõ ràng hơn sự thật về sự hữu hạn của kiếp người,
04:28và từ đó học cách sống trọn vẹn với mỗi khoảnh khắc?
04:31Dù là những năm tháng tuổi trẻ hay những khoảnh khắc già dặn trong tâm hồn,
04:35chúng ta vẫn phải biết rằng sự trưởng thành thực sự không đến từ số tuổi,
04:39mà đến từ việc ta hiểu rõ bản chất của sự vật, sự việc.
04:43Chúng ta cần nhìn nhận sự vật theo một lăng kính khác biệt,
04:45không chỉ đơn thuần là những khó khăn hay đau khổ,
04:47mà là những bài học sâu sắc về lòng tiên nhẫn, về sự hiểu biết và yêu thương vô điều kiện.
04:53Những sóng gió, dù có mạnh mẽ đến đâu,
04:55cũng không thể làm lưu mờ được ánh sáng bên trong mỗi con người.
04:58Hãy để tâm hồn ta được tĩnh lặng như dòng suối thanh bình không bị khuấy động bởi ngoại cảnh.
05:03Đó chính là lúc chúng ta nhận ra rằng,
05:05trong từng khó khăn, trong từng thử thách,
05:07đều chứa đựng một sự thật về bản thân và về vũ trụ này.
05:10Khi chúng ta biết nhìn nhận cuộc sống với ánh nhìn không phán xét,
05:13không oán trách, mà bằng trái tim tử bi,
05:16chúng ta sẽ tìm thấy sự an lạc trong chính những sóng gió ấy.
05:19Hãy sống sao cho mỗi ngày đều là một cuộc hành trình về phía sự giác ngộ,
05:22về phía một đời sống đầy đủ, trọn vẹn và nhân văn.
05:27Bài viết số 4, Người trời giữa nhân gian
05:29Có những người mang gương mặt trẻ hơn tuổi thật,
05:33như thể thời gian đã quên lãng họ.
05:35Nhưng đằng sau dung màu ấy là một tâm hồn lặng lẽ,
05:37sâu thẳm như mặt hồ phẳng lặng không gợn sóng.
05:40Họ ít nói, không phô trương, sống một đời lặng lẽ nhưng lại thấu suốt thời gian.
05:44Tâm họ thiện lương, vị tha, không toàn tính thiệt hơn, không màng tranh đoạt.
05:49Nhưng cũng chính vì thế, họ cô độc, người đời dễ dàng bỏ qua họ,
05:52bởi họ không bon chen, không khoác lên mình vẻ hào nhoáng để được chú ý.
05:56Nhưng những ai đủ tinh tế sẽ nhận ra, những con người ấy không hề tầm thường.
06:00Họ mang trong mình một phước đức lớn lao, một loại nhân duyên mà không phải ai cũng có.
06:04Họ không cần tranh giành, bởi trời đất tự có an bài.
06:08Họ không cần oán trách, bởi nhân quả tự khắc xoay vần,
06:11chớ vội xem nhẹ những con người như thế.
06:13Nếu bạn làm điều sai trái với họ, có thể họ sẽ rộng lượng mà bỏ qua.
06:17Nhưng trời xanh thì chưa chắc, trời không thiên vị, nhưng cũng không bỏ sót ai.
06:21Những điều bạn gieo sớm muộn cũng sẽ gật.
06:24Đối với người mang phước giày đức lớn, làm tổn thương họ chẳng khác nào chạm đến cán cân của luật trời.
06:29Khi ấy, sự trừng phạt không đến từ tay họ,
06:32mà từ những quy luật vận hành vô hình nhưng nghiêm khắc của nhân quả.
06:35Hãy trân trọng những người hiền lành, bởi họ không phải yêu đuối.
06:38Họ là những người đã nhìn thấu thế gian, nhưng vẫn chọn cách bao dung.
06:42Họ là ánh sáng giữa nhân gian, lặng lẽ nhưng vững bền.
06:44Và hơn hết, họ chính là minh chứng cho sự hiện hữu của đạo trời giữa cõi ta bà.
06:50Bài viết số 5, con đừng buồn nhé, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
06:54Con à, đời người có những đoạn đường thật dài mà chẳng ai có thể bước giúp con.
07:00Mỗi thử thách con gặp phải hôm nay, dù có nặng nề đến đâu, rồi cũng sẽ trở thành ký ức.
07:04Cũng như cơn mưa dậu lớn, cuối cùng cũng phải tạnh.
07:07Chẳng dẫu có khuyết, rồi cũng sẽ tròn, không ai mãi đau khổ, cũng chẳng ai mãi hạnh phúc.
07:12Mọi thứ đến và đi như một dòng chảy, chỉ là con có đủ nhẫn nại để chờ đợi hay không.
07:17Thời gian này con mệt mỏi lắm phải không?
07:19Nhưng con ơi, đau khổ không phải là dấu chấm hết.
07:21Đó là sự chuyển giao, là bước ngoặt để con lớn hơn, mạnh mẽ hơn.
07:26Như hạt sen nằm trong bùn lầy, nếu không chịu bám dễ, không chịu vươn lên,
07:30làm sao có thể nở ra một bông hoa tinh khiết.
07:32Con người cũng vậy, càng đi qua những điều đau thương, con càng học được cách thương mình, thương người.
07:37Con hãy cứ lương thiện, vì nhân quả chẳng bao giờ bỏ sót một ai.
07:41Những gì con cho đi, dù là một lời an ủi, một cái nắm tay, một sự sẻ chia chân thành,
07:46rồi cũng sẽ quay về với con theo cách con không ngờ tới.
07:48Nếu hôm nay con thấy lòng mình lạnh lẽo, hãy cứ tin rằng những ấm áp con từng trao đi sẽ có ngày trở lại.
07:55Có những chuyện đời này con chẳng thể ép buộc, cũng chẳng thể níu kéo.
07:58Người ta rời đi vì duyên đã cạn, công việc bế tắc vì chưa đúng thời điểm,
08:02thành công chậm đến vì con còn thiếu một chút nhẫn nại.
08:05Nhưng con ơi, trời Phật chưa từng bỏ rơi ai có lòng tốt.
08:08Chỉ cần con không làm điều trái lương tâm, không hại ai để mưu cầu lợi ích cho mình,
08:13thì dẫu hôm nay có khó khăn, ngày mai vẫn sẽ có ánh sáng.
08:16Đừng buồn nữa nhé, con đã đi được một quãng đường dài, con vẫn đang cố gắng từng ngày.
