Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia
Tên tiếng Việt 🏯: Tháng Tư Là Lời Nói Dối Của Em (Lời Nói Dối Tháng Tư)
Tên tiếng Anh 🗽: Your Lie In April
Tên tiếng Nhật 🗻: Shigatsu Wa Kimi No Uso
---
#ThángTưLàLờiNóiDốiCủaEm #YourLieInApril #ShigatsuWaKimiNoUso #TómTắtAnime #MualacSennin

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Chào mừng các bạn quay trở lại với múa Laksenin, tập 10, Cảnh sắc bên em.
00:04Thắng giải toàn quốc rồi 3 năm liên tiếp là quán quân ở Cao Trung,
00:08tạo nên cơn sốt Watari chưa từng có, rồi miễn cưỡng sang Anh thi đấu.
00:12Tạo nên scandal với một cô người mẫu, trở thành vua phá lưới của mùa giải,
00:1610 năm liên tục ấm giải quả bóng vàng.
00:18Watari đã vạch ra một cuộc đời thuận bùm xuôi gió thế nhưng hôm nay cậu lại trệt hướng mất một chút vì thua mất rồi.
00:24Thế là lỡ mất cơ hội trở thành ngôi sao.
00:26Thăng trầm luôn là một phần của siêu sao, giống như Messi vậy, như thế mới hấp dẫn.
00:31Mà nói thăng trầm Watari thấy chuyện này quá giống với câu say nên nhường vị trí ngôi sao lần này lại cho cậu bạn thân.
00:37Nhưng câu say vẫn chưa thể rước khỏi những ký ức đau thương, cậu nghĩ có khi sẽ lại không nghe thấy tiếng đàn.
00:43Watari nhắc nhở thăng trầm luôn là một phần của siêu sao.
00:46Chính bởi nghịch cảnh ta mới biết được thực lực của một người tới đâu, vì sao chỉ sáng trên nền trời đêm.
00:52Khúc luyện tập nốt sai bị câu say chơi vừa nhanh vừa thô giáp, âm thanh lộn xộn hỗn loạn hệt như lúc đệm đàn cho Kauri.
00:58Câu say lại lần nữa không nghe thấy tiếng piano của mình, cậu đang bị kéo dần xuống đáy biển sâu.
01:03Nhưng cậu không bỏ cuộc mà dồn hết tâm trí để tiếp tục đánh, dùng toàn bộ cơ thể để nắm lấy từng nốt nhạc.
01:09Cậu nghĩ rồi mình sẽ có thể làm được giống như lần đệm đàn cho Kauri.
01:12Nhưng bóng ma của mẹ vẫn đeo bám lấy cậu.
01:14Mẹ nói đó là sự trừng phạt vì câu say dám chối bỏ bà và cả giấc mơ của bà.
01:19Đoạn đầu câu say đã chơi hoàn hảo không sai đến một nốt.
01:22Nhưng bây giờ trưởng ban giám khảo nghe thấy rất chói tai, khán giả cũng thất vọng chán ngán vì câu say chơi dầu tệ.
01:28Takazanagi bắt đầu hoài nghi tin đồn câu say không nghe được là thật.
01:32Emi vẫn không tin là câu say không thể nghe, vì tiếng mà cây đàn của cậu phát ra là âm thanh ngập chìm trong sự khổ đau.
01:38Dù không nghe thấy gì nhưng câu say vẫn biết từng tế bào trong người cậu đang gào thét.
01:42Đây không phải là nhạc của Chopin, Saki nói đây là sự trừng phạt, những nốt nhạc đang rời bỏ con.
01:48Cây đàn piano chính là con, dẫu cố ấn bao nhiêu đi nữa cũng không được hồi đáp đúng không?
01:53Nỗi cô độc này, sự lẻ loi này là sự trừng phạt cho con.
01:57Câu say đã dồn hết sức lực nhưng mọi nỗ lực đều không thể thay đổi được gì.
02:01Cậu nghĩ có lẽ mình nên dừng lại còn hơn tiếp tục sát muối vào vết thương.
02:05Kỳ vọng có thể làm được như lần song tấu với Kauri quả nhiên là không thể.
02:09Cậu đã tưởng chỉ cần tham gia cuộc thi này sẽ có thể thay đổi điều gì đó.
02:13Nhưng cuối cùng cậu vẫn chỉ là cậu, không có gì khác biệt.
02:16Emi phát giác cảm giác căng thẳng từ tiếng đàn đang dần mờ nhạt.