08:21Chỉ cần giữ vững lòng tin, đi đúng con đường của mình,
08:24rồi sẽ có một ngày con ngoảnh lại và thấy rằng mọi nỗi đau đã thành quá khứ,
08:28còn con thì đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
08:30Bài viết số 6. Kẻ nói xấu bạn không bao giờ đứng ở vị trí cao hơn bạn
08:36Có bao giờ bạn thấy một người thành công, trí tuệ, đạo đức vững vàng lại dành thời gian để nói xấu kẻ khác chưa?
08:43Không, bởi những kẻ vui đầu vào việc chê bai, chỉ trích, bêu dếu,
08:47người khác chưa bao giờ thực sự vươn lên trong cuộc sống.
08:50Người có trí tuệ nhìn đời bằng đôi mắt tử bi, hiểu rằng mỗi cá nhân đều có nhân duyên riêng, hành trình riêng.
08:56Họ không bận tâm đến những chuyện nhỏ nhen, càng không để tâm hồn mình vấy bẩn bởi sự đố kỵ, sân si.
09:02Chỉ có những kẻ đứng ở nơi thấp hơn mới ngước nhìn bạn bằng ánh mắt canh ghét.
09:06Phật dạy, kẻ làm nhục người khác thực ra chỉ đang tự làm nhục chính mình.
09:10Khi một người nói xấu bạn, họ đang phơi bày tâm địa hẹp hòi, chất chứa hận thù.
09:14Họ không biết rằng mỗi lời nói cay độc thốt ra như một nhát dao quay ngược lại, khắc sâu vào tâm hồn chính họ.
09:20Người trí tuệ không biện minh, không tranh cái, bởi họ hiểu rằng sự thật tự khắc sẽ sáng tỏ theo thời gian.
09:26Một viên ngọc dù bị vui trong bùn lầy vẫn là ngọc, còn một hòn đá tầm thường có được mạ vàng cũng không thể trở thành bảo vật.
09:32Đừng bận tâm đến những lời giềm pha, vì kẻ bôi nhọ bạn không thể làm bạn xấu đi mà chỉ đang tự làm lưu mở chính mình.
09:38Cũng như nước đục không thể làm vấy bẩn trời xanh, người quân tử không cần cúi mình tranh luận với kẻ tiểu nhân.
09:44Thay vì giận dữ, hãy mỉm cười, thay vì đáp trả, hãy đi tiếp con đường của mình, hãy để sự vững vàng, trí tuệ và lòng tư bi là câu trả lời cho tất cả.
09:54Bài viết số 7 trở về nơi mình bắt đầu.
09:57Ta là những đứa trẻ lớn lên từ đất ruộng, từ con đường làng lấm lem bùn đất, từng mơ ước một ngày thoát khỏi cái nghèo, cái làm lũ để bước chân vào trốn phồn hoa nơi phố thị.
10:08Giấc mơ ấy tưởng trừng rực rỡ, nhưng đâu ai ngờ, ánh đèn thành phố không đủ ấm như ngọn đèn dầu của mẹ.
10:14Và tiếng còi xe tấp nập cũng chẳng thể thay cho tiếng gọi đỏ quê bên triển sông mỗi chiều.
10:19Vì mưu sinh, ta dần thân, ta cố gắng, ta gồng mình gắn những nhãn mắt đẹp đẽ cho cái tôi đang héo úa, ta bon chen, ta ganh đua, ta học cách sống giữa những bể bộn của giả dối và ồn ào.
10:30Và trong hành trình chạy theo danh vọng ấy, ta đã vô tình đánh rơi chính mình cái bản ngã thuần khiết, trong trẻo và nhân hậu thổi nào.
10:36Ta đánh mất đi sự an nhiên, lòng biết ơn và cả ánh mắt ấm áp từng nhìn đời bằng sự cảm thông.
10:41Đến một ngày, sau bao tổn thương, bao vết sức lòng, ta lặng lẽ quay về về nơi có mùi rơm khô, có giếng nước trong veo, có tiếng tụng kinh vang lên từ mái chùa nhỏ cuối làng.
10:52Ta tìm lại mình nơi đồng quê thanh tịnh ấy, nơi từng dạy ta hiểu thế nào là đủ, là thương, là buông.
10:57Đạo Phật dạy, tìm khắp thế gian không đâu bằng tìm trong chính mình.
11:01Giữa bao vùi dập, ta trợt hiểu, chẳng phải phố thị làm ta lạc lối, mà chính lòng ta đã quên mất hướng đi.
11:07Chúng ta không cần trở thành ai cả, chỉ cần nhớ mình là ai, chuồn an chú không nằm ở nơi cao sang, mà ở trong tâm bình lặng, ở nơi lòng từ nở hoa.
11:16Có khi phải đi thật xa, ta mới biết quê hương là nơi duy nhất có thể chữa lành.
11:20Có khi phải đánh mất bản thân, ta mới có đủ can đảm để bắt đầu lại bằng một trái tim mới, khiêm cung, tỉnh thức và trọn vẹn hơn bao giờ hết.
11:29Bài viết số 8, đừng để đến khi người nhà cần bạn, trừ nước mắt ra, cái gì cũng không có.
11:34Có những khoảnh khắc trong đời, ta giật mình khi nhìn người thân nằm đó yếu ớt, mỏi mệt, cần một bàn tay, một tiếng gọi, một sự quan tâm chân thành.
11:43Nhưng rồi ta mới phát hiện, ta chẳng có gì ngoài một đôi mắt ướt, không có thời gian, không có sự hiện diện, không có yêu thương đủ đầy.
11:50Và tôi tệ hơn cả, không có sự chuẩn bị.
11:52Tôi trượt nghĩ đến mình của hiện tại tất bật, mãi miết theo đuổi danh lợi, điểm số, hợp đồng, deadline, những thứ có vẻ quan trọng, nhưng chẳng ai trong số đó sẽ khóc khi tôi ngã quỵ.
12:02Người ta hay nói hiếu thuận là một điều lớn lao, nhưng thật ra, nó bắt đầu từ những điều rất nhỏ, một bữa cơm ngồi cùng, một cái nắm tay khi cha mẹ đau, một câu hỏi hàn khi họ lặng thinh.
12:13Phật dạy, báo hiếu là gốc của đạo làm người.
12:15Thế nhưng, ta lại thường đặt cái gốc ấy ở cuối cùng, khi đã muộn màng.
12:19Bản ngã luôn thôi thúc ta nghĩ rằng còn nhiều thời gian, còn nhiều cơ hội, nhưng vô thường không hẹn trước.
12:25Có những lần gọi má ơi vang khắp căn nhà mà chẳng còn ai đáp lại, có những cái ôm răng rở mãi không kịp trọn vẹn.
12:31Cuối cùng, ta mang đến tăng lễ nhiều hoa tươi, mâm quả, lời nói ân hận để làm gì, khi người cần nghe đã im lặng mãi mãi.
12:38Hãy sống sao để khi người nhà cần bạn, bạn không chỉ có nước mắt, hãy có mặt lúc họ còn đó.
12:43Đừng để đến khi mọi thứ chỉ còn là hoài niệm, bạn mới bắt đầu thương mà người cần được thương thì đã rời đi.
12:49Cuộc sống này, nếu không kịp yêu thương thì dù có thành tựu đến đâu, cũng là thất bại.
12:55Bài viết số 9. Đừng vì lợi mình mà hại người.
12:58Đừng thổi tắt ngọn nến của người khác, chỉ vì ta mong muốn ngọn lửa của mình sáng dực hơn, lớn hơn trong cái phồn hoa của thế gian.
13:06Chính lúc đó, ta quên mất rằng mỗi ngọn nến đều có sự sống riêng, có nhiệm vụ riêng và giá trị của nó không thể so đo với ngọn lửa của ai khác.
13:14Phật dạy, nhân quả của mỗi chúng ta không phải là chuyện của ai khác.
13:18Khi ta dập tắt ngọn nến ấy, không chỉ làm mờ ánh sáng của người mà còn đốt cháy đi phẩm hạnh và sự thanh thản của chính mình.
13:24Hãy nhớ rằng, vũ trụ này muôn màu, muôn vẻ và mỗi ngọn lửa đều cần một không gian để chiếu sáng.
13:30Chúng ta sống giữa muôn vàn ngôi sao, giữa cái huyền bí của thiên hạ mà mỗi ánh sáng đó đều có giá trị riêng.
13:36Nếu chỉ nhìn vào ánh sáng của riêng mình mà quên đi những ánh sáng xung quanh, ta sẽ đánh mất đi cái đẹp toàn diện của vũ trụ này.
13:43Như những vì sao trên bầu trời đêm, không ai giành lấy sự lung linh của ai mà chúng chỉ tỏa sáng theo cách riêng của mình, tạo nên một bức tranh vĩ đại của tạo hóa.
13:51Vậy sao ta phải làm đám thuyền người khác chỉ để thuyền ta vững vàng, thuyền mỗi người đều có chỗ, dòng nước đều có con đường riêng.
13:58Cái tĩnh tại trong tâm hồn không phải là việc ta tìm cách đẩy người khác xuống để tự mình đứng trên cao.
14:03Cái tĩnh tại ấy là biết bao dung, là biết tôn trọng sự tồn tại của mọi sinh linh trong vũ trụ này.
14:08Nước vẫn trôi thong rong, trời vẫn cao rộng, nhưng đó là khi tâm chúng ta mở rộng, không chật hẹp, không bao giờ nhường chỗ cho tham lam, sân hận và si mê.
14:17Khi chúng ta hiểu rằng tất cả đều có một chỗ đứng trong vũ trụ bao la này, khi ấy lòng ta không còn sân si, không còn khao khát chiến thắng trên sự tổn thương của người khác, mà chỉ muốn sống trong an lạc và hòa thuận với tất cả.
14:29Chúng ta chỉ thật sự thành thơi khi biết rằng sự thịnh vượng không phải là sự chiếm đoạt từ người khác, mà là sự thanh thản trong tâm khi không còn đố kỵ, không còn so sánh.
14:38Bởi vì, như Phật dạy, sự thanh thản trong lòng chính là món quà quý giá nhất mà chúng ta có thể mang theo trong cuộc đời này.
14:45Bài viết số 10
14:46Đứa trẻ trong ta đã từng rất cố gắng
14:48Có thể vài năm sau, khi đã vượt qua dông báo, khi tâm hồn đã trở nên an tĩnh như mặt hồ sau những cơn mưa, ta sẽ ngoái đầu nhìn lại và mỉm cười nhẹ nhàng với những khổ đau ngày trước.
15:01Những điều khiến tim ta thắt lại lúc này có khi chỉ còn là một vết gợn nhỏ trong ký ức.
15:05Nhưng dù thời gian có xoa dịu được bao nhiêu vết thương, ta sẽ mãi ghi nhớ một điều rằng đã từng có một đứa trẻ với trái tim non nớt nhưng kiên cường,
15:13từng đứng giữa ngã ba cuộc đời mà không ai chỉ lối, vẫn cố gắng hết lần này đến lần khác để tìm lại chính mình.
15:19Đứa trẻ ấy không cần được ca ngợi, không cần được ai ghi công, nhưng cần được chính ta, phiên bản trưởng thành của ngày mai, nhìn lại bằng ánh mắt đầy biết ơn và trân trọng.
15:28Vì trong bóng tối mịt mù của hoang mang và lạc lõng, nó đã không buông tay.
15:32Nó đã tin, dù niềm tin ấy nhỏ nhoi, rằng cuộc đời sẽ có một ngày bao dung hơn với những kẻ lạc đường.
15:38Nhìn theo ánh sáng phất pháp, ta thấy rõ khổ đau không phải kẻ thù mà là người bạn chỉ đường.
15:43Chính trong dần vặt, ta mới đối diện được bản ngã, chính trong lầm lạc, ta mới hiểu đâu là chân phương.
15:49Mỗi vết xước tâm hồn là một bài học về vô thường, rằng chẳng có gì tồn tại mãi, kể cả nỗi đau.
15:54Khi tâm lặng rồi, ta mới hiểu, không phải cuộc đời quá khắt khe, mà chính ta đang học cách trưởng thành qua từng va vấp.
16:01Hành trình tìm về bản thân không phải để trở thành ai khác, mà để nhận ra ta chưa từng đánh mất chính mình,
16:05chỉ là đôi lúc vì quá đau mà lạc bước, đừng trách quá khứ đã khiến ta yếu mền.
16:10Hãy cảm ơn nó vì đã dạy ta biết đứng lên.
16:13Và nếu một ngày nào đó, ta thấy lòng mình vững vàng như gốc cây giữa giông gió,
16:17thì đừng quên đã từng có một đứa trẻ trong ta, đã âm thầm hy sinh cả tuổi trẻ để gìn giữ mầm sống của tâm hồn.
16:24Bài viết số 11 Đừng hối tiếc khi sống tử tế
16:28Bởi lòng tốt là sự lựa chọn của người thức tỉnh.
16:31Đức Phật từng dạy, đừng bao giờ hối tiếc khi đã đối xử tốt với bất kỳ ai.
16:36Lời dạy tưởng chừng đơn giản, nhưng chứa đựng một trí tuệ sâu sắc vượt khỏi những phản ứng đời thường của con người.
16:41Trong cuộc sống, có những lần ta đặt chọn niềm tin nơi ai đó, trao đi chân thành, quan tâm,
16:46thậm chí hy sinh nhưng thứ nhận lại lại là sự quay lưng, lạnh nhạt, thậm chí phản bội.