02:19Khán giả không ngờ câu say định dừng biểu diễn.
02:22Kauri cầu xin câu say đừng bỏ cuộc.
02:24Chư Baki cầu xin câu say đừng bỏ cuộc.
02:27Emi cầu xin câu say đừng dừng lại.
02:29Takeshi xin câu say đừng đùa dỡn với mình.
02:32Vì đây đâu phải câu say hoàn hảo không tì vết chính xác đến kinh hồn mà cậu hàng ngưỡng mộ.
02:36Giờ câu say chỉ còn là cái bóng của quá khứ.
02:39Vậy Takeshi nỗ lực 2 năm qua để làm gì?
02:42Ánh đèn sân khấu làm câu say nhớ lại lời Kauri đã nói.
02:45Số báo danh của cậu là 265.
02:47Trong danh mục Cô Trồ, 265 là khúc biến tấu ngôi sao nhỏ lấp lánh của Moza.
02:52Vậy nên những ngôi sao sẽ tỏa sáng trên đầu cậu.
02:55Thế nhưng câu say vẫn dừng lại.
02:56Toàn bộ khán phòng đều không thể ngờ.
02:59Có người cảm thán thiên tài cũng rơi về mặt đất rồi.
03:02Cô say biết rằng bỏ cuộc giữa trừng sẽ là dấu chấm hết cho mọi cơ hội.
03:05Nhưng cậu lại một lần nữa rơi vào vết xe đổ của lần biểu diễn trước.
03:09Đồng bệnh tương lân, đồng thanh tương ứng.
03:11Hôm đó vào thời khắc tôi buông đàn cuộc thi đã khép lại với em.
03:14Em đã chơi violon vì điều gì?
03:16Em là người không khoan nhượng.
03:18Dù tôi nhìn vào đâu cũng thấy gợi lên hình bóng của em.
03:21Đúng là một người không khoan nhượng.
03:22Kể cả phần em ở bên trong tôi cũng không cho phép tôi từ bỏ.
03:26Vào lúc đó em đã chơi violon vì điều gì nhỉ?
03:29Có sự thôi thúc khiến con tim đập thình thịch.
03:31Câu say bắt đầu đàn lại một lần nữa.
03:33Dù có chơi lại nhưng tiết tấu vẫn loạn hết cả lên.
03:36Giọng nói của Kauri lại vang lên trong tâm trí.
03:38Điều quan trọng nhất là phải biết hình dung.
03:41Cậu muốn chơi khúc nhạc này như thế nào?
03:43Cậu muốn chơi nó vì ai?
03:45Câu say tự hỏi vào lúc đó Kauri đã chơi vì điều gì và chơi vì ai?
03:49Em khóc và nói rằng em cần cậu.
03:51Em đã chọn cậu làm người đệm đàn cho mình.
03:53Câu say trật hiểu.
03:54Khúc nhạc này tôi sẽ chơi vì em.
03:56Phong cách chơi đàn của câu say bắt đầu thay đổi rõ rệt.
03:59Khúc dọa đầu giống như một cỗ máy vô cảm phát lại nhạc phổ một cách chính xác.
04:03Giữa trường thì như một đứa trẻ khóc nức nở tay ấn liên hồi lên phím đàn.
04:07Hình ảnh đó đã thay đổi đến ba lần.
04:09Takeshi không thể hiểu điều gì đang xảy ra với câu say khi có những sự thay đổi giữa trường này.
04:14Cứ như thế có tới ba người đang biểu diễn.
04:16Không chỉ dừng lại ở phong cách, tiếng đàn cũng thay đổi.
04:19Từ khô khan nó đã bắt đầu lấp lánh và lấp ló hình ảnh một bông hoa hướng dương.
04:24Dường biểu diễn giữa trường bị đánh trượt mất rồi.
04:26Giống như cái người bạo lực nào đó vậy.
04:28Nhưng những lời của người đó vẫn cứ mãi vang lên trong tâm trí cậu.
04:32Người đó nói những ngôi sao sẽ tỏa sáng trên đầu cậu.
04:34Người đó nói chỉ cần có thể thỏa sức chơi hết mình là được.
04:37Người đó hỏi con người thật của cậu muốn chơi bản nhạc của Chopin ra sao.
04:41Người đó an ủi cậu rằng cả hai không phải là Chopin bởi đằng nào câu xây vẫn luôn là chính mình.
04:47Những lời chúng ta nói với nhau như những vì sao rơi xuống từng chút từng chút một.
04:51Bầu trời tôi nhìn một mình khiến tôi sợ hãi vì nó trông như sắp nuốt trưởng lấy tôi.
04:55Bầu trời sao mà tôi ngắm cùng Watari trông thật biến ảo.
04:58Bầu trời sao mà tôi ngắm cùng Chubaki lấp lánh đến vô tận nhưng đâu đó ẩn trứa những bất an.
05:03Bầu trời sao mà tôi ngắm cùng em sẽ như thế nào đây.
05:06Tiếng đàn lấp lánh đã len lỏi đến từng hàng ghế nơi khán đài.
05:09Emmy nhận ra sự thay đổi rõ rệt của phong cảnh.
05:12Thoang thoảng mùi bụi phấn, một khung cửa kính nứt vỡ khó coi.
05:16Xa xa vọng lại tiếng của câu lạc bộ thể thao.
05:19Có bóng rang những cánh anh đào rơi, đâu đó có tiếng thở của người đang ngủ.
05:23Đây là cảnh sắc của câu xây.
05:24Tất cả khán giả đang dần bị hút vào thế giới của cậu.
05:27Lời của Corey lại vang vọng.
05:29Chúng ta có thể sẽ không chơi ra hồn nhưng vẫn phải biểu diễn.
05:32Chỉ cần có cơ hội lên sân khấu, chỉ cần có thính giả ngồi đó.
05:36Tôi sẽ biểu diễn hết mình để người nghe không bao giờ quên được,
05:39để tôi có thể sống mãi trong tim họ.
05:41Câu xây mỉm cười vì với cậu chỉ cần một người nghe là đủ.
05:44Chỉ mình em là đủ.
05:46Tiếng đàn ra giết chân thành.
05:47Cảm ơn em, cảm ơn em, cảm ơn em, cảm ơn em, cảm ơn em.
05:52Ochiai nghĩ mình đã già rồi nên nghe được những cảm xúc chân tình của câu xây bà lại thấy ngại ngào.
05:57Đứa trẻ ôm con mèo bông cũng không kìm được cảm xúc.
06:00Khán giả sắp không nhận ra cỗ máy lạnh lẽo phát nhạc phổ nữa rồi.
06:04Emi gấp gáp nguyện cầu cậu nhóc câu xây ngày xưa quay trở lại.
06:07Tiếng đàn vang lên lắng đọng đầy cảm xúc.
06:10Câu xây nghe thấy tiếng thở yếu ớt khi ngủ giống như của một chú mèo.
06:13Một cánh anh đào lọc vào đời tôi.
06:15Ấn tượng ban đầu thật tệ hại.
06:17Người con gái thích bạn thân tôi.
06:19Liệu có chạm đến cô ấy không?
06:21Chạm đến được thì hay biết mấy.
06:22Trong lòng tôi em luôn tồn tại.
06:24Kauri mừng rơi nước mắt vì câu xây ngày xưa đã trở lại.
06:28Trong lòng tôi cậu cũng luôn tồn tại đấy Arima câu xây.
06:34Cậu cũng tự do.
06:35Câu xây trong vườn hoa hướng dương mà Emi ngưỡng mộ đã quay về.
06:39Lần này tiếng piano và cậu đắm chìm dưới biển hoa anh đào.
06:42Câu xây mãn nguyện kết thúc bài trình diễn nhưng tất cả khán giả đều lúng túng không kịp phản ứng.
06:46Điều đó cũng dễ hiểu vì họ cũng không biết đánh giá màn trình diễn vừa rồi là 22 giờ.
06:51Takeshi rời đi không nói một lời.
06:54Takazanagi cũng định đi theo nhưng trái tim bỗng dưng lại đập thình thịt.
06:57Anh không biết đây là dư âm, là sự chuyển tiếp hay là điểm báo nào đó.
07:02Cái mặt câu xây chẳng có chút hối hận nào.
07:04Mặc dù không nhận được phản hồi từ khán giả cậu không quá bận tâm.
07:07Cậu chỉ muốn biết lời cây đàn nói có thể chạm tới người quan trọng trong tim mình không?
07:11Chạm tới thì hay biết mấy?
07:13Điều mà câu xây không thể ngờ là mẹ cậu vẫn ngồi đó, ở cửa vào bên trái trên hàng ghế khán giả.
07:18Một nụ cười dịu dàng nở trên môi bà, nụ cười của sự hạnh phúc.

Được khuyến cáo