16:51Thế rồi, nhiều người tự hỏi liệu lòng tốt của mình có đáng không?
16:55Nhưng Phật Pháp không dạy ta sống để đong đếm hơn thua.
16:57Việc bạn sống tử tế không phải để chứng minh ai xứng đáng,
17:01mà bởi vì bạn đã chọn đi con đường của ánh sáng,
17:03thay vì xa vào bóng tối của oán hận và nghi ngờ,
17:06bản chất của lòng tốt không nằm ở kết quả nhận lại, mà nằm ở việc bạn là ai.
17:10Người sống thiện là người đã thắng chính mình thắng cái tôi ích kỷ,
17:13thắng sự giận dữ, thắng ham muốn đòi hỏi sự đền đáp.
17:16Trong một thế giới mà nhiều người chọn bảo vệ mình bằng sự lạnh lùng,
17:20thì việc bạn vẫn giữ lòng ấm áp chính là một dạng dụng khí hiếm có.
17:23Thực tế, những người khiến bạn tổn thương lại chính là chất liệu quan trọng
17:27để tạo nên sự chuyển hóa nội tâm.
17:29Họ cho bạn cơ hội để thấy rõ bản ngã của chính mình,
17:32cái tôi tự ái, cái tôi mong cầu, cái tôi yếu đuối dễ vỡ.
17:35Nhờ họ, bạn mới nhận ra lòng mình cần rộng hơn, trái tim cần kiên cường hơn.
17:40Không có những nỗi đau, bạn sẽ chẳng bao giờ học được sự buông bỏ.
17:43Không có những vấp ngã, bạn sẽ không biết thế nào là đứng dậy bằng chính đôi chân của mình.
17:48Cuộc đời là chuỗi duyên gặp gỡ, không ai đến với ta một cách ngẫu nhiên.
17:52Có người là món quà ân huệ họ khiến bạn cảm nhận được sự nâng nghiêu, dịu dàng.
17:56Có người là tấm gương soi chiếu chính những thiếu hụt trong tâm hồn bạn.
18:00Và cũng có người là thử thách để rèn rũa bản lĩnh, mở ra cánh cửa trưởng thành,
18:04đừng ghét họ, cũng đừng bám víu vào nỗi buồn mà họ để lại.
18:08Họ đến là có lý do, họ đi cũng là một phần của tiến trình tình thức.
18:12Bởi vậy, hãy biết ơn tất cả, biết ơn cả người yêu thương lẫn người làm bạn tổn thương.
18:17Biết ơn những khúc quanh, lối rẽ, mất mát,
18:19vì mỗi sự kiện xảy ra đều mang một thông điệp thiêng liêng từ vũ trụ rằng
18:23bạn đang đi đúng hướng trên con đường tu sửa chính mình.
18:25Trong ánh nhìn của Phật Pháp, mọi thứ đều là nhân duyên và quả báo.
18:30Việc bạn gieo hạt thiện lành hôm nay có thể chưa ra quả tức thời,
18:33nhưng chắc chắn sẽ đơm hoa vào một ngày nào đó khi tâm bạn đủ rộng,
18:36khi lòng bạn đủ an, và khi ấy, bạn sẽ mỉm cười không vì ai đối xử tốt với bạn,
18:42mà vì bạn đã không đánh mất chính mình giữa những điều tàn nhẫn của thế gian.
18:45Đó chính là chiến thắng vĩ đại nhất.
18:48Bài viết số 12. Đừng bao giờ mở miệng chê bai hay nói xấu bất kỳ ai.
18:52Trong cõi đời vô thường này, lời nói là con dao hai lưỡi,
18:57một bên có thể chữa lành, một bên có thể sát thương.
19:00Ta thường dễ buông ra lời chê bai, giềm pha người khác như thế đó là chuyện nhỏ.
19:04Nhưng ít ai hiểu rằng mỗi lời độc khẩu thốt ra đều là một hạt giống khổ đau
19:08đang được gieo vào chính tâm mình.
19:11Chê người một câu, tưởng như vô hại,
19:13nhưng thật ra là đang tạc vào nghiệp thức một dấu vết tối tâm,
19:15để rồi chính nó sẽ quay về dưới hình dạng của thị phi,
19:18kiểu lầm, tai tiếng và oán trách trong những thiếp về sau.
19:21Người trí không nhìn lỗi của kẻ khác,
19:23không lấy sự yếu kém của người làm đề tài mua vui.
19:26Họ hiểu rằng mỗi hành vi, mỗi lời nói đều là cá nhân tạo nghiệp
19:30và khổng nghiệp là thứ dễ gieo nhất nhưng cũng khó giải nhất.
19:33Lời nói tuy vô hình, nhưng sức nặng của nó có thể nghiên nát cả một đời người.
19:37Phật dạy nếu không thể nói lời tử ái, tốt hơn nên giữ im lặng.
19:41Sự im lặng đó không phải là yêu đuối,
19:43mà là sức mạnh của người đã nhìn rõ bản ngã,
19:46vượt qua được cái tôi luôn muốn chứng tỏ mình đúng,
19:48mình hay bằng cách dìm người khác xuống.
19:51Hãy thử một lần nhìn người mà ta định nói xấu bằng con mắt tử bi.
19:55Biết đâu sau anh nhìn, ta thấy một tâm hồn đang tổn thương,
19:58một trái tim đang gào khóc vì cô đơn,
20:00một con người mang trên vai gánh nặng mà ta chưa từng biết đến.
20:03Khi ấy, thay vì gieo nghiệp bằng lời lẽ,
20:05ta lại gieo được phước bằng sự thấu cảm.
20:07Người càng tu, càng thấm nhuận đạo lý,
20:09lại càng nhẹ lời.
20:11Không phải vì họ sợ, mà vì họ hiểu, hiểu sâu sắc nhân quả,
20:14hiểu rằng phán xét người khác là cách nhanh nhất để tự đẩy mình vào vòng xoáy khổ đau.
20:18Lời nói xấu không chỉ làm bẩn miệng,
20:20mà còn làm đục cả tâm.
20:22Mỗi lần chê bài là một lần ta nuôi lớn canh ngã,
20:24cứ gốc dễ sinh ra phiền não.
20:26Thay vì nói điều xấu, hãy nói điều thiện.
20:29Thay vì chỉ trích, hãy khích lệ,
20:30hãy chọn gieo những lời lành như những đoá sen,
20:33thanh khiết, thơm ngát,
20:34mọc lên từ bùn nhưng chẳng hề những bẩn.
20:36Chính từ đó, ta hóa giải nghiệp xưa,
20:38mở ra con đường an vui giữa cõi ta bà nhiều bất chắc này.
20:42Bài viết số 13
20:44Ước gì ta không lớn lên quá vội
20:46Ước gì ta không lớn lên quá vội
20:49để có thể chậm rãi cảm nhận vị ngọt
20:51của một tuổi thơ chưa vỡ vụn
20:52để còn kịp nắm tay mẹ qua những buổi chiều đầy nắng,
20:56để nghe tiếng cha gọi về trong mâm cơm chan đầy yêu thương.
20:59Nhưng đời vốn dĩ chẳng chờ ai,
21:01người ta trưởng thành như một tất yếu
21:02để rồi đôi khi giật mình giữa dòng đời chật hẹp mà hỏi
21:05ta đã bỏ quên điều gì trên trạng đường khôn lớn.
21:08Chúng ta lớn
21:09để rồi nhận ra những điều thật sự quan trọng trong đời
21:12lại là những điều rất nhỏ.
21:13Một ánh mắt quan tâm, một cái ôm xiết chặt,
21:16một câu hỏi thăm chân thành.
21:17Lớn lên là học cách buông bỏ,
21:19nhưng trái tim lại chẳng dễ gì quen với chia xa.
21:22Ước gì ta có thể giữ mãi những người mình yêu bên cạnh,
21:25không vì thời gian mà cách biệt,
21:26không vì hoàn cảnh mà rời nhau.
21:28Nhưng quy luật vô thường là vậy.
21:30Gặp gỡ là duyên,
21:32chia lì cũng là duyên.
21:32Người đến, người đi, tất cả đều được sắp đặt
21:35trong bản hòa tấu nhiệm màu của nhân duyên và nghiệp quả.
21:38Đạo Phật dạy rằng,
21:39chấp là khổ, buông là an,
21:41nhưng làm sao buông được khi lòng ta vẫn còn đầy áp yêu thương.
21:44Ấy vậy mà chính trong nỗi tiếc nuối ấy,
21:46ta học được bài học sâu sắc nhất,
21:48biết chân quý khi còn có thể
21:49sống trọn vẹn từng khoảnh khắc với người bên cạnh,
21:52để sau này dù chia ly,
21:53lòng ta không còn điều gì hối tiếc.
21:55Ước gì ta có thể nhìn đời bằng đôi mắt
21:57trong trèo như thủa ban đầu,
21:59không bị nhiễm bụi chân, không để bàn ngã dẫn dắt.
22:02Bởi khi hiểu rằng mọi thứ đến và đi
22:04đều là bài học cho sự tỉnh thức,
22:05ta sẽ thôi oán trách cuộc đời,
22:07thôi níu kéo điều không thể giữ.
22:09Khi ấy, ta không chỉ sống,
22:11ta đang thức tỉnh,
22:12và đó mới là điều đáng quý nhất
22:13trong kiếp người mong manh này.
22:16Bài viết số 14
22:17Tự nâng mình lên
22:18Thay vì đòi hỏi thế gian cuối đầu
22:20Khi bạn đủ giỏi,
22:23không cần đòi hỏi,
22:24người khác cũng sẽ lặng lẽ
22:25nhưng mình trước bạn.
22:26Tôn trọng không đến từ lời văn xin
22:28hay sự khẩn cầu,
22:29mà sinh ra từ giá trị nội tại
22:30được mài rũa bằng mồ hôi,
22:32trí tuệ và sự kiên định.
22:33Thay vì trách đời bất công,
22:35hãy học cách trở nên đáng giá hơn mỗi ngày.
22:37Trong cái nhìn của Đạo Phật,
22:39mọi thứ đều vô thường,
22:40nhưng nghiệp là điều có thật.
22:41Bạn gieo hạt lành,
22:42át gạt quả ngọt,
22:43bạn nâng mình lên,
22:44thì thế gian cũng sẽ nhìn bạn
22:46bằng đôi mắt khác.
22:47Và rồi,
22:48khi bạn có tiền,
22:49không phải để khoe mẽ,
22:50mà để đứng vững giữa cuộc đời,
22:52bạn sẽ hiểu một sự thật phũ phàng
22:53mà cũng rất chân thực.
22:55Lời nói chỉ có trọng lượng
22:56khi người nói có nền tảng đủ mạnh.
22:58Đôi khi,
22:58giá trị của một con người
23:00được soi qua lăng kính tài chính
23:01không phải vì vật chất được tôn thờ,
23:03mà bởi nó phản ánh sự cố gắng,
23:05tư duy
23:05và khả năng tạo ra giá trị thực tế cho đời.
23:08Hãy học cách từ chối.
23:10Từ chối những điều khiến tâm mình mỏi mệt,
23:12từ chối gánh trên vai cuộc sống của người khác
23:14khi chính bạn còn chưa vững bước.
23:16Lòng tốt,
23:17nếu không được đặt đúng chỗ,
23:18sẽ trở thành một thứ
23:19để người ta lợi dụng không thương tiếc.
23:21Đừng để sự vị tha
23:22trở thành lưỡi dao quay ngược vào tim mình.
23:25Từ bi không đồng nghĩa với yếu mềm,
23:27mà là biết sạch sòi
23:28giữa tình thương và trí tuệ.
23:29Cuối cùng,
23:30hãy nhớ,
23:31lời nói có thể dối lừa,
23:32ngọt ngào như mật
23:33hay sắc lẹn như dao,
23:35nhưng hành động thì không biết giả.
23:36Muốn nhìn người,
23:37đừng nghe họ nói,
23:38hãy nhìn cách họ sống,
23:39cách họ hành xử
23:40khi không ai quan sát.
23:42Phật dạy,
23:42tâm như nước,
23:43phản chiếu rõ tất cả,
23:44nhưng không giữ lại điều gì,
23:46sống minh bạch,
23:47vững trái như nước,
23:48trong lặng yên,
23:49vẫn có thể chảy qua mọi bão rông.
23:52Bài viết số 15
23:53Muốn biết mình là ai,
23:54hãy nhìn cách mình nhìn người khác.
23:57Con người thường mải miết
23:58đi tìm bản ngã,
23:59tìm câu trả lời
24:00cho câu hỏi muôn thở
24:01ta là ai.
24:02Ta nhìn vào gương,
24:04soi xếp từng nét mặt,
24:05từng hành vi,
24:05cố tìm trong đó một cái tôi đích thực.
24:08Nhưng đó chỉ là cây bóng,
24:09một lớp vỏ mỏng manh
24:10được nhào nạn từ ký ức,
24:11trải nghiệm
24:12và những điều ta muốn tin
24:13về chính mình.
24:14Cái ta mà ta thấy
24:15thật ra chỉ là ảo ảnh
24:16bị uốn cong
24:17bởi thói quen suy nghĩ,
24:19bởi ham muốn và nỗi sợ.
24:20Ngay cả khi nhìn vào
24:21cách người khác phản ứng với mình,
24:23ta cũng không thật sự
24:24tìm ra bản thân.
24:25Bởi ánh nhìn của người đời
24:26vốn luôn đục ngầu,
24:27định kiến,
24:28pha trộn giữa yêu,
24:29ghét, kỳ vọng,
24:35có một chỗ mà ta có thể
24:37soi mình một cách rõ ràng nhất
24:38đó là cách ta nhìn người khác.
24:40Vì thế gian này
24:41không tồn tại riêng rẽ
24:42về tâm,
24:42vạn vật trong tâm,
24:44tâm trong vạn vật.
24:45Bạn thấy người khác như thế nào
24:46chính là đang hé lộ
24:47con người bạn hiện tại ra sao.
24:49Nếu trong lòng bạn đầy yêu thương,
24:51bạn sẽ thấy ai cũng dễ cảm thông,
24:53dễ gần gũi.
24:54Nếu trong lòng bạn
24:55chứa chất oán hận,
24:56thì mọi hành động của người khác
24:57đều trở thành gai góc,
24:59khó chịu.
24:59Khi bạn thấy thế giới xấu xí,
25:01đó không phải vì thế giới thay đổi
25:05chỉ thấy mặt,
25:06nhưng người biết soi đời
25:07sẽ thấy được tâm mình.
25:08Cách bạn nhìn tha nhân
25:09chính là tấm gương
25:10soi rõ nhất con người bạn.
25:12Bởi vậy,
25:13nếu bạn thật sự muốn hiểu mình,
25:14đừng chỉ nhìn vào bản thân
25:15bằng cặp mắt đầy mong cầu.
25:17Hãy nhìn vào cách bạn
25:18phản ứng với người khác.
25:19Bạn thấy họ đáng thương
25:20hay đáng ghét,
25:21bạn chọn tha thứ hay kết tội.
25:23Những lựa chọn đó
25:24không chỉ nói lên về họ,
25:25mà nói lên rất nhiều về bạn.
25:27Vì thế,
25:27tu tâm không phải là
25:28cố gắng thay đổi người khác,
25:30mà là chỉnh lại
25:30ông kính nội tâm.
25:31Tâm trong sáng,
25:32thế gian thiện lành,
25:33tâm ưu ám,
25:34thế gian tối tâm.
25:35Cả vũ trụ này
25:36là một tấm gương lớn,
25:37và bạn là người
25:38đang tự soi chính mình
25:39qua từng điều
25:40bạn cảm nhận về cuộc đời.
25:41Hiểu được điều ấy,
25:42bạn không cần đi đâu xa
25:44để tìm chính mình.
25:45Chỉ cần học cách nhìn đời
25:46bằng con mắt của từ bi
25:47và trí tuệ ấy
25:48là khi bạn thực sự biết
25:50mình là ai.
25:52Bài viết số 16
25:53Ánh sáng từ bên trong
25:54Nước của đại dương
25:57dù mênh mông cuộn sóng
25:58cũng chẳng thể làm chìm
25:59một con thuyền
26:00nếu nước ấy
26:01không lọt vào bên trong.
26:02Cũng như vậy,
26:03thế gian này
26:03dù có hàng ngàn biến động,
26:05hàng vạn áp lực bùa vây
26:06thì thứ khiến
26:07con người gục ngã
26:08sau cùng không phải là ngoại cảnh,
26:09mà chính là những
26:10giao động âm thầm
26:11trong nội tâm,
26:12nỗi sợ,
26:12sự nghi ngờ
26:13và những suy nghĩ tiêu cực
26:14ta ôm chặt
26:15như một phần bàn ngã.
26:16Đức Phật dạy
26:17khổ đau không đến
26:18từ việc ta có
26:19bao nhiêu chuyện
26:19phải đối mặt
26:20mà đến từ cách ta nhìn
26:21và phản ứng với chúng.
26:23Khi tâm còn đầy sân si
26:24thì một lời nói
26:25cũng có thể
26:26làm ta tổn thương.
26:27Nhưng khi tâm an định
26:28thì bão rông
26:29cũng chỉ là gió thoảng
26:30cũng như một mặt hồ
26:31tĩnh lặng
26:32mới có thể phản chiếu
26:33trang sao.
26:34Chỉ có tâm không lay động
26:35mới nhìn rõ
26:35được bản chất cuộc đời.
26:37Điều đáng sợ
26:37không phải là những gì
26:38xảy ra ngoài kia
26:39mà là khi chính ta
26:41từ bỏ niềm tin
26:41vào bản thân.
26:43Một khi ta để
26:43những giọng nói
26:44tiêu cực
26:44trong đầu mình cầm lái
26:45thì ngay cả
26:46trong biển lặng
26:47huyền đời
26:47cũng có thể lật úp.
26:49Hãy nhớ
26:49không ai khiến ta
26:50gục ngã
26:51trừ khi ta tự
26:52cho phép mình gục ngã.
26:53Hãy quay vào trong
26:54soi chiếu từng ý nghĩ
26:55từng cảm xúc
26:56như một hành giả
26:57thiền định
26:57nhìn sâu vào
26:58dòng chảy tâm thức.
26:59Hãy buông những ảo tưởng
27:00học cách tin
27:01vào thiện tâm vốn có
27:02nối dựng ánh sáng
27:03từ bi và trí tuệ
27:04để tự mình
27:05thắp sáng lấy đường đi.
27:07Bởi cuối cùng
27:07song gió cuộc đời
27:08chỉ là chất liệu
27:09cho tâm hồn lớn lên
27:10nếu ta không
27:11để chúng tràn vào bên trong.
27:13Và con thuyền
27:13cuộc đời
27:14sẽ vẫn vững vàng
27:15tiến về phía trước
27:15không phải vì biển lặng
27:17mà vì lòng ta
27:18đủ tĩnh
27:18để không còn sợ hãi.
27:21Bài viết số 17
27:21Hoa nở trên kẹ đá
27:23Vì sao con người
27:26lại gục ngã
27:26trước gian nan?
27:28Giữa những tảng đá
27:28xám xịt
27:29lạnh léo
27:30và khô cằn
27:30một nhành hoa
27:31vẫn kiên cường vơn lên
27:32hé nụ dịu dàng
27:33giữa nghịch cảnh
27:34không đất lành
27:35không mưa thuận
27:35không ai nâng đỡ
27:36ấy vậy mà nó vẫn sống
27:38vẫn nở
27:38Vậy thì cớ sao con người
27:40kẻ được ban cho trí tuệ
27:41ý chí
27:42và cả trái tim biết yêu thương
27:44lại dễ dàng buông xuôi
27:45trước những gian nan
27:46của cuộc đời.
27:47Phải chăng ta gục ngã
27:48không phải vì nghịch cảnh
27:49quá lớn
27:50mà vì niềm tin
27:51trong ta quá nhỏ
27:52Phải chăng vì ta còn nhìn
27:53cuộc đời
27:54bằng đôi mắt
27:54chịu nặng bản ngã
27:55nơi cái tôi
27:56luôn đòi hỏi
27:56cuộc sống phải thuận chiều
27:58phải dễ dàng
27:59phải vẹn toàn như ý
28:00Đạo Phật dạy rằng
28:01vạn pháp do tâm sinh
28:03chứng ngại không nằm
28:04ở hoàn cảnh
28:04mà nằm trong cách ta
28:06đối diện với hoàn cảnh
28:07một người thấy đau khổ
28:08trong thất bại
28:08một người khác lại thấy
28:09đó là cơ hội để học
28:11để trưởng thành
28:12cùng một thử thách
28:13nhưng hai kết quả
28:14bởi khác nhau
28:15ở tâm thế
28:15hoa trên đá
28:16không đòi hỏi đất mềm
28:17chỉ biết âm thầm
28:18vươn dễ sâu
28:19vào những vết nứt
28:20nó không mong trời mưa
28:21chỉ biết gom
28:22từng giọt xương
28:23đêm làm dưỡng chất
28:23con người cũng vậy
28:25nếu biết quay về
28:26quan sát chính mình
28:26biết buông bớt đòi hỏi
28:28biết chuyển khổ
28:29thành dân luyện
28:29chuyển nghịch cảnh
28:30thành bài học
28:31thì đau thương
28:32sẽ hóa thành sức mạnh
28:33cuộc đời không sinh ra
28:34để thỏa mãn
28:35cái tôi của ta
28:36nó sinh ra
28:37để giúp ta nhìn thấu chính mình
28:38gian nàn không phải
28:39để vui dập ta
28:40mà để thanh lọc
28:41mài rũa
28:42để sau mỗi lần ngã
28:43ta không chỉ đứng dậy
28:44mà đứng dậy
28:45với một tâm hồn sâu sắc hơn
28:47biết thương hơn
28:47và hiểu đời hơn
28:49hoa còn mọc được
28:50trên kẻ đá
28:51con người kỳ diệu hơn muôn loài
28:53lẽ nào lại không thể nở nụ
28:54giữa phong ba
28:55bài viết số 19
28:57món quà đẹp nhất
28:59trong vô vàn thứ
29:01con người mơ ước
29:02tiền tài
29:03danh vọng
29:03tình yêu
29:04thì có một điều quý giá
29:05mà ta thường quên mất
29:06ấy là
29:07khỏe mạnh ra khỏi cửa
29:08bình yên trở về nhà
29:09ở đời
29:10không phải ai cũng may mắn
29:12có được điều tưởng trừng đơn giản ấy
29:13một ngày an lành
29:14một bữa cơm nóng
29:16một ánh mắt yêu thương
29:17một giấc ngủ yên
29:18tưởng là nhỏ bé
29:19nhưng lại là ân huệ lớn lao nhất
29:21mà ông trời ban tặng
29:22có những ngày
29:22người ta ra đi
29:23mà chẳng bao giờ trở lại
29:24có những lúc
29:25một cuộc gọi đến đủ
29:27khiến cả gia đình gục ngã
29:28mới hôm qua còn cười nói
29:29hôm nay đã hóa hư vô
29:31chúng ta thường cho rằng
29:32những điều tốt đẹp là đương nhiên
29:34cho đến khi mất đi
29:35mới thẳng thốt nhận ra
29:36bình yên là món quà
29:37đắt giá nhất cuộc đời
29:38Phật dạy
29:39đời là vô thường
29:40hiểu được điều ấy
29:41ta mới biết trân trọng
29:42từng khoảnh khắc hiện hữu
29:43không mong cầu những điều
29:45cao sang viển vong
29:45chỉ cần sáng thức dậy
29:47còn nghe được tiếng chim hót
29:48chiều về còn thấy mẹ cha
29:49vợ con chờ đợi
29:50thế đã là phúc lớn
29:52biết đủ là đủ
29:53biết ơn là đủ đầy
29:54cuộc đời vốn như dòng nước
29:55có lúc cuộn trào
29:56có khi lặng lẽ
29:57chỉ người nhìn thấu bản ngã
29:59mới không bị cuốn trôi
30:00bởi khi lòng người thôi vọng động
30:02khi không còn so đo hơn thua
30:04ta mới thấy
30:04bình yên không phải ở đâu xa
30:06mà ở ngay trong cách ta sống từng ngày
30:08hãy sống tử tế
30:09sống chậm lại để cảm nhận
30:11khi tâm an
30:12vạn sự an
30:13khi tâm sáng
30:13mọi khổ đau đều là bài học
30:15và khi ta biết tri ân
30:16từng giây phút còn được lành lặn
30:18bước ra đời không tổn thương
30:19trở về nhà không biến cố
30:21đó chính là khi ta đang sống
30:23trong ân biển cao cả nhất
30:24mà đời người có thể có
30:25bài viết số 20
30:27đời người lúc nhục lúc vinh
30:29lúc đong gạo chịu
30:30lúc ngồi mâm cao
30:31đời người là một tấm lụa dài
30:34khi phẳng lặng khi nhào nhĩ
30:36lúc sáng rỡ khi úa màu
30:37có khi ta đứng chênh vênh
30:39trên đỉnh vinh quang
30:40cũng có lúc phải cúi đầu đi qua
30:42những ngày nhục nhằn không ai hay
30:43có người từng là kẻ nắm quyền
30:45rồi một sớm thành kẻ xin cơm độ nhật
30:47có người hôm qua còn đong gạo chịu
30:49hôm nay đã ngồi mâm cao
30:51áo là lượt
30:52miệng cười dạng dỡ
30:53nhưng vinh hay nhục
30:54cao sang hay bẩn tiện
30:55suy cho cùng cũng chỉ là lớp sơn mỏng
30:57phủ ngoài tiếp người vốn vô thường
30:59Phật dạy, thành hay bại
31:00khổ hay vui
31:01đều do nhân duyên mà sinh
31:03chẳng có gì là ngẫu nhiên hay mãi mãi
31:05khi đang no đủ
31:06đừng kêu căng ngò xuống
31:07khi đói lạnh
31:08đừng tự khinh mà cúi gặp mặt
31:10bởi người hôm nay ngồi dưới chân mình
31:12mai có thể bước qua mặt mình
31:13mà chẳng cần ngoái lại
31:15sự đời xoay vần
31:16ta không thể nắm mãi một vai trò
31:18cái đáng giữ không phải là địa vị
31:20mà là tâm không đổi trước cảnh đổi thay
31:22có người cả đời chạy theo danh vọng
31:23đến khi vấp ngã mới hiểu
31:25không phải mâm cao cỗ đầy nào
31:26cũng khiến lòng no đủ
31:28cũng như không phải cảnh nghèo khổ nào
31:29cũng làm người ta mất giá trị
31:31giá trị thật nằm ở cách một người sống
31:33biết ơn khi nhận
31:34biết khiêm nhường khi thành công
31:36biết lặng im khi bị hiểu lầm
31:38biết buông khi phải rời đi
31:39càng đi qua những đoạn đường trong gai
31:41ta càng soi thấy bản ngã của chính mình
31:43liệu ta sống vì cái nhìn người đời
31:45hay sống để an trú trong sự bình yên sâu thẳm
31:48hãy sống sao để dù là lúc đong gạo chịu
31:50hay ngồi mâm cao
31:51lòng vẫn đủ vững
31:52tâm vẫn đủ sáng
31:53và tình người vẫn chưa từng vơi cạn
31:55bài viết số 21
31:58con xin Phật che chở cho ba và mẹ của con
32:00ơn cha
32:02nghĩa mẹ con đều khắc cốt ghi tâm
32:04chỉ là bây giờ
32:05con chưa thể làm tròn
32:06không phải vì con quên
32:08mà bởi cuộc đời đang dạy con trưởng thành
32:10bằng những vấp ngã
32:11con muốn trở thành người đủ mạnh
32:12để gánh vác nỗi lo của ba
32:14đủ chín chắn để là chỗ dựa cho mẹ
32:16nhưng thưa Phật
32:17có những ngày
32:17con chỉ là một đứa trẻ đội lốt người lớn
32:20hoàng màng giữa dòng đời
32:21mỏi mệt với trách nhiệm
32:22và đôi khi quên mất cách yêu thương
32:24con hiểu rằng cha mẹ không cần
32:25một đứa con thật giỏi
32:26chỉ cần một đứa con sống tử tế
32:28nhưng chính vì hiểu điều ấy
32:30con càng sợ mình làm chưa đủ tốt
32:32chưa đủ sâu sắc để báo hiếu
32:34thế nên hôm nay con quý đầu xin Phật soi sáng
32:37cho con thấy rõ bản ngã
32:38thấy trong lòng mình còn bao sân si
32:40bao ích kỷ ngấm ngầm che giấu
32:42dưới vỏ bọc bận rộn
32:43áp lực chạy đua với đời
32:44xin cho con đôi mắt nhìn thấu lòng người
32:46để thấy cha mẹ không mong tiền bạc
32:48chỉ mong con bình an
32:49xin cho con đôi chân vững trái
32:51để bước tiếp trên con đường thiện lương
32:53dù đời nhiều gió ngược
32:54xin cho con một trái tim biết cảm
32:56để không chờ tới khi mất mới tiếc muối
32:58chưa kịp nói lời yêu thương
33:00trong ánh nhìn của đạo Phật
33:01hiếu là gốc của mọi điều thiện
33:03là tu mà quên hiếu
33:04thì cũng chỉ là ngọn cây không dễ
33:06và nếu có một điều ước duy nhất
33:08giữa nhân gian vô thường này
33:09con xin chọn
33:10Phật ơi
33:10xin che chở cho ba và mẹ của con
33:13bài viết số 22
33:15tất cả phước báu trên đời
33:17đều do khiêm nhường mà có
33:18trong cuộc đời
33:20người càng cao ngạo bao nhiêu
33:22thì càng rời xa chân lý bấy nhiêu
33:23cái tôi lớn không phải là dấu hiệu
33:25của bản lĩnh
33:26mà là cái bóng của vô minh
33:28đang trùng kín tâm hồn
33:29kẻ ngạo mạn luôn đứng trên đỉnh núi
33:31do chính ảo tưởng của mình dựng lên
33:33không biết rằng dưới chân mình
33:34là vực thẳm của cô đơn và diệt vong
33:36ngược lại
33:37người khiêm nhường
33:38luôn quý đầu trước chân lý
33:39mở lòng học hỏi
33:40sống vị tha và biết lắng nghe
33:42quý đầu không phải là hành yếu
33:43mà là khôn ngoan
33:44lùi một bước để tiến ba bước
33:46nhường một lời
33:47để giữ được trăm mối nhân duyên
33:48trong đạo Phật
33:49khiêm nhường là cánh cửa
33:51dẫn vào trí tuệ
33:52kẻ tự cho mình là đầy đủ
33:53sẽ khép lại mọi con đường tu tập
33:55trong khi người thấy mình còn thiếu
33:57sẽ không ngừng tiến hóa
33:58phước báo chẳng tự nhiên mà sinh
34:00cũng không phải do trời ban xuống
34:01nó kết thành từ từng hạt giống
34:03của lòng biết ơn
34:04sự nhẫn nhục
34:05tâm tử bi
34:06và ý thức khiêm cung
34:07phước đến nhẹ như hơi xương
34:09nhưng âm thầm tế mát
34:10cuộc đời người biết cuối đầu đúng lúc
34:11họa đến nhanh như gió lốc
34:13nhổ bật cội dễ
34:14kẻ luôn ngẩn cao đầu sai chỗ
34:16khi bạn lùi lại một bước trước đời
34:18đó không phải là thất bại
34:19mà là sự tỉnh thức
34:20khi bạn thấy mình chưa đủ
34:22ấy là khi bạn bắt đầu đủ
34:24khi bạn học được cách nhún nhường
34:25trước mọi thứ
34:26kể cả những gì bạn từng nghĩ
34:27là dưới tầm mình
34:28thì chính là lúc bạn vượt lên tất cả
34:31hãy nhớ
34:31hoa chỉ nở khi biết cuối đầu trước đất
34:33và người chỉ lớn khi biết cuối đầu trước đạo
34:35lời kết
34:37cuộc đời là một tấm gương
34:39phản chiếu từng hạt giống bạn gieo
34:41người đang làm
34:42trời đang nhìn
34:43nhưng trời chính là lương chi trong bạn
34:45là chân lý không bao giờ khoan nhượng
34:47hãy chọn sống với tâm sáng
34:48hành động với lòng thiện
34:50và bước đi trên con đường tỉnh thức
34:51mà Đức Phật đã chỉ lối
34:53đừng chỉ nghe
34:54hãy sống những lời dạy ấy
34:55vì chính bạn là người viết
34:57nên câu chuyện của đời mình
34:58bắt đầu ngay hôm nay
34:59và để ánh sáng nội tâm dẫn đường
35:01bắt đầu ngay hôm nay
35:02bắt đầu ngay hôm nay
35:03hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
35:04hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